Bất Quy Lai
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Thêm một kẻ điên
Nhưng Lâm Thiên nào dễ dàng liều mạng như vậy chứ hắn liền cười lạnh vì mục đích đã đạt được mà dùng trường đạo liên tục vào thế thủ trước thế công của Lâm Đổng.
“Nếu ta nhân cơ hội này sử dụng lực lượng cuồng bạo ấy mà phá tan gồng xiềng kia liền có thể tiến nhập hàng ngũ thiên kiêu rồi.
Vì vậy hắn liền chuyển đổi mục tiêu qua việc xung kích khổ hải một vạn trượng. Lý Chính liên tục tế ra linh thạch rồi điên cuồng hấp thu và chuyển hóa thành nguyên lực. Lượng nguyên lực mới này được hắn khống chế thành một mũi thương đâm thẳng vào trung tâm của cơn cuồng bạo nguyên khí tại đan điền của hắn giúp nơi đây trở về trạng thái bình thường.
Việc Lâm Thiên biết được tên thật của Lý Chính liền không hề khó bởi sau khi rời đi hắn liền thu thập toàn bộ thông tin về lão già ngày hôm đó và biết được về những việc Lý Chính đã làm trong quá khứ mà kính nể. Vì vậy hắn không hề thấy nhục nhã khi gọi Lý Chính một tiếng lão đại.
Lâm Đổng b·ị t·hương quá nặng không những vậy tâm trí còn bị đả kích vô cùng lớn bởi chuyện vừa rồi khiến hắn ngất đi được Lâm gia đệ tử đưa đi ra sau trị thương chứ không còn tiếp tục ở lại để có thể tranh đoạt bí cảnh nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ là sự cuồng bạo đó ta khó mà làm chủ được vì vậy vẫn chưa thể tìm ra cách nào tốt nhất để xung kích”
“Lần này trùng sinh ta quyết tâm sẽ vấn đỉnh một lần nữa thậm chí là sẽ vượt qua nó để có thể ngang hàng với thiên đạo mà bảo vệ nhân tộc ta đời đời an cư lạc nghiệp”
“Hừ các ngươi là cái thá gì mà ta phải giải trừ ân oán chứ, hai tên các ngươi đại diện cho toàn bộ Phiêu Miêu tông ư”
Hai bên trán của Lâm Đổng nổi lên những hàng gân xanh vô cùng kinh dị. Hai bàn tay hắn xiết chắt để cố nén giận bởi những lời nói của Lâm Thiên. Nó chả khác nào Lâm Thiên đang tát thẳng vào mặt hắn một cách trắng trợn trước bao người ở đây.
Phía trước những tên thiên kiêu với tâm thế muốn c·ướp đi hai chiếc mai rùa kia để thế lực của mình tại bên trong sẽ mạnh hơn những kẻ khác vì vậy cùng liền dàn hàng để chặn đường của Lâm Thiên rồi c·ướp đoạt.
Phía bên này Lý Chính nhìn thẳng vào bóng lưng của Thái Dịch rồi nói:
Hai vị thánh tử của Phiêu Miểu tông đứng ra khỏi hàng rồi nói to với Lâm Thiên:
“Trần tiên sinh mong ngài ra tay cứu giúp hai người bọn hắn coi như phần nhân quả năm xừa liền chấm dứt có được hay không?”
Nói xong hắn liền chùm áo choàng toàn thân để giấu đi diện mạo của mình rồi từ từ đi đến chỗ của Lâm Thiên.
Lâm Thiên vừa cõng Lý Chính vừa điều động lực lượng toàn thân với tốc độ nhanh nhất để có thể cắt đuôi toàn bộ những kẻ phía sau. Nhưng phía trước cũng khiến hắn vô cùng lo lắng bởi những kẻ mạnh thực sự liền đã tụ tập ở phía trước mặt.
Qua đó hai người Lý Chính liền đã thể hiện ra được thực lực của bản thân mà tạm thời uy h·iếp những kẻ còn lại. Thời gian tầng một chỉ còn vài tiếng nữa vì vậy hắn liền muốn câu thêm một chút thời gian để có thể tiến đến tầng hai.
Lâm Thiên nghe vậy liền cười lạnh rồi nói:
Lâm Thiên nghe được liền vô cùng tức giận mà chỉ thẳng vào mặt Lâm Đổng rồi nói:
Bởi lợi thế về hoàn cảnh khiến cho những thiên kiêu kia dù đã kết hợp với nhau những vẫn không thể nhanh chóng hạ sát được Thái Dịch khiến hắn càng chiến càng mạnh hơn. Khổ hải của hắn cũng từ từ được nâng lên nhờ huyết sát đạo ngày càng được bổ sung thêm.
“Xem thêm một lúc đi ngươi đừng vội, dù ngươi không nói ta vẫn sẽ ra tay mà thôi không cần ngươi phải bận tâm đâu.
“Thật là nực cười. Muốn chém muốn g·iết toàn bộ các ngươi bước ra đây hết đi.
“Lý huynh không ngờ ta lại có thể gặp lại huynh đấy chỉ là tình huống này có chút chớ trêu mà thôi. Năm xưa người bị cả thế gian đuổi đánh như ta được huynh cứu giúp vậy bây giờ liền đến phiên ta bảo vệ huynh nốt phần đời còn lại của mình đi”
Tại một góc của tế đàn nơi không có ai chú ý, có hai thân ảnh đang đứng ở đó nhìn ngắm toàn bộ khung cảnh trước mắt từ đầu đến cuối.
Hắn đứng tại trên cao nhìn xuống bao quát toàn cảnh rồi lẩm bẩm:
“Ngươi là Lâm Thiên đi, chỉ cần người thả tên kia ra rồi tự nguyện giao nộp hai mảnh mai rùa lên cho ta vậy thì mọi ân oán trước kia của ta và ngươi liền chấm dứt”
Các ngươi tốt nhất là g·iết được ta đi nếu không chi mạch của các ngươi đợi đến khi ta trưởng thành liền không cần kẻ nào sống sót đâu”
Lâm Thiên nghe thấy vậy liền nuốt nước bọt thầm nghĩ “thế gian này nhiều người điên thật hết kế hoạch điên rồ của Lý Chính lại đến tên điên này”
Nhưng cách này chỉ dọa được một vài kẻ mà thôi chứ những tên đã điên lên và những kẻ tự tin với thực lực của bản thân liền lao thẳng đến vị trí của hai người.
“Ta là Lâm Đổng ta không thua kém tên phế vật nhà ngươi ở điểm nào cả, ngươi c·hết đii” Nói xong hắn liền xuất kiếm rồi phi thẳng đến vị trí của Lâm Thiên muốn quyết một trận sinh tử với hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kẻ được gọi là Trần tiên sinh kia liền đáp lại:
Vốn dĩ cả hai liền phải c·hết trước sự vây công của toàn bộ tu sĩ thì đột nhiên Thái Dịch để lại toàn bộ đệ tử huyết sát tông lại mà đứng về phía hai người Lý Chính.
Nhưng đột nhiên khi gần có thể chém g·iết được Lâm Thiên đột nhiên Lý Chính bật dậy đâm một thương phá hủy cánh tay đang cầm kiếm của Lâm Đổng. Lâm Thiên thì ngay lập tức khống chế hắn và c·ướp đi mai rùa đang ở trên người hắn rồi đạp hắn bay về phía người của Lâm gia.
Biến đi”
Từ thế yếu hiện tại hắn liền có thể liên tục t·hảm s·át những kẻ chưa phá bỏ giới hạn của khổ hải để bổ sung cho bản thân.
Phong Lôi thánh tử của Phiêu miểu tông liên tục sử dụng phong và lôi đạo kết hợp cùng công pháp quỷ dị của phái phiêu miểu kết hợp với nhau khiến chiến lực của cả hai tăng cao gấp ba lần nhưng khi đối diện với Huyết sát thuật của Thái Dịch liên tục dùng máu của kẻ địch để đỡ đòn thay cho bản thân cũng phải vô cùng chật vật và tốn nhiều công sức mới có thể khiến Thái Dịch thật sự b·ị t·hương. Nhưng như vậy vẫn là chưa đủ để khiến hắn nản chí mà chỉ khiến kẻ điên ấy càng điên hơn mà lao thẳng lên tàn sát những kẻ xung quanh.
“Ngươi nên suy nghĩ thật kĩ vì chỉ có một cơ hội này thôi sẽ không ai đưa ra cảnh ô liu tốt như ta đâu”
Nhân cơ hội này Lý Chính liền ngồi xuống chữa thương và cảm ngộ về trạng thái Thiên Nhân hợp nhất vừa rồi. Nhưng hắn phát hiện muốn kích phát để tiến vào trạng thái này liền cần toàn bộ đạo trong khổ hải hắn được kích phát cùng lúc và tâm cảnh hắn phải vô cùng vững chắc với bản thân đi thẳng giữa ranh giới thiện ác mới có thể làm được.
Lý Chính thấy vậy liền nhấc thương lên muốn liều c·hết một phen nhưng thân thể hắn hiện tại liền chẳng còn thứ gì nguyên vẹn. Mặc dù đã có cảm ngộ về việc xung kích khổ hải một vạn trượng nhưng do phải liên tục chiến đấu và nguyên khí vẫn còn đang cuồng bạo khiến hắn không thể nào thành công.
Vốn chỉ định dùng cách vừa rồi để dừng lại cuộc t·ruy s·át nhưng hiện tại đã đâm lao thì bọn hắn liền phải theo lao. Sự điên cuồng của bọn hắn khiến cho tất cả những kẻ có mặt ở đây và chứng kiến cảnh này đều phải ba phần nể phục và bảy phần sợ hãi về độ điên cuồng của bọn hắn.
Phía bên này toàn bộ những kẻ ở phía sau truy đuổi đều đã điên cuồng đến cực điểm do phải trải qua cuộc chiến quá đẫm máu khiến đạo tâm của bọn hắn gần như sụp đổ rồi hóa ma mà điên cuồng đuổi g·iết Lâm Thiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Giả nhân giả nghĩa, Lâm Chân Khang năm xưa đ·ã c·hết rồi hiện tại chỉ có Lâm Thiên ta mà thôi. Nếu năm xưa ta có thể một chiêu đạp ngươi xuống mặt đất như một con c·h·ó thì giờ cũng vẫn sẽ như vậy mà thôi.
Nhưng một lúc sau sự cuồng bạo ấy lại tiếp diễn vì vậy ý tưởng táo bạo trong đầu Lý Chính liền hiện ra:
Thì ra hắn chính là một người năm xưa được Lý Chính cứu mạng nhờ cơ duyên may mắn mà bước lên con đường nhập đạo thức tỉnh được ký ức của kiếp trước. Tiền kiếp hắn chính là thượng cổ chiến thần của nhân tộc thực lực vô song khiến cả tinh không phải kh·iếp sợ những vẫn phải nằm xuống trong cuộc chiến vạn tộc trước thế công của vô số cường giả. Nhưng c·ái c·hết năm đó của hắn đã giúp nhân tộc thái bình cho đến tận ngày nay.
"Các ngươi đứng im đây cho ta, ta đại diện cho một mình ta chứ không phải Huyết Sát tông vì vậy các ngươi liền không cần ra mặt đâu" Nói xong hắn liền phi thẳng về phía hai người Lý chính.
Lâm gia đệ nhất thiên kiêu thấy vậy liền lên tiếng:
Hai người Lâm Thiên và Lý Chính thấy vậy cũng liền kinh ngạc trước thực lực của hắn.
Lời vừa thốt ra toàn bộ người ở đây liền càng không dám manh động bởi một chữ biểu ca đó. Bởi Lâm Đổng chỉ có một biểu ca là Lâm Chấn Khang đệ nhất thiên kiêu Lâm gia mười mấy năm về trước nhưng vì một số sự cố liền mất đi toàn bộ tu vi và bị trục xuất ra khỏi gia tộc.
Nếu có ai nhìn vào thẳng khổ hải hắn hiện tại liền có thể thấy được khổ hải của Thái Dịch hiện tại đã trở thành Huyết hải. Từng đoàn huyết năng chạy dọc cơ thể khiến hắn luôn trong trạng thái sung mãn vô cùng.
“Ngươi đáng c·hết” Hắn gằn rọng nói ra thân thể vẫn còn hơi run lên vì giận dữ.
Nói xong hắn liền vung tay khiến cho kẻ kia phải nhảy ra khỏi đó thật nhanh rồi chạy thẳng vào nơi chúng tu sĩ đang tụ tập. Kẻ đó không ai khác chính là Lưu Bình đã bán thông tin về bí cảnh cho Lý Chính lần trước. Thân pháp của hắn hiện lên vô cùng cao minh khiến cho toàn bộ những kẻ có mặt ở xung quanh hắn cũng không nhận ra sự tồn tại của hắn. Nó giống như việc hắn luôn có những việc làm khiến cho tất cả những người khác phải cảm thấy khó hiểu nhưng một khi hiểu ra liền thấy được tầm nhìn của Lưu Bình quá đỗi kinh khủng.
Toàn trường vô cùng kinh ngạc trước cảnh tượng này. Nhưng bọn hắn đã quen với tính cách điên cuồng của Thái Dịch vì vậy cũng không nói nhiều mà tiếp tục lao thẳng đến bốn chiếc mai rùa ở trước mặt.
Khi vừa nói xong Thái Dịch liền vận chuyển Thiên Huyết thần công đã bị thất truyền vài ngàn năm nay rồi sau đó tạo một kết giới huyết sắc liên tục nhận những đòn công kích từ mọi phía. Nhưng càng chịu đòn thì kết giới dường như càng vững chắc hơn mà toàn bộ tu sĩ ở đây không hề biết phía dưới chân bọn hắn đã có vô số những sợi dây chuyền bằng máu ở trong lòng đất liên tục hấp thụ máu huyết của những tu sĩ đ·ã c·hết để bổ sung cho kết giới.
Ta Lâm Thiên hôm nay đứng ở đây muốn xem xem kẻ nào dám tiếp ta một đao nào.”
Chương 15: Thêm một kẻ điên
Nói xong hắn cũng dừng lại rồi để Lý Chính xuống nghỉ ngơi còn bản thân vào thể thủ đao chuẩn bị xuất đại chiêu khiến cho những kẻ xung quanh cũng phải kiêng kị vài phần.
“Biểu ca mau mang hai miếng mai rùa qua đây ta liền phân ngươi một cái rồi cả hai ta liền cùng nhau khám phá bí cảnh không phải tốt hơn sao” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hừ thế gian này không được có kẻ nào điên cuồng hơn ta cả vừa rồi các ngươi chỉ là g·iết lũ tu sĩ yếu kém mà thôi còn ta bây giờ sẽ bảo vệ các ngươi an toàn lên tầng hai bằng cách g·iết sạch những tên ở đây” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ngươi cũng khá điên đó”
Còn người được gọi là Trần tiên sinh kia có tên là Trần Trường Sinh là đệ nhất thiên kiêu của Bắc Hoang bảng cũng là đệ tử thủ tịch của Bắc Hoang đạo viện đời này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.