Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 61

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61


" Choang ---------"

Tưởng Xuyên nhéo nhéo mi tâm, "nóichocôấy hết rồi sao?"

Là Tào Thịnh.

Tào Thịnh là đội trưởng, nếuanhấynóicó thể, điều đó có nghĩa làsựan toàn củacôđược đảm bảo, Tần Đườngkhôngđánh tiếng với Tưởng Xuyên, cứ thế xuống tay từ Tào Thịnh bên này, Tưởng Xuyên muốn cự tuyệt, Tần Đường lạinói:" Em muốnđi, em có chuyện muốnnóivớianh."

Tưởng Xuyên chăm chú nhìn bầu trời đêm, tiếngnóirất khẽ, " Ừm."

" Mua rồi."

Chiếc xe kia lập tức chao đảo lắc lư, va chạm vào chiếc xe phía sau, lật nghiêng lăn sangmộtbên, chiếc xe sau căn bảnkhôngquan tâm đến người ngồi trong xe phía trước, tiếp tục đuổi theo.

" Do dao."

Tưởng Xuyên khẽ cười:" Nhớanhrồi sao?"

Tưởng Xuyên lấy báo thuốc rút ramộtđiếu, châm thuốc khẽ rítmộthơi, " Nhớ chịukhôngnổi."

Tào Thịnhnóirất nhanh:" Nội gián bên trong quỹ An Nhấtđãtra ra rồi, là Đỗ Tân, bạn đại học của Lộ Toa, hai người này hai năm nay liên lạc mật thiết, Lộ Toa có thể trở thành người đấu giá phiên đấu giá quỹ An Nhất cũng là do Đỗ Tânâmthầm tiến cử, Đỗ Tânđãkhai hết rồi."

Edit: Michellevn

Cổ họng Tưởng Xuyên khô khốc:"anhnóisao?"

Cúp điện thoại, Tưởng Xuyên dường như hiểu ra bất thường của Tần Đường mấy ngày này, mơ hồ có chút dự đoánkhônghay.

côquá bình tĩnh rồi.

Tưởng Xuyên động động tay:"đãkhỏi rồi."

Tưởng Xuyên ngồi thẳng lên,"anhđãbắt người chưa?"

"khôngcó." Tần Đườngnóivớianh," Chúng tađãtìm ra được kẻ tình nghi, mấy ngày này Tào Thịnh chắc là có thể bắt người rồi, chuyện của em bên này có lẽkhôngbao lâu nữathìcó thể giải quyết, Tào Thịnh về Tây An, emđicùnganhấy qua đó."

Khương Khôn, Triệu Kiền Hòa, còn có những tay buôn khác nữa,mộttổ đầu mối, mới là mục tiêu cuối cùng của họ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

...........

Mấy năm nay Khương Khôn tađãquyên góp cả trăm triệu nhân dân tệ cho các quỹ từ thiện, đây chỉ là số tiền thểhiệnbên ngoài, còn có những khoản tiền đen tẩy trắngkhôngnhìn ra được, họkhôngđoán được con số cụ thể, nhưng có thể hình dung con số này khổng lồ, và hoàn toànkhôngthể tách khỏi m* t**.

".........Ừ." Tưởng Xuyên nhả ramộtvòng khói, l**m l**m môi, " Tức giận sao?"

"khôngcó."

Tần Đường đóng cửa sổ lại:" Em đóng cửa sổ rồi."

anhbiếtcôkhá mẫn cảm với chuyện này, bị thương cũngkhôngnặng lắm, mớikhôngnóichocô, cũngkhôngbiết làm thế nào màcôlại biết được, có lẽ là Tào Thịnh để lộ ra.

" Mua cái gì?"

TÀo Thịnh nhíu mày:"khôngcó,khônghiểu saocôấy làm thế nào biết được, hôm tôiđitiệc sinh nhậtcôấy, cha mẹcôấy và cha mẹ Chu Kỳ đềuđãnhận ra tôi, rốt cuộc sau đó thế nào, tôi biếtmộtphần,côấykhônghỏi, chỉ hỏi cậu bị hủy bỏ cảnh tịch có liên quan với cha mẹcôấy haykhông."

anhliếc nhìn, nhận máy.

Tưởng Xuyên nghiền nát đất dưới chân:"anhnóichocôấy sao?"

Tào Thịnh:" Lộ Toa chạy trốn rồi, khẳng định ngườikhôngcòn ở Bắc Kinh nữa, tôi xử lý xong chuyện bên nàysẽtrở về."

" Thích là được rồi."

Tưởng Xuyên nở nụ cười, có chút bất đắc dĩ:" Được."

Tào Nham vừa nghe tiếng bước chân cũngđãtỉnh, vội vàng ngồi thẳng lên.

" Vòng tay, Cartier."

Giọng điệuhiệntại củacôgiống nhưđangthẩm vấnmộttù nhân, Tưởng Xuyên có hơi bất đắc dĩ:" Cánh tay và bả vai."

Tào Thịnh:"hiệngiờ còn chưa được, đội chống m* t** vẫnđangchờ đợi, lần nàykhôngphải là hành động riêng biệt của chúng ta, cậu và Tào Nham cố gắng thêm mấy ngày nữa, sắp rồi."

" Vết thươngđãđỡ chưa?"

đangnghĩ ngợi, điện thoại lại vang lên.

Tào Thịnhnói, sau khi vụ án này kết thúc, nếu Tưởng Xuyên bằng lòng,anhcó thể quay về đơn vị, Tần Đường mở cửa sổ ra, gió lùa vào,cônói:"anhbị thương saokhôngnóicho em biết?"

Bình tĩnh đến độ khiến người ta cảm thấy rằng đây làsựbình yên trước cơn bão, làsựtử tế và dịu dàng cuối cùngcôdành choanh.

Trong điện thoại tiếng gió thổi rít gào, tiếngnóicủacôkhi lớn khinhỏ,anhkhôngtrả lời, chuyển đề tài:" Gió lớn quá, em đừng đứng cạnh cửa sổ."

Tưởng Xuyên nấp trở lại, hơi thở gấp gáp:"khôngphải người của Triệu Kiền Hòa."

Nếu Tần Đườngthậtsựđãbiết,côlạikhônghỏikhônggây rắc rối, chính bởi vì nguyên nhân như thế,anhmới thấy bất an.

TÀo Nham nhanh chóng khởi động máy, xe nhanh như gió laođi.

" Là vết thương do dao hay vết thương do đ·ạ·n bắn? "

Tưởng Xuyên ngẩng đầu, ngơ ngẩn nhìn chân trời ảm đảm, " Tôi biết rồi."

Bọn họ bên nàyđãnắm giữkhôngít bằng chứng, nếu Tào Thịnh bên kia cũng có đầy đủ chứng cớ,thìcó thể ra lệnh bắt giữ rồi.

mộttiếng s·ú·n·g nổ, cửa kính bị phá vỡ.

Tưởng Xuyên bị những suy đoán này biến thành tâm phiền ý loạn, trầm mặc của Tào Thịnh càng chứng tỏ suy đoán củaanh, tai nạn năm đó, Tần Đường có lẽ làđãbiết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Lần sau phảinóicho em biết."

" Cánh tay bên nào?"

" Khá nhiều rồi,khôngnghiêm trọng."

Tưởng Xuyên gảy gảy điếu thuốc kẹp trong ngón tay, ánh mắt tốiđi," Được."

Tưởng Xuyên rút s·ú·n·g, vịn cửa sổ, nhắm vào phía sau,mộtphát bắn vào bánh xe.

Tần Đường khe khẽ cười.

"côấy cònnóigì nữa?"

Tưởng Xuyên và Tào Nham mấy ngày nay cũngđangtheo dõi Triệu Kiền Hòa.

Tào Nham đưa mắt nhìn phía sau:" Xảy ra chuyện gì rồi?"

" Hai người..........có chuyện rồi à?"

Tưởng Xuyên nghe thấy tiếng gió, theo với giọngnóilành lạnh củacô, da đầuanhrun lên, sờ sờ mũi:"khôngmuốn em lo lắng."

Tần Đường buông lỏng tay, rèm cửa giống như diều đứt dây, phần phật mà vờn bay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Liên tiếp mấy tiếng.

Tần Đường dời ánh mắt,"anhthìsao?"

Tần Đường xoay người, nhìn lướt qua mô hình xe mô tô trong tủâmtường, ánh mắt có chút loạn, Tưởng Xuyên đợi mấy giây, mãikhôngthấy trả lời, khe khẽ hỏi:" Hửm?"

Tưởng Xuyên cấp tốc ngồi vào ghế phụ lái, " Lái xe."

Tưởng Xuyên dập tắt đầu thuốc," Được." Qua vài giây,anhhỏi," Có phải Tần Đườngđãbiết gì rồi phảikhông?"

" Đoàng Đoàng " " Đoàng....... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chiếc xe hơi chaođi, nét mặt Tào Nham khẽ biến:" Má nó! Thằng ôn này trước đókhôngphảikhôngđộng đến s·ú·n·g sao?"

Tần Đường lại hỏi:" Miệng vết thương còn đaukhông?"

" Cụ thể có haykhông, tôi cũngkhôngbiết."

Khương Khôn và Triệu Kiền Hòa,mộtngười cũng đừng nghĩ trốn.

Đối phương nổ s·ú·n·g.

Tần Đường lại ngồitrênghế sô pha," Ngày đóanhkhônggọi điện cho em, có phải là dođãbị thương? "

Kết thúc cuộc trò chuyện, Tưởng Xuyên đứng dậy, tầm mắt lướt qua, đột nhiên trông thấy mấy bóng ngườiđanglén lút đến gần, ánh mắtanhlạnh lùng, hết thảy suy nghĩ còn chưa tiêu hóa kịpđãnuốt hết xuống bụng, nhanh chóng chạy ra xe.

Ngoài cửa sổ mưa to gió lớn.

Mấy ngày nàyanhcùng tào Nham vẫn luôn theo sát Triệu Kiền Hòa, sòng bạc ngầm của Triệu Kiền Hòađãtạm thời đóng cửa, có điềuhắnta mở sòng bạc bạc cũngđãđủ chohắnta ăn cơm tù, nhưng hành vi phạm tội củahắnkhôngchỉ có từng đó, trước đó tiến hành giao dịch m* t** ở khách sạn,mộtmìnhhắnthìkhôngthể làm được.

Tào Thịnh nhận rasựmệt mỏi củaanh, lo ngạianhphân tâm,khôngnóinhiều thêm nữa,"côấynói,côấysẽchờ cậunóirõchocôấy."

"côấy hỏi tôi, tên của cậu, tên nào làthật."

côkhôngtrả lời vấn đề củaanh, Tưởng Xuyên cũngkhônghỏi đến cùng,anhhỏi:"đãtự mua cho mìnhmộtmón quà sinh nhật chưa?"

Saumộtgiâycôlại hỏi:" Bị thương ở đâu?"

Chương 61

Tào Nhamkhôngngừng kìm lại chiếc xeđanglắc lư, trái phải tránh né đ·ạ·n.

Tưởng Xuyên trầm giọng:" Bị phát giác rồi,đimau."

" Lộ Toa ngoại trừ đến cậy nhờ Khương Khôn, chắc làkhôngđichỗ khác được rồi, chứng cứhiệngiờ có đủ bắt giữ Khương Khônkhông?"

Tiếng động cơ ô tô gào rú, phá vỡsựtĩnh lặng của màn đêm.

Ở phía sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hoặc là lo ngại ảnh hưởng đến tiến triển của vụ án, mới lựa chọn trầm lặng.

Tưởng Xuyên nhìn về phía sau.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61