Bà Cố 18 Tuổi - Ô Anh Hạ
Ô Anh Hạ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 211
“chậc chậc, mau đuổi cô ta ra đi.”
Cô ta vẫn nghĩ sau khi Giáo sư Lý đình chỉ quyền sử dụng phòng thí nghiệm, Dung Ngộ và Kỷ Mặc Hàn đã dừng lại, không thu được kết quả gì. Vậy mà chỉ trong thời gian ngắn, họ đã hoàn thành ba nhóm thí nghiệm đối chứng có độ khó cực cao?
“Nghiên cứu viên Lộ đã công khai xin lỗi rồi, cô ta còn lải nhải ở đây, chẳng phải cố tình làm khó sao?”
“Vấn đề này chúng ta đã từng thảo luận trong phòng thí nghiệm. Dung Ngộ, nếu cô không hiểu, tôi có thể từ từ giải thích riêng cho cô. Không cần thiết phải hỏi ở nơi công khai thế này, chẳng có ý nghĩa gì.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tại sao lại hiểu nhiều về nghiên cứu khoa học đến vậy?
Quá trình thí nghiệm hoàn hảo thế này, thật sự do cô thực hiện sao?
“Mấy ngày qua, trên mạng có rất nhiều ý kiến nghi ngờ thành viên nhóm tôi là Dung Ngộ. Giờ thì mọi người cũng thấy rồi, cô ấy không hề như công chúng nghĩ. Cô ấy là một người rất có năng lực, hoàn toàn xứng đáng là tác giả thứ ba của bài nghiên cứu này.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ánh mắt cô ta nhìn Kỷ Mặc Hàn mang theo chút bực bội, xen lẫn khẩn cầu.
Trên màn hình hiện ra dữ liệu thí nghiệm nhóm đối chứng:
Một số người ngồi xem lập tức hùa theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lộ Hiểu Hiểu nhìn mọi người với vẻ áy náy:
Kỷ Mặc Hàn lập tức kết nối Bluetooth với màn hình lớn trong hội trường.
“Nhà khoa học thì tập trung làm khoa học, minh tinh thì lo xây dựng hình tượng. Rõ ràng ai hơn ai.”
“Đây là hồ sơ khởi động dự án.”
“Bộ thiết kế nhóm thí nghiệm đối chứng này quá hoàn hảo, từ gradient nhiệt độ, thông lượng hạt, bụi vũ trụ, cho đến biến động tia vũ trụ… đều được tính đến!”
Ân cứu mạng là một chuyện.
“Chính vì sơ suất của tôi mới dẫn đến hậu quả nghiêm trọng thế này. Một lần nữa xin lỗi công chúng. Hôm nay xin kết thúc tại đây, mời mọi người rời đi theo trật tự.”
“Đây… đây là quan sát tại chỗ bằng bức xạ đồng bộ sao? Công nghệ này trong nước ta mới vừa vượt qua điểm nghẽn, số người có thể làm được cực ít!”
Cô ta lập tức cười, giọng nhẹ nhõm:
Các giáo sư trong hội trường đồng loạt chấn động, vội vàng đứng bật dậy.
[Mặc Hàn, phần luận về hành vi oxy hóa của vật liệu nền siêu chịu nhiệt trong hệ thống bảo vệ nhiệt tàu bay chưa đủ, anh có thể giúp tôi bổ sung không?]
“Trong môi trường cực đoan, bề mặt tinh thể Thạch sẽ bị nguyên tử oxy ăn mòn, tạo thành các lỗ rỗng ở cấp độ nano, có khả năng một phần nghìn gây ra sự sụp đổ trạng thái lượng tử. Trong bài luận của cô, tại sao lại tránh né vấn đề này?”
Hai câu hỏi liên tiếp của Dung Ngộ không hề rời rạc mà lại nhắm thẳng vào trọng tâm cốt lõi của bài luận, chính là điểm mấu chốt mà giới chuyên môn đang đặt nghi vấn lớn nhất.
Ở mục người khởi xướng, rõ ràng là tên Dung Ngộ.
Sắc mặt Lộ Hiểu Hiểu lập tức tái nhợt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cô ấy là người khởi xướng?”
Anh có làn da ngăm đen, đứng cạnh Dung Ngộ xinh đẹp nên rất dễ bị người ta bỏ qua.
Điều gây chấn động nhất là một đoạn video ghi hình trực tiếp, trong môi trường mô phỏng CME, tinh thể Thạch chỉ sau ba giờ đã xảy ra phản ứng sụp đổ dây chuyền, mảnh vỡ trong buồng chân không tạo thành một đám mây kim loại chí mạng.
“Thật tốt quá, có phần thí nghiệm bổ sung này, bài luận mới thật sự trở thành cột mốc sáng tạo của ngành.”
“Anh nói bậy! Tôi là người phát hiện nguyên tố Thạch, mọi luận chứng thí nghiệm liên quan trong nghiên cứu này đều do tôi—”
Dung Ngộ thản nhiên lấy từ ba lô ra một chiếc laptop.
Cô ta đưa tay đẩy gọng kính, vô tình hất mái tóc mái sang một bên, lộ ra một vết sẹo.
“Nghiên cứu viên Lộ gấp gáp giải tán như vậy… là đang sợ điều gì sao?”
Anh nhất định phải khiến cô ta khó xử trước công chúng sao?
“Lộ Hiểu Hiểu, cô thật sự cho rằng Dung Ngộ chỉ xứng làm tác giả thứ ba thôi sao?”
Đó là toàn bộ đoạn chat giữa anh và Lộ Hiểu Hiểu, từng tin nhắn như bằng chứng sắt thép bày trước công chúng.
Sắc mặt Lộ Hiểu Hiểu trắng bệch:
Nhóm 3: Mô phỏng cực đoan bão Mặt Trời
Kỷ Mặc Hàn bấm điều khiển, màn hình lớn lật sang một trang mới, là văn kiện phê duyệt của Viện Vật liệu thuộc Viện Khoa học Hoa Hạ và Viện Hàng không Vũ trụ số 4.
“Vậy sao?”
Anh nhìn xuống mọi người, rồi nhìn Dung Ngộ với nụ cười an tâm, trong lòng dâng lên dũng khí.
“Viện Hàng không Vũ trụ lại để một nữ minh tinh làm người khởi xướng dự án, đùa gì vậy?”
[Mặc Hàn, thầy hướng dẫn bảo tôi nghiên cứu chất cách điện tô-pô, mảng này anh giỏi hơn, anh giúp tôi hoàn thành giai đoạn đầu được không?]
Nhưng khi anh thẳng lưng, ngẩng cao đầu, ánh mắt chuyên chú rơi lên người Lộ Hiểu Hiểu, vẫn khiến mọi người chú ý.
“Chuyện này chẳng phải đã đủ chứng minh cô ấy thực sự có năng lực sao? Lẽ nào chỉ vì cô ấy là người của công chúng mà phủ nhận năng lực của cô ấy?”
Cô ta hít sâu, cất giọng:
Dung Ngộ hoàn toàn không để ý ánh mắt của những người khác.
Người vẫn im lặng nãy giờ – Kỷ Mặc Hàn – bỗng lên tiếng.
“Một minh tinh chen chân vào đây hỏi mấy thứ này đúng là chẳng có ý nghĩa gì thật.”
Dung Ngộ ngẩng đầu:
Chương 211
“Cô ấy còn tái hiện được hiệu ứng đường hầm lượng tử ở giao diện plasma gió Mặt Trời và vật liệu! Tôi làm cả trăm lần còn chưa chắc thành công một lần!”
Ăn cắp học thuật lại là chuyện khác.
“Đây mới là báo cáo rủi ro hoàn chỉnh, không nên quy lỗi cho sự bất ổn của nguyên tố Thạch.”
Kỷ Mặc Hàn nhấn mạnh từng chữ:
Khuôn mặt cô điềm tĩnh, ánh nhìn sắc như lưỡi d.a.o vô hình rơi thẳng lên người Lộ Hiểu Hiểu.
Dung Ngộ… chẳng phải minh tinh sao?
Kỷ Mặc Hàn bước từng bước lên bục, đứng cạnh Lộ Hiểu Hiểu, bước vào vùng sáng của đèn chiếu.
Tim Lộ Hiểu Hiểu bỗng thoáng hoảng loạn vô cớ.
“Nasa đã chứng thực từ thế kỷ trước rằng nhóm hydroxyl hoạt tính trên bề mặt bụi liên sao sẽ đẩy nhanh quá trình lão hóa của vật liệu, tại sao nhóm đối chứng của cô lại bỏ qua mục này?”
“Cô ấy là người chịu trách nhiệm chính, cũng là người xác định phương án nghiên cứu. Tất cả thí nghiệm đều do Dung Ngộ xây dựng khung trước tiên… Còn Lộ Hiểu Hiểu, cô ta chỉ tham gia từ ngày thứ năm, những gì cô ta làm thậm chí còn chưa đủ để trở thành tác giả thứ ba.”
Hai việc này, tuyệt đối không thể lẫn lộn.
Kỷ Mặc Hàn không nhìn cô, mà bấm sang trang cuối trên màn hình lớn.
Lộ Hiểu Hiểu mím chặt môi.
Trước thực lực, mọi tin đồn đều chỉ là hổ giấy, không công mà tự phá.
Anh nâng giọng:
Ánh mắt trong hội trường nhìn Dung Ngộ quả thật đã khác hẳn.
Mỗi trang dữ liệu đều tinh gọn, không một chữ thừa, thậm chí cả dấu câu cũng là tinh hoa.
Nhóm 2: Thí nghiệm xúc tác bụi vũ trụ
Quả nhiên, Dung Ngộ đến đây là để gây rối.
Cô ta đã từng cứu Kỷ Mặc Hàn.
Lộ Hiểu Hiểu trắng bệch mặt, đẩy gọng kính:
Tất cả tin nhắn, đều là Lộ Hiểu Hiểu đơn phương nhờ vả.
Nhóm 1: Thử nghiệm môi trường cực đoan nguyên tử oxy
Tất cả đều không thể tin nổi mà nhìn Dung Ngộ.
“Đúng, Dung Ngộ là người lập dự án.”
Chuyện… này sao có thể? Quá hoang đường! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa dứt câu hỏi, cả hội trường lặng đi.
“Cô im lặng là vì không dám đối diện với vấn đề này.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.