Bất Quy Lai
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17: Có lẽ ta đã chọn đúng
“Các vị tầng một của bí cảnh đã kết thúc ta cũng thu kính a” Quảng Mi lão nhân khi thấy không gian xung quanh đã xuất hiện thân ảnh của những kẻ không có mai rùa ra bên ngoài.
Bởi chỉ một năm trước thôi một mình hắn liền đứng tại chiến trường tinh không của Bắc Hoang một mình trấn áp vô số thiên kiêu của vạn tộc trong cùng cảnh được ca tụng là đệ nhất nhân dưới đạo đài của thời đại này.
Bàn Sơn sau khi ra ngoài cũng mặt mày ủ rũ đi đến chỗ của Bàn Thạch tông trưởng lão để nhận tội. Nhưng thay vì bị quát mắng hay trách tội hắn liền được lão nhân cao lớn là đại trưởng lão của Bàn Thạch tông đưa cho đan dược chưa thương và nói:
“Nhưng để làm được như vậy liền cần sự trợ giúp của những tên kia rồi”
Những người khác vì sợ b·ị đ·ánh mất cơ duyên cũng liền chạy theo sau. Bởi nếu ở tầng một chỉ là một ít linh thảo và thịt linh thú bình thường thì ở tầng hai khi thông quan sẽ có một phần thưởng vô cùng giá trị.
Vốn đang cho rằng bản thân sẽ lại ăn một trận đòn nhưng khi nghe được những lời này Bàn Sơn liền vui mừng khôn xiết mà chạy đi chữa thương.
Sau đó Thái Dịch liền phá tan bầu không khí ngại ngùng ấy bằng một thứ tin tức vô cùng quan trọng:
"Nếu đệ nói muộn một chút có lẽ ta thật sự phải tiên hạ thủ vi cường với cả ba rồi"
Một lúc sau khi mọi người đều nói ra những thông tin mà bản thân có thì Lý Chính liền nói lên một kế hoạch tác chiến khiến cả ba phải giật mình về sự điên cuồng của nó:
Tiếng cười sau đó liền nổ ra bởi lời nói của hắn bởi ai cũng biết đó chỉ là lời đùa giỡn để giúp tinh thần của mọi người thoải mái không bị sát khí xung quanh ảnh hưởng mà thôi.
Vô Cực trưởng lão càng là mặt đen hết lại bởi Ngô Đỉnh dẫn đội liền cái gì cũng không đạt được còn khiến tổn thất toàn bộ đệ tử dưới khổ hải viên mãn.
Không chỉ bọn hắn mà Thái Dịch khi thấy bọn hắn cũng liền đi đến xin gia nhập đội bởi hắn thấy được trên người của Lý Chính cũng đã ngộ ra huyết sát đạo giống bản thân.
Bởi từ xưa đến nay dù tầng một của Diên Quy bí cảnh có tranh đấu ác liệt đến đâu cũng đều không xuất hiện sự việc lớn như vậy.
Phía các tu sĩ vừa ra bên ngoài như vừa được giải thoát khỏi địa ngục mà lao đến chỗ của tiền bối nhà mình còn tán tu liền cầm theo những gì thu thập được một đường chạy đi khỏi nơi đây để bế quan tu luyện.
“Nếu như chúng ta đánh thẳng một con đường máu xuyên qua lũ khô lâu đến điểm ngoài cùng của bí cảnh liền có thể giải quyết được vấn đề rồi nhỉ”
Thèm thì thèm bọn hắn vẫn chưa muốn đi bán muối sớm khi mà Trần Trường Sinh đã đứng ra bảo vệ Lý Chính thậm chí là từng cười nói với hắn vài câu.
Không đợi ai nói gì thêm Lý Chính lại nói thêm:
“Ngày hôm nay nếu các ngươi nhận lời làm đệ đệ của ta thì ta chính là Lý ca của các ngươi sẽ là người luôn luôn đứng ra trước mặt mà tre chở cho ngươi dù có phải hồn siêu phách lạc”
Bên trong Diên Quy bí cảnh, (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bọn họ được đưa đến một tòa thành bỏ hoang với bốn bức tường cao lớn. Thấy vậy có một vài tên liền phi thẳng lên bên trên bằng các leo từ những điểm nhỏ nhô ra trên bức tường một cách chật vật.
“Thực sự mục đích đến bí cảnh lần này của ta là đế huyết. Bởi thân thể ta là dựa vào sự kích thích của linh dược mà có thể một lần nữa tu luyện lại vì vậy sự thiếu hụt là rất lớn so với những tu sĩ khác cùng thế hệ.”
Hải Tiền trưởng thấy cảnh này liền nói:
Trong đầu hắn hiện tại liền có một suy nghĩ:
Thân phận của Trần Trường Sinh trong mắt của tu sĩ thế hệ mới chỉ là một kẻ vô cùng mạnh. Hắn mạnh đến mức có thể đứng đầu của thiên kiêu bảng và bối cảnh sau lưng lại là đệ nhất thế lực của Bắc Hoang.
Trần Trường Sinh thấy không gian xung quanh đột nhiên bị lượng lớn sát khi bao phủ liền nói:
Nhưng cuộc nói chuyện tình cảm đó không thể tiếp diễn bởi bí cảnh tầng hai đã bắt đầu khởi động.
Vì vậy dù chỉ là một khổ hải nhưng những đạo đài cảnh ở đây liền không ai dám coi thường hắn cả. Một mình địch lại vô số thiên kiêu đó là điều mà tất cả bọn hắn đều chưa có ai dám thử chứ đừng nói đến việc thành công.
Tuy nhiên thưởng phạt phân minh đợi đến lúc quay về liền để sư phụ ngươi tự mình xử lý đi”
Hai người Lâm Thiên và Thái Dịch vốn là những kẻ thiếu hơi ấm từ thân nhân từ nhỏ vì vậy khi nghe được hai từ người thân của Lý Chính đã khiến cho một ma đầu như Thái Dịch cũng phải ừa nước mắt mà nói lắp bắp:
Khi nghe đến đế huyết Lâm Thiên liền nắm chặt tay lại như đang có điều gì khó nói.
Lời nói nay khiến cả Lâm Thiên và Lý Chính đều trầm mặc, bầu không khí cũng rơi vào tĩnh lặng. Thấy vậy Lý Chính liền lên tiếng:
Nghe được những lời này khiến cho cả Lâm Thiên và Thái Dịch đều đứng hình vì không ngờ mọi chuyện lại diễn ra như vậy. Không đợi hai người bọn hắn nói gì Trần Trường Sinh liền mở đầu mà nói:
Nghe vậy Trần Trường Sinh cũng gật đầu tán thành bợi thực sự đế huyết có thể giúp Lâm Thiên bổ sung căn cơ đã mất không chỉ vậy hắn còn chỉ điểm Lý Chính một câu:
Còn trong mắt của những lão quái như bọn họ thì với vô số thông tin họ biết được về Trần Trường Sinh khiến toàn bộ phải hít một hơi khí lạnh.
“Nếu không chỉ là một giọt đế huyết cũng không lấy được cho tiểu đệ nhà mình thì ta còn làm lão đại cái gì chứ”
“Ngô Đỉnh ngươi biết tội của mình chưa?”
“Theo như lão tổ nhà ta nói thì chỉ cần tại đấy đánh xuyên qua lũ khô lâu g·iết đến chỗ của tên đứng đầu và g·iết hắn liền có thể đạt được nhiều hơn một giọt đế huyết. Nhưng cũng chỉ là phỏng đoán của lão mà thôi”
Quả nhiên đã là thương nhân thì dù có chuyện gì cũng phải đi liền với lợi ích đầu tiên.
Bên này Lý Chính, Lâm Thiên, Trần Trường Sinh liền chưa vội hành động mà đứng tại đó nghỉ ngơi làm quen với khung cảnh xung quanh một hồi.
Khi câu Thái đệ vừa thốt ra liền khiến Thái Dịch đứng đơ người một lúc bởi từ trước đến nay hắn chưa từng được nghe câu này một lần nào.
Toàn bộ các cao thủ có mặt tại đây liền vô cùng kh·iếp sợ trước chiến lực của Lâm Thiên, Thái Dịch và đặc biệt là Lý Chính với trạng thái đặc biệt kia. Nhưng có lẽ do cách nhau bởi bí cảnh khiến bọn hắn chỉ nghĩ đó là công pháp đặc biệt nào đó mà thèm thuồng.
“Nếu vậy thì ta phải cố gắng hơn nữa rồi.”
Chỉ riêng việc hơn bốn ngàn tu sĩ bỏ mình ở bên trong cũng đã khiến cho vô số kẻ phải rùng mình sợ hãi dù đã là những lão quái ngàn tuổi.
"Có lẽ sau chuyện này thế gian liền sẽ được chứng kiến một thời đại huy hoàng và chói lóa nhất của nhân tộc ta"
Không chỉ vậy bên này liền có đệ nhất thiên kiêu nên tỉ lệ thông qua ải liền cao hơn nhiều so với những kẻ kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vô Cực tông trưởng lão đứng ở phía trên hỏi tội Ngô Đỉnh một cách đầy tức giận. Thấy vậy hắn cũng chỉ biết cúi mặt xuống nhận sai:
Thái Dịch vừa đi vừa nói tay cầm theo bầu rượu ném thẳng về phía Lý Chính chứ không phải Trần Trường Sinh hay Lâm Thiên bởi hắn biết tại đây Lý Chính sẽ là móc nổi giúp tất cả bọn hắn tụ họp lại với nhau.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn là nói ra:
“Đã là huynh đệ đồng sinh cộng tử liền như người một nhà. Đã là người một nhà với Lý Chính ta thì cho dù có c·hết ta cũng sẽ đứng ra bảo vệ người thân của mình”
Chuyện này đến đột ngột như vậy khiến cho cả hai đều có cảm giác vui mừng khó tả bởi chưa từng có ai đối với bọn họ nói những lời như vậy mà thay vào đó là sự chém g·iết điên cuồng của tu luyện giới cá lớn nuốt cá bé, tràn đầy sự giả tạo.
Thái đệ mong đệ không khiến chúng ta phải thất vọng đi”
Ta xin gánh chịu mọi h·ình p·hạt.”
Lời vừa nói ra như một tiếng sét đánh vào tai của tất cả mọi người đặc biệt là Lâm Thiên, nó cũng càng khiến Thái Dịch cảm thấy lựa chọn của hắn là đúng. Còn Trần Trường Sinh liền cười cười bởi hắn biết chuyện này sẽ xảy ra vì vậy đã giúp Lý Chính có một cái thế đẩy thuyền để nói ra hơn.
“Chỉ cần ngươi không chê ta là được rồi”
Với khả năng võ đạo cận chiến đỉnh cao của mình khiến hắn có thể đấu ngang tay thậm chí là trên cơ với những tu sĩ đạo đài cao thủ nếu có thể áp sát trong phạm vi mười mét.
Các lão đầu cường giả của các tông môn hiện đang vô cùng kinh hãi bởi những điều mà bọn hắn thấy trong bí cảnh thông qua Xuyên Linh kính. Thậm chí Quảng Mi lão nhân khi vừa chuyển đến cảnh xuất hiện tu sĩ liền tay đập chân run mà sợ hãi suýt chút nữa liền mất quyền điều khiển Xuyên Linh kính.
Sau khi được truyền tông tiến lên tầng hai thì toàn bộ hai mươi bảy người liền được đưa đến một vùng không gian rộng lớn. Không gian nơi đây vô cùng u tối và tràn đầy sát khí khiến cho những kẻ vốn chỉ biết tu luyện như những thánh tử của các đại tông môn liền vô cùng sợ hãi.
“Đệ tử đã biết tội, là do đệ tử bất tài đã làm mất đi mặt mũi của Vô Cực tông ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nhưng đế huyết liền chỉ có một nếu muốn có tiếp liền cần lần mở ra của một ngàn năm sau vì vậy đế huyết lần này liền phải dựa vào thực lực của mỗi người rồi”
Nhưng nhờ có vậy mà thế gian mới có thể bóc trần được thực lực của những thiên kiêu này.
“Các vị có thể cho Thái mỗ xin một chân nhập đội có được hay không?”
Lâm Thiên và Thái Dịch nghe vậy liền giật mình sợ hãi còn Trần Trường Sinh với tâm thế của một chiến thần thượng cổ liền không hề sợ hãi mà cười cười một cái những cũng phải rùng mình với sự quyết đoán và cái điên của Lý Chính.
“Lần này ngươi biểu hiện không tệ dù không đoạt được mai rùa nhưng thực lực sau cuộc chiến này đã tăng lên không ít.
Những lời của Lý Chính như một dòng nước ấm làm ẩm ướt nơi sa mạc cằn cỗi trong tâm hồn của ba người.
“Ta cuối cùng cũng có gia đình rồi ư” Cả ba người thầm nghĩ đến cả Lý Chính cũng đang vô cùng vui mừng vì sau bao năm tháng hắn lại có lại cảm giác ấm áp như vậy.
Vốn Lâm Thiên chưa dám đồng ý thì Lý Chính liền tiếp nhận bầu rượu rồi nói:
“Tốt, thêm một người như thêm một phần sức mạnh.
“Lý Lý ca”
Lý Chính nghe vậy liền nhăn mặt lại mà nói:
Thái Dịch cũng lên tiếng:
“Không chỉ vậy toàn bộ những khô lâu đó liền nhiều đến vài trăm vạn còn may thực lực của bọn chúng chỉ từ khổ hải viên mãn trở xuống.”
Những tông môn khác cũng không kém cạnh gì về độ thiệt hại lần này. Có lẽ chỉ có những tông môn có người tiến lên tầng hai mới có thể thở phào nhẹ nhóm. Đặc biệt là Huyết Sát tông và Hồn Điện là hai tông môn không bị tổn hại nhiều do không hề quy mô lớn tham chiến tại tầng một.
"Đặc biệt trên người của kẻ cầm thương kia ta liền thấy một cảm giác sẽ giúp ta kiếm được bội tiền đó"
“Lý ca từ ngày hôm nay đến mãi về sau dù có ra sao ta vẫn sẽ luôn là tiểu Trần của ngươi.”
Các lộ tông môn thấy cảnh này liền cười thầm trong lòng bởi sự thất bại của Vô Cực tông lần này. Có thể coi đây là thất bại thảm hại nhất trong mấy trăm nay nay của Vô Cực tông.
Chương 17: Có lẽ ta đã chọn đúng
“Lý ca đế huyết cũng có thể giúp ngươi bổ sung sự thiếu hụt hỏa hầu khi phải bắt đầu tu luyện muộn so với chúng ta gần trăm năm đó” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Có lẽ ta đã chọn đúng thời điểm trùng sinh để có thể giúp nhân tộc phá giải nguy cơ phải đối mặt với vạn tộc rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bởi xuyên linh kính chỉ có tác dụng tại tầng một của bí cảnh vì vậy dù có chiếu thêm cũng không hề có tác dụng gì.
Trước khi tiến vào bí cảnh ai ai cũng vô cùng tự tin và tràn đầy khí lực nhưng hiện tại liền thương tích đầy mình khiến cho những trưởng bối nhìn thấy cũng vô cùng sầu não.
“Nhưng tình cảnh này cũng không quá đáng sợ với ta bởi chỉ cần thủ vững đến khi trời sáng liền có thể đi đến tầng ba. Đặc biệt là phần thưởng khi thông qua và phá hủy nhiều cốt binh nhất là một giọt đế huyết của đế quân đó”
Vậy mà lần này tại Diên Quy bí cảnh liền có thể gặp được tận bốn kẻ như vậy. Lấy thực lực bản thân đối chiến với toàn thiên hạ. Dù có yếu thế hơn cũng vẫn thể hiện ra được tinh thần quyết chiến vô cùng mạnh mẽ. Điều này khiến toàn bộ người có mặt tại đây liền phải kính nể và ghi nhớ gương mặt của bốn người bọn hắn để lệnh cho toàn bộ đệ tử nếu gặp liền tránh xung đột gây thù.
Mặc dù quy luật cá lớn nuốt cá bé luôn tồn tại nhưng việc một tu sĩ đạo đài hay ứng kiếp ức h·iếp những tiểu tu sĩ Khổ hải liền là chuyện mà không ai đồng ý để chúng xảy ra. Bắc Hoang đạo viện đã ra quy định về việc này khiến những kẻ ở đây dù có thèm thuồng thứ mà bọn hắn thấy bên trong bí cảnh như công pháp của Thái Dịch hay Lý Chính bị bọn hắn lầm tưởng đều phải nén tâm tư này lại.
Bên ngoài bí cảnh,
“Các đệ nói xem nếu như dụ được mấy tên kia thu hút lũ khô lâu nhiều nhất có thể thì chúng ta có thể thành công đến chỗ tên trùm cuối kia không”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.