Bất Quy Lai
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Long đế
Sau một giờ đại chiến cuối cùng cũng có người nằm xuống vì kiệt sức dù đã dùng rất nhiều thủ đoạn bảo mệnh. Một lúc sau liền c·hết thêm năm người khiến cho những người còn lại đều phải vô cùng tập trung và cẩn thận trong từng đòn đánh.
Để có thể thành công vượt qua trăm vạn khô lâu khổ hải cảnh chỉ với sức của bốn người bọn hắn là chưa đủ. Dù có chiến lực vô song nhưng đứng trước số lượng kẻ địch như vậy cho dù là ứng kiếp lão quái cũng phải ngã xuống nếu không cẩn thận chứ đừng nói là chỉ dựa và bốn người bọn hắn g·iết c·hết toàn bộ lũ khô lâu này.
Sau hai tiếng chiến đấu điên cuồng khi thời hạn chỉ còn hơn hai tiếng nữa, số người còn đứng vững liền chỉ còn mười sáu người. Điều này khiến cho những người còn lại vừa mừng lại vừa sợ hãi. Bởi nếu bọn hắn c·hết thì sẽ giảm bớt kẻ tranh đoạt cơ duyên nhưng lại tăng thêm nguy hiểm cho bọn hắn.
Những kẻ kia đều là các thiên tài số một của các đại tông vì vậy lòng kiêu ngạo là vô cùng lớn nhưng đứng trước Trần Trường Sinh thì cái kiêu ngạo đó liền tan biến hoàn toàn.
Chúng như một đại quân kiến chi chít nếu nhìn từ trên cao nhìn xuống. Đập vào mắt của toàn bộ những người có mặt ở đó là một cảnh tượng đại quân như một tấm lụa trắng đang trải ra mặt đất với tốc độ vô cùng nhanh.
“Nếu vậy thì ai trong số bọn ta đều thèm muốn nó cả vì vậy dù các ngươi muốn đạt được cũng không phải chuyện dễ dàng đâu”
Tất cả những người ở đó thấy thực lực của hai người bọn hắn liền kh·iếp sợ vô cùng. Bên phía Lâm Thiên và Thái Dịch lại không nhẹ nhàng được như vậy nhưng cũng không hề tệ bởi Thái Dịch có thể dùng sát khí để kích phát thực lực tăng cao lên nhiều lần. Còn Lâm Thiên nhờ đao pháp cao minh liền tạo ra được một vùng an toàn cho bản thân.
“Còn về đế huyết liền dựa vào thực lực tự thân cả. Bọn ta mang thiện ý đến để liên minh vì vậy mong các vị đồng ý cho”
Dù thế cũng đã đủ để cho Trần Trường Sinh kinh ngạc với thiên phú trận đạo và huyết sát đạo của hắn bởi đây là một trận pháp vô cùng nguy hiểm cho cả người dựng trận vậy mà Thái Dịch vẫn có thể dựng lên mà không bị ảnh hưởng quá nhiều ngoài việc linh lực bị rút đi đến tám thành.
Thần Trận là một trong những đại trận đứng đầu thế gian. Tuy vậy với thực lực và tài nguyên hiện tại hắn cũng chỉ có thể tạo thành một trận pháp đơn giản và tối giản gấp vạn lần so với Huyết Thiên Diệt Thần Trận thực sự.
Mở đầu câu chuyện là lời do thám của Đỗ gia đại công tử:
Lúc này cũng chính là lúc mà cả hai mươi bảy người liên thủ. Bọn hắn từ trên tường thành nhảy xuống tạo thành một hình mũi tên rồi tiến thẳng vào giữa đại quân đang tiến đến.
“Vì các đạo hữu cũng đã thấm mệt vậy nên bốn người bọn ta liền tiến thẳng về phía trước giúp các vị giảm bớt áp lực vậy”
“Phong Lôi thánh tử hai người có cảm nhận được bốn tên kia đi đâu rồi không sao ta cảm giác số lượng khô lâu đã nhiều quá mức bình thường vậy”
“Lâm Thiên ngươi liền tụ lực đợi kết liễu hắn”
Điều này khiến cho lũ khô lâu như bị dắt mũi mà đi thẳng đế chỗ của những kẻ bên trong.
Nhưng cũng vì vậy mà bộ long cốt kia như sống lại mà cử động đuôi một chút rồi bay thẳng lên trời như một con rồng còn sống.
Lý Chính nhìn Thái Dịch và Lâm Thiên rồi nói. Sau đó hắn liền cùng Trần Trường Sinh phi thẳng lên trên tường thành để gặp gỡ những tu sĩ còn lại.
Bọn hắn đi đến đâu khô lâu liền vỡ tan đến đó nhưng ngay sau đó liền có kẻ lấp vào khiến những con cừu ngây thơ kia không hề nghi ngờ nhiều mà vẫn liều mạng chống đỡ với hi vọng đạt được để huyết xung kích bình cảnh trở thành thiên kiêu mạnh nhất.
“Thái Dịch mau sử dụng toàn lực tạo ra huyết trận bao vây nơi này đi”
Nhân lúc đó Tiêu Sát của hồn điện liền dùng pháp lực quét sạch những máu huyết đó khiến cho lũ khô lâu cũng dịu bớt đi sự hùng tàn.
Đáp lại hắn là những ánh mắt nghi ngờ và kinh ngạc bởi nếu chỉ cần thông quan chỉ cần dựa vào bốn người bọn hắn liên thủ liền có thể đứng ở thế bất bại mà thành công.
Nghe vậy Trần Trường Sinh liền cười nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 18: Long đế
Nếu là Lý Chính nói ra thì dù hắn có mạnh nhưng vẫn là chưa đủ để khiến bọn hắn lung lay nhưng Trần Trường Sinh nói thì lại là một chuyện khác. Với uy vọng của mình Trần Trường Sinh liền dùng vài ba câu liền thuyết phục được bọn hắn liên minh tạo thành một đoàn vòng tròn tiến thẳng vào giữa đại quân để chiến đấu.
Bọn hắn khi thấy hai người Lý Chính liền vô cùng đề phòng và cảnh giác bởi nếu đấu đơn lẻ hiện tại liền không một ai dám nói rằng mình có thể đánh lại bất kỳ ai trong số bốn người.
Chỉ bằng khổ hải cảnh liền có thể tích s·ú·c hàng chục đòn đao pháp vào một đao đó là điều mà dù đạo đài cảnh cũng phải khổ luyện ngày đêm mới có thể làm được. Vậy mà hiện tại điều đó lại xuất hiện ở một kẻ mà vài năm trước bị phế tu vi, hủy căn cơ và bị gia tộc ruồng bỏ.
Vì có tòa thành vững chắc với quy luật khô lâu không thể vào trong mới có thể giúp những tu sĩ ở đây có một cọng rơm bảo mệnh. Nhưng nếu khi đã bắt đầu chiến đấu mà quay trở về liền bị truyền tống ra bên ngoài bí cảnh ngay lập tức.
Nói đến đây tất cả đều im lặng tích s·ú·c toàn bộ lực lượng bởi dù đã ngã xuống vô số năm tháng nhưng chỉ là long cốt cũng tỏa ra đạo đài cảnh uy áp khiến cho cả bốn người bọn hắn đều phải lùi bước.
Thái Dịch mở ra túi trữ vật thả ra một hồ lô chưa một hồ máu huyết của yêu thú rồi rải xung quanh thành một hình tròn sau đó liền dựng lên Huyết Thiên Diệt
“Lý ca! Hai ta liên thủ cầm chân và mài mòn hắn đi với võ đạo của hai ta đối đầu với hắn có lẽ sẽ san bằng được khoảng cách về cảnh giới”
Bên phía Lâm Thiên cũng không rảnh rỗi gì khi hắn liên tục vung những nhát đao nhìn như vô dụng nhưng nếu cao thủ về đao pháp nhìn thấy liền phát hiện được sự đáng sợ của nó.
Đập vào mắt bốn người bọn họ liền là một bộ xương cốt của một con rồng to lớn. Ngay khi Lý Chính bước qua một ranh giới nào đó lũ khô lâu cũng liền dừng việc t·ấn c·ông bọn hắn mà tiếp tục tiến đến vị trí của tòa thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vì đã đứng ở trung tâm chiến trường vì vậy hiện tại đã không còn đường lui cho bất kỳ kẻ nào. Lý Chính khi thấy thời cơ đã đến liền ra hiệu cho ba lão đệ của mình.
Điệp Phong thấy vậy liền quan sát xung quanh thật kĩ khi xuất ra phong bạo khiến lũ khô lâu tạm thời không thể tiến công. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mũi tên như có sức mạnh vô song mà đâm xuyên một mạch đến trung tâm của đại quân mới bị giảm tốc độ do việc tiêu hao linh lực quá lớn khiến bọn hắn có phần không chịu nổi.
Trên đường tiến đánh bất kỳ ai vì để có thể đạt được đế huyết liền dùng toàn lực để có thể lấy được nhiều mạng của lũ khô lâu nhất. Trái ngược lại thì bốn người Lý Chính nhìn như xuất ra đại chiêu nhưng thật ra chỉ là thùng rỗng kêu to mà để dành lực lượng cho việc chính của bọn hắn.
Bởi đều là những thiên kiêu vì vậy bọn hắn liền tìm ra cách luyện tập điều chỉnh lực lượng khi ra đòn trong trường hợp này. Đứng trước sinh tử tiềm năng của bọn hắn như được giải phóng một cách vô cùng kinh khủng khi mà liên tục có những kẻ đột phá hoặc là đã đạt đến một mức độ nào đó trong việc khống chế lực đạo của bản thân một cách chuẩn xác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Các vị vì cơ duyên liền liều mạng một lần đi. Tu sĩ chúng ta chính là nghịch thiên mà đi hà cớ gì lại sợ những tên này chứ”
Mãi cho đến khi bốn người Lý Chính chỉ cần mất thêm nữa chặng đường liền có thể đến đích thì những kẻ kia mới phát giác ra điều không đúng.
Sau đó bọn hắn mới nhìn rõ được những đường máu huyết dưới chân. Lúc này bọn hắn mới nhận ra bản thân đã bị bốn người Lý Chính trêu đùa.
Vì là hai cao thủ võ đạo nên Lý Chính cùng Trần Trường Sinh khi đối đầu với lũ khô lâu liền chỉ cần tiêu hao một chút nguyên lực và linh lực để cường hóa thân thể liền có thể phá hủy những bộ xương một cách dễ dàng.
Ngay lập tức Trần Trường Sinh nói thẳng kế hoạch của bản thân:
Đứng trước cảnh tượng đó liền chỉ có Trần Trường Sinh mới có thể bình tĩnh bởi năm xưa hắn đã g·iết không biết bao nhiều long tộc mạnh mẽ hơn cái long cốt này vô số lần. Nhưng ở thời điểm hiện tại hắn vẫn cần thận trọng bởi chưa hoàn toàn khôi phục thực lực năm xưa.
Bởi như vậy sẽ nâng cao cơ hội đạt được đế huyết của tất cả mọi người vì vậy cũng không ai muốn phản đối cơ hội được liên thủ với một đệ nhất nhân như Trần Trường Sinh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Không biết hai vị tiến đến đây có việc gì?”
“Vậy chỉ cần hạ được nó chúng ta liền có thể thành công chiếm được đế huyết rồi”
Cả hai đứng trước long cốt xuất ra hắc thương và ngọc kiếm. Một thứ đại diện cho sự c·hết chóc còn một cái lại mang trong mình dáng vẻ của một thiên kiếm không nhiễm phàm trần.
“Bọn ta chỉ cần có thể cùng các vị xông ra chiến một trận sống mai với lũ khô lâu mà thôi”
Tại lúc này bốn người Lý Chính sau khi liều mạng xuông qua đại quân khô lâu cuối cùng cũng tới được nơi giống như lời Thái Dịch nói.
“Ta và tiểu Trần sẽ đi thương thảo với những kẻ còn lại về việc hợp tác xông quan lần này hai người ở đây xem xét tình hình xung quanh đi”
Nhưng cả hai đều có chung một mục đích là phá hủy toàn bộ những gì cản đường chúng.
“Mục đích chính của các ngươi là đế huyết sao?”
Những kẻ kia khi nghe thấy trong cơn hoảng loạn và cần tập trung cũng liền vô cùng cảm kích mà đồng ý. Bọn hắn không hề nhận ra việc bản thân đã bị vây hãm hoàn toàn ở nơi đây khi mà Lý Chính đã bảo Thái Dịch điều khiển máu của những kẻ đ·ã c·hết bao quanh khu vực bọn hắn đang đứng.
Trên trán của kẻ nào cũng đều đã nổi toàn gần xanh nhưng vẫn phải bình tĩnh để chống đỡ trước lũ khô lâu nhiều như bất tận này. Nhờ việc quét đi máu huyết mà những thứ này liền giảm đi độ hung tàn giúp bọn hắn có thời gian thở hơn.
Sau khi kế hoạch đã thương thảo thành công cũng là lúc tầng hai chính thức mở ra. Từ phương xa đại quân khô lâu liền ồ ạt kéo đến hướng của tòa thành.
Mang theo sự nghi ngờ đó Điệp Phong liền nói:
“Không có gì to tát chỉ là chúng ta muốn hợp tác với các vị để thông quan lần này dễ dàng hơn mà thôi” Lý Chính đáp lại ngay sau đó.
Còn ở hiện tại sau khi dứt lời cả bốn người liền đứng sát vào nhau rồi dùng toàn lực mở ra một con đường tiến thẳng đến vị trí của tên cầm đầu.
Ba người nghe được liền gật đầu đồng ý sau đó liền chăm chú vào công việc của từng người.
Đỗ Minh Đức khi thấy tình hình có điều sai sai liền nói ra.
Thấy cảnh này Trần Trường Sinh liền có thể an tâm về mặt đồng đội mà cũng với Lý Chính chiến đấu với Long cốt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.