Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

DANH SÁCH TRUYỆN CỦA TÁC GIẢ: Mộ Nghĩa

Image of Duy Nhất Vì Ngươi Mà Động Tâm

Duy Nhất Vì Ngươi Mà Động Tâm

Editor : Tuệ Linh Số chương : 71 chương Nam chính - Nữ chính: Cố Mục Niên - Khương Dao Mọi người dự tiệc tối đang suy nghĩ đêm nay Cố thiếu lại sẽ đem vị mỹ nữ nào đến. Thời gian vừa rồi Cố thiếu cùng thiên kim Trương gia xảy ra đủ loại tin đồn, nhưng lại có người cho rằng anh có tình cảm với thiên kim Lý gia. Mặc cho mọi người suy đoán, đều không thể ngờ được người thiếu nữ đang được Cố thiếu nắm tay bước xuống xe là một khuôn mặt xa lạ, thanh tú và dịu dàng. Người qua đường giáp: "Cố thiếu hôm nay đột nhiên đổi khẩu vị? Thật là mới mẻ a..." Người qua đường ất: "Điều này cũng... Quá tốt a?" Người qua đường bính: "Đây chắc hẳn chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi." Nhưng kế tiếp -- Anh lại ở trước mặt rất nhiều người mặt, ngồi xổm xuống trước mặt cô gái nhỏ không để ý đến ai liền mang giày cho cô. Mọi người đều kinh hãi há hốc miệng.
10/31/2025 16:42
71 chương

Mộ Nghĩa

Ngôn Tình

Image of Trộm Tâm

Trộm Tâm

Editor: Moe Bìa truyện: Gieo Thể loại: Thanh xuân vườn trường, tình đầu, ngọt sủng, hài hước, song xử. Số chương: 67 chương + 15 ngoại truyện. Nhân vật chính: Hứa Hoài Thâm & Cam Niệm Văn án 1: Mặc dù bị làm lơ, nhưng Cam Niệm vẫn kiên trì đứng trước cửa lớp đợi Hoài Thâm. Đây đã là lần thứ ba, Cam Niệm tay cầm sách giáo khoa,a mày hơi nhướng lên, trên môi là nụ cười đẹp đến câu hồn: “Hứa Hoài Thâm, tớ muốn hỏi cậu một đề vật lý, có được không?” Hứa Hoài Thâm im lặng, sau đó đẩy tay cô ra, mắt nhìn thẳng, lạnh nhạt rời đi. … Vào một ngày nọ sau khi tan học. Hứa Hoài Thâm nghe nói Cam Niệm muốn chạy bộ với một nam sinh cùng lớp, cậu trực tiếp đi đến bên cạnh bàn học của Cam Niệm và ngăn cô lại: “Về nhà ngoan ngoãn làm bài tập!” Cam Niệm cụp mắt, tỏ vẻ tủi thân: “Giải nhiều bài tập như vậy mà cậu không thèm liếc mắt nhìn tớ một cái, vậy tớ còn giải làm cái gì?” Ai ngờ Hứa Hoài Thâm lại cúi đầu xuống, đem một nụ hôn nóng bỏng đặt lên khoé môi cô, thanh âm cậu trầm thấp: “Có về làm bài tập hay không?” Văn án 2: Trước đây trong giấc mộng của Hứa Hoài Thâm vốn dĩ chỉ có Toán, Lý, Hoá. Mãi đến khi trong lúc vô tình nhìn thấy vòng eo nhỏ nhắn có thể ôm trọn trong vòng tay của Cam Niệm… Từ đó về sau, trong giấc mộng hàng đêm của Hứa Hoài Thâm đã thay đổi thành những giấc mộng xuân kiều diễm.
10/31/2025 16:05
82 chương

Mộ Nghĩa

Ngôn Tình

Image of Chỉ Rung Động Vì Em

Chỉ Rung Động Vì Em

Giới thiệu: Trên bữa tiệc tối nào đó, mọi người đều suy nghĩ Cố thiếu sẽ đem mỹ nữ nào đến dự tiệc đây Khoảng thời gian trước Cố thiếu từng dính vào tin đồn xấu với thiên kim Trương gia nhưng mà lại nghe đồn anh có ý với thiên kim Lý gia. Nhưng mà, lần này anh nắm tay một cô gái bước xuống xe lại là một khuân mặt chưa từng thấy qua, là một cô gái có bộ dáng thanh tú dịu dàng. Người qua đường giáp: "Cố thiếu hôm nay đột nhiên đổi khẩu vị? Thật là mới mẻ a. Người qua đường ất: "Điều này cũng... Quá tốt?" Người qua đường bính: "Đây chắc hẳn chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi." Nhưng kế tiếp -- anh lại ở trước mặt rất nhiều người, ngồi xổm xuống ở trước mặt cô gái nhỏ, không coi ai ra gì mà mang giày cho cô. Mọi người kinh rớt cằm. Sắc mặt Khương Dao hồng hồng, rụt chân lại, cố ý nhỏ giọng nói chỉ để hai người nghe: "Uy, không phải là anh không thích em mang đôi giày này sao......" Cố Mục Niên ngẩng đầu liếc cô một cái, ngữ khí lạnh băng, "Là ai quấn lấy anh cầu xin cả buổi chiều?" Tay anh bắt lấy mắt cá chân của cô còn chưa buông ra, tiếp tục nói: "Chút nữa nhớ tựa vào anh, đừng để bị ngã." Khương Dao mỉm cười, "Dong dài......"
10/31/2025 04:13
65 chương

Mộ Nghĩa

Ngôn Tình

Image of Dụ Dỗ

Dụ Dỗ

Tác giả: Mộ Nghĩa Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, HE Độ dài: 56C + 24 NT + 3C couple phụ + 1 chương kết Edit+Beta: Selbyul Yang Giới thiệu: Bùi Thầm, người đứng nhất khối kiêm hot boy số một của trường THPT Số 1 thành phố Lâm, da trắng mắt lạnh, bình tĩnh lạnh nhạt tột cùng. Gia cảnh cậu nghèo khó, ngoài học tập ra thì không có việc gì có thể lọt nổi mắt cậu. Lương Chi Ý với gia thế khác một trời một vực với cậu, là con cưng của trời đến từ danh gia vọng tộc, tóc đen môi đỏ, xinh đẹp lộng lẫy kiêu ngạo, vừa tới trường đã triển khai theo đuổi cậu một cách nhiệt liệt. Nhưng chàng trai không dao động, lạnh lùng như băng. Mọi người đều thầm nói rằng Bùi Thầm có khí phách, dù cho cô có theo đuổi thế nào cũng vô ích. Lương Chi Ý nghe thế thì tay nâng cằm, mặt mày cong cong: “Cậu ấy sẽ chỉ thích mình mà thôi.” *** Bên cạnh Lương Chi Ý bỗng dưng xuất hiện một anh chàng con nhà giàu, trong trường có rất nhiều tin đồn, nói hai người họ là một cặp trời sinh. Vào buổi tối sau khi thi đại học, Lương Chi Ý và Bùi Thầm đi ở con ngõ không người, cô gái níu góc áo chàng trai, cười ranh mãnh: “Hôm nay Hạ Minh đã tỏ tình với mình rồi, nếu cậu không thích mình, thì mình và cậu ấy sẽ bên nhau.” Quai hàm chàng trai căng chặt, cậu cúi mặt xuống, không nói gì. Cô gái tưởng là cậu vẫn không phản ứng như ngày thường, vừa định xoay người thì cổ tay đã bị nắm lấy, rồi một nụ hôn rất nhẹ được đặt lên khóe môi. Bùi Thầm nhìn cô, đôi mắt đen rực sáng, giọng điệu nhẫn nhịn và kiềm chế: “Cậu có thể đừng đồng ý cậu ta không?” *** Sau này, Bùi Thầm trở thành gương mặt mới nổi trong ngành khoa học công nghệ với tổng tài sản hơn trăm triệu, anh đã tặng Lương Chi Ý một hôn lễ cực kì lãng mạn linh đình. Sau khi kết hôn cô tình cờ lục tìm thấy cuốn nhật ký anh từng viết, chữ viết phía trên mơ hồ không rõ: “Nếu tôi có gia cảnh tốt thì khi hôn cô ấy, tôi nhất định sẽ không kiêng nể gì, cạy mở hàm răng, chìm đắm trong đó.” Vẻ lạnh lùng trước đây không phải vì không rung động, mà là bởi vì em cao xa vời vợi*, còn anh ti tiện thấp kém. (*) 高高在上  : Thành ngữ-Chỉ địa vị cao quý, hoặc thái độ coi thường người khác. Đại tiểu thư xinh đẹp lộng lẫy kiêu căng x Học sinh nghèo kiềm chế tự ti lạnh lùng. Đoạn kịch nhỏ:  Bùi Thầm có tiếng là tính tình lạnh nhạt. Sau khi Lương Chi Ý và anh ở bên nhau, cô bạn thân cảm thấy lo lắng dùm cô, “Cậu nói xem, với một con mọt sách như cậu ấy, hai người mà nằm xuống thì có phải cậu ấy sẽ chỉ biết trò chuyện về vi phân và tích phân hoặc là toán cao cấp với cậu không?” “…” Lúc ban đầu Lương Chi Ý cũng tưởng là như thế. Nhưng vào một buổi tối nào đó của sau này, cô bị anh đè xuống, Bùi Thầm chống người lại gần cô, hơi thở phả trên mặt, ánh mắt sáng rực, thấp giọng dụ dỗ: “Có thích anh không, hửm?” Đêm đó cô mới phát hiện ra rằng, dưới vẻ ngoài lạnh nhạt của chàng trai là sự điên cuồng vừa ngây ngô vừa xốc nổi cùng với mùi hormone bùng nổ, một sự tương phản gợi cảm tột cùng. Cuối cùng, cô khóc thút thít mắng anh: “Đồ lưu manh…” Bùi Thầm cúi đầu trả lời, hôn vành tai cô: “Ừ, chỉ có em biết mà thôi.” Dàn ý: Mong rằng bạn sẽ gặp được ánh trăng thuộc về riêng mình.
10/29/2025 01:14
81 chương

Mộ Nghĩa

Ngôn Tình

Image of Ngoan, Đừng Sợ Anh

Ngoan, Đừng Sợ Anh

Văn án: 1. Học sinh mới chuyển trường Bối Doanh Doanh, tính cách dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng, là một “túi mềm nhỏ” mà ai cũng có thể bắt nạt. Lại bị xếp ngồi cùng bàn với Du Hàn. Là nam thần của trường Nhất Trung, học thần* Du Hàn, kỳ quặc và lạnh lùng, là một sự tồn tại khiến người khác sợ hãi. *Học thần: không học mà điểm vẫn cao. Mọi người đều nói Bối Doanh Doanh sẽ bị anh bắt nạt. Có người anh em chạy đến hỏi anh nghĩ gì về bạn cùng bàn mới, nam sinh dựa vào tường, bóp điếu thuốc trong tay rơi xuống, mặt mày lạnh lùng: “Thích cậu ta? Tao điên sao?” Về sau. Sau khi kết thúc buổi tiệc mừng năm mới, cả lớp cùng đi ăn tối, lại phát hiện không thấy Du Hàn và Bối Doanh Doanh. Có bạn học nói thấy Du Hàn vẻ mặt tức tối kéo Doanh Doanh đến phòng nghỉ, mọi người vội vàng đi tìm, thấy cánh của phòng nghỉ khép hờ bị bóng tối che khuất, bên trong có tiếng nói vọng ra —— “Nói, lần thứ mấy?” “Thứ hai…” “Còn để mình thấy cậu nói chuyện với cậu ta lần thứ ba thì khóc cũng vô dụng.” Sau đó cửa phòng nghỉ bị mở ra, cổ áo sơ mi trắng của Du Hàn hơi mở, môi bị sưng, một cô gái với đôi mắt đỏ hoe đi ra. Anh nhìn thấy một đám người đứng ngây người trước cửa, nhíu mày, ôm đầu cô gái vào ngực, ngước mắt lên, lạnh giọng nói: “Nhìn cái rắm.” Mọi người: … Con mẹ nó hóa ra là kiểu bắt nạt như này. 2. Tổng giám đốc Du Hàn của công ty khoa học kỹ thuật đứng đầu cả nước, nghe đồn xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng đến con người có giá trị bản thân hơn trăm triệu. Một lần, anh tham gia một cuộc phỏng vấn từ giới truyền thông. Những nhân viên công tác tiếp xúc với anh đều nhìn đến phát ngốc, nói: “Người đàn ông này quá lạnh lùng, quá cấm d·ụ·c, tính cách tuyệt đối lạnh nhạt.” Ai ngờ, trước khi phỏng vấn, Bối Doanh Doanh, người phụ tránh buổi chụp hình bị bắt đi rót nước cho Du Hàn, khi đến cạnh anh, giọng nói người đàn ông phát ra từ micro mà anh quên tắt: “Vợ, tối nay em không về ngủ với anh, anh sẽ hoàn toàn mất ngủ mất.” Mọi người: “…” Tính cách lạnh nhạt cái con khỉ. CP: Thiên kim đại tiểu thư xinh đẹp ngọt ngào dễ thương hay bị bắt nạt x Tên nhóc/ Tổng giám đốc “Nghèo” cố chấp, lạnh lùng Song xử, song mối tình đầu. Khuyến cáo: Cao ngọt không ngược, từ đồng phục đến váy cưới, nam nữ chính đều từng có bệnh, về sau đều chữa khỏi, phản công. Nhân vật chính: Bối Doanh Doanh, Du Hàn Một câu giới thiệu vắn tắt: Cố chấp say mê em. Chủ đề: Cứu rỗi tình yêu của nhau.
10/29/2025 00:33
97 chương

Mộ Nghĩa

Ngôn Tình

Image of Cưng Chiều - Mộ Nghĩa

Cưng Chiều - Mộ Nghĩa

Trong nhà Phó Tư Diễn, đột nhiên có thêm một cô nhóc cần phải chăm sóc. Cô nhóc bé xinh, lúc cười mi mắt cong cong, trên mặt có hai lúm đồng điếu (*) nho nhỏ, vừa thấy đã khiến lòng người thương mến. (*) Má lúm đồng điếu là một dạng khiếm khuyết bẩm sinh xuất hiện ở trên mặt, do rãnh má dính vào phần cơ má tạo nên một vết lõm nhỏ khi cười hoặc nói. Đây là một điểm nhấn nổi bật ở trên gương mặt và tạo ấn tượng cho người ở đối diện mình. Má lúm đồng điếu hiếm có và nó mang yếu tố di truyền là chủ yếu. Vừa xuất hiện, đã cướp toàn bộ dịu dàng và cưng chiều của cuộc đời anh. - Người có tiếng nói ở thành phố S đều biết Phó Tư Diễn nghiêm khắc đến không màng nhân tình trong công việc, không ai dám chọc. Chưa từng nghĩ sau này Trước giờ lên lớp nào đó, có người thấy bên ngoài phòng học, giáo sư Phó ôm một cô bé đang tức giận vào ngực, mềm giọng nhỏ tiếng, đáy mắt lộ vẻ cưng chiều. Sau khi vào học một phút anh mới đi vào, đối mặt với các học sinh ngồi nghiêm chỉnh lại đầy vẻ tò mò, anh vừa cởi khuy cài tay áo, đuôi lông mày mang ý cười, giọng nói ôn hòa hiếm có: "Xin lỗi, vừa rồi cô của các em giận dỗi thầy, mới vừa dỗ xong." Mọi người:??? - Có tin đồn Phó Tư Diễn có bạn gái, nhưng vẫn không thấy xuất hiện. Tất cả mọi người cười anh “kim ốc tàng kiều”(*). (*) Có một truyền thuyết cực kì nổi tiếng về Trần Hoàng hậu, đó là Kim ốc tàng Kiều (金屋藏嬌), nghĩa là "nhà vàng cất người đẹp". Đây là một câu ngạn ngữ nổi tiếng, được biết đến như một lời định ước của phu quân đối với nguyên phối thê tử, là một trong những câu ngạn ngữ cổ điển nổi tiếng nhất trong văn hóa Trung Quốc. Mãi đến một ngày nào đó, hội bạn bè đến nhà anh làm khách. Mới vào cửa, đã thấy một cô nhóc nhỏ nhắn xinh xắn, mặc váy ngủ xem TV trên sofa. Cô bé thấy có người lạ đến, xấu hổ muốn chạy lên trên lầu, lại bị Phó Tư Diễn bế lên, giọng hơi trầm: "Không đi giày đã chạy loạn gì, hả?" Dung Hoan ôm lấy cổ của anh, chôn đầu vào hõm cổ của anh, giọng nói yêu kiều mềm mại: "Chú Phó..." Anh ôm chặt eo nhỏ của cô, giọng hơi cao lên: "Gọi là gì?" Cô đỏ mặt, khẽ gọi một tiếng: "Tư Diễn..." Anh cười khẽ, hôn lên đôi môi mềm của cô: "Rất ngoan." Thiếu nữ ngoan ngoãn, hướng nội nhưng thỉnh thoảng rất có vẻ đẹp oxy(*) x Yêu nghiệt đầu óc đen tối siêu cợt nhả mà lịch sự bại hoại (*) Người đẹp oxy là danh hiệu được đặt ra để chỉ những người đẹp có nhan sắc tự nhiên, nhẹ nhàng khiến người đối diện cảm thấy thoải mái khi nhìn vào. Khúc dạo đầu nữ chính đã thành niên, nam nữ chính không quen & không có liên hệ máu mủ.
10/28/2025 05:09
78 chương

Mộ Nghĩa

Ngôn Tình

Image of Vậy Cùng Anh Về Nhà

Vậy Cùng Anh Về Nhà

Văn án: Ba mẹ đều c·h·ế·t, Tri Miên một mình lớn lên, cho đến khi cô gặp một thiếu niên ngông cuồng kiêu ngạo không thể trói buộc, trở thành ánh sáng duy nhất trong cuộc đời cô Cô được anh đưa về nhà, yêu đương cùng anh, một tình yêu chân thành nhưng lại chỉ đổi lấy được lời anh nói với đám bạn ăn chơi rằng: “Nuôi mèo rất vui đấy.” Đêm bão mưa to ấy, cô kéo vali rời đi. Lúc cô vừa đi, bạn bè hỏi, người con trai không thèm để ý: “Chỉ là làm loạn mà thôi, qua mấy ngày nữa lại quay về thôi.” Không nghĩ rằng, cô vừa đi liền không bao giờ trở về nữa. —— Đoạn Chước, đội trưởng của một đội thể thao sinh tồn, tất cả mọi người đều biết trên cổ tay phải của anh xăm hai chữ “ZM”. Người bạn hỏi cái này có hàm ý gì đặc biệt sao, anh trầm mặc rồi cười tự giễu: “Tôi yêu nhất.” “Nhưng đánh mất rồi.” Đến khi có người nhìn thấy anh xuất hiện ở buổi triển lãm truyện tranh của Tri Miên, mọi người mới chợt nhận ra, nhưng khi hỏi Tri Miên, đối phương chỉ cười nhạt: “Tôi không quen biết ngài Đoạn, ZM có thể là một con mèo anh ta nuôi thôi.” Buổi tối, Đoạn Chước chặn Tri Miên lại cạnh xe, mắt anh đỏ ngầu, cố gắng giữ cô lại: “Cửu Nhi, về nhà với anh.” Tri Miên lùi lại một bước, nhìn anh, vẻ mặt bình thản: “Tôi từ lâu đã không còn nhà rồi.” —— Sau khi Đoạn Chước dẫn dắt đội giành chức vô địch thế giới, thì vài ngày sau phóng viên chụp được trong khu mua sắm, anh đang ôm một cô gái môi đỏ tóc đen. Cô gái cắn một miếng kem, anh hôn lên môi cô, nét mặt lạnh lùng nghiêm nghị nhưng lại lộ ra đầy vẻ cưng chiều dịu dàng. Đêm đó, hotsearch nổ mạnh, Đoạn Chước thay đổi bài viết hàng đầu trên Weibo: “Cả đời này tôi đã hôn qua, một cái là s·ú·n·g, một người là em. Trước đây là mộng tưởng, còn em là tín ngưỡng. @Tri Miên” [Nữ chính mềm mại và gai góc X Nam chính kiêu ngạo và ngỗ ngược]
10/26/2025 16:58
103 chương

Mộ Nghĩa

Ngôn Tình

Image of Hy Vọng Xa Vời Duy Nhất - Mộ Nghĩa

Hy Vọng Xa Vời Duy Nhất - Mộ Nghĩa

[Nhị tổ ngang ngạnh, bất trị] × [Cô gái hướng nội, dịu dàng và tốt bụng] [1] Tang Lê vừa ngoan ngoãn lại hiền lành như một chú nai, vào năm cuối cấp 3 năm ấy, mẹ cô qua đời để cô một mình không nơi nương tựa, sau đó cô được nhà họ Quảng giàu có cho ăn học, tại đây chính là nơi cô gặp Quảng Dã lần đầu tiên. Chàng thiếu niên càng đến tuổi trưởng thành càng nổi loạn, nổi tiếng là hư hỏng, nhiều nữ sinh trong trường dù yêu thích cậu cũng không có một ai dám đến gần cậu. Mẹ cậu bảo cậu hãy quan tâm đến Tang Lê nhiều hơn, chàng thiếu niên ngẩng đầu lên nhìn cô gái nhỏ trầm tính kia, cười chế nhạo: “Con không rảnh mà quan tâm tâm đến cậu ta.”  Cậu nói với cô nước giếng không phạm nước sông, Tang Lê cũng không quan tâm mà chỉ muốn tập trung vào việc học. Không ngờ một thời gian sau, cô gặp rắc rối ở trước cổng trường, suýt chút nữa thì bị đánh, đại thiếu gia vốn từ trước tới nay luôn lạnh lùng, kiêu ngạo, nay lại đứng trước mặt cô, nhìn về phía đối phương bằng đôi mắt đen nghiêm nghị: “Nếu hôm nay mấy cậu không muốn c·h·ế·t thì cút khỏi đây.”  Dần dần, cậu bảo vệ và yêu thương cô. Chỉ cần cậu ở bên, sẽ không có ai dám chạm vào cô. Tang Lê đã nhìn thấy đủ loại thiếu niên phản nghịch, sau này cũng nhìn thấy trong đêm mưa đó, khi cậu chăm chú nhìn cô: “Tang Lê, anh thích em, anh vô cùng nghiêm túc.”  Anh chỉ hư hỏng trước mặt cô, cũng chỉ bị cô thuần phục. Vào ngày lễ tốt nghiệp, trước mặt mọi người, Quảng Dã tặng Tang Lê một đôi giày khiêu vũ: “Tặng cho bạn gái của anh.” Cậu ngạo nghễ công khai mối quan hệ của hai người, khiến cả trường náo loạn. Dưới bóng cây hòe vắng người, cô kiễng chân hôn lên tai trái của cậu, Quảng Dã giữ chặt cô, môi cong lên rõ ràng: “Anh có được em rồi, đừng có nghĩ đến chuyện quỵt nợ.”  [2] Hồi đó ở trường trung học phổ thông Giang Vọng, mọi người đều biết mối quan hệ bền chặt giữa hai người, đâu ai có thể ngờ rằng không lâu sau đó Tang Lê kiên quyết lựa chọn đi du học, Quảng Dã thế mà lại không giữ được người, mọi người đều vì điều này mà chấn động. Vài năm sau, người đàn ông ở trong giới kinh doanh hô mưa gọi gió, Tang Lê trở về nước với tư cách là đội trưởng đoàn múa, hai người cùng nhau tỏa sáng theo cách riêng của bản thân, nhưng không còn liên quan đến nhau nữa. Khi gặp lại nhau, anh tỏ vẻ thờ ơ với cô, không còn dáng vẻ cưng chiều như trước, nhiều người cho rằng Tang Lê đã là chuyện của quá khứ. Tối hôm đó trong buổi họp lớp, Tang Lê say rượu ngồi ở bên ngoài, Quảng Dã đi tới, cô ngẩng đầu nhìn anh, hốc mắt ửng đỏ, lẩm bẩm: “Quảng Dã…” Chỉ với một tiếng gọi nhẹ nhàng, mọi người đã thấy người đàn ông giận dữ liếm hàm răng sau, vài giây sau, anh bế cô lên, ôm cô vào lòng: “Tang Lê, kiếp này là anh thật sự nợ em.”  Vào đêm đông lạnh thấu xương ấy, mưa to như trút. Trong căn hộ mờ sáng, cô hôn anh, đôi mắt đen láy của anh sáng rực, như muốn hòa tan vào xương cốt của mình, giọng nói trầm khàn của anh vang bên tai cô:  “Nói cho anh nghe, em có yêu anh không?” “Nói cho anh nghe, em chưa bao giờ quên anh, lời em từng hứa với anh năm đó đều là sự thật.” Cuối cùng, vẫn là anh lựa chọn đầu hàng. Cho cho dù chuyện đó có xảy ra lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn buông cô ra. – “Trước đây thế giới của anh không có nước, không có cỏ, cũng không có lấy bất cứ thứ gì sinh sôi nảy nở. Mãi cho đến khi em xuất hiện, băng tuyết tan chảy, vạn vật hồi sinh, mọi thứ đều ngập tràn màu sắc.” [Vở kịch nhỏ] Vào một ngày sau khi xảy ra sự việc hôm đó, Tang Lê, người luôn sống ẩn dật, đăng một Weibo: [Hi vọng xa vời duy nhất của tôi, cuối cùng tôi cũng có thể sở hữu một cách công khai @Quảng Dã.] Toàn bộ cư dân mạng sôi trào, khi cô đặt điện thoại xuống, cô bị người đàn ông dùng một tay bế bổng lên, áp vào cửa sổ sát đất, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống, anh khàn giọng nói: “Sở hữu được rồi, về sau không được buông ra nữa.”
10/25/2025 23:07
84 chương

Mộ Nghĩa

Ngôn Tình

Image of Tình Đầu Duy Nhất - Mộ Nghĩa

Tình Đầu Duy Nhất - Mộ Nghĩa

Tác giả: Mộ Nghĩa Chuyển ngữ: Cửu cô nương Designer: Delina La Rosée Tag: Cưng chiều, Hào môn thế gia, HE, Ngôn Tình, Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Từ thanh xuân đến trưởng thành, Lâu ngày gặp lại, Hiện đại, Tổng số chương: 176 Giới thiệu: 1. Tính cách Tang Lê ngoan ngoãn hướng nội, năm 17 tuổi, mẹ cô qua đời, cô được gửi nuôi đến nhà họ Quảng giàu có để đi học, sau đó mới gặp được Quảng Dã. Thiếu niên ngang tàng phản nghịch, bướng bỉnh lạnh nhạt, được vô số người chú ý ở trong trường học, nhưng không có một cô gái nào có thể đến gần anh. Mẹ anh bảo anh hãy chăm sóc cho Tang Lê nhiều hơn, chàng trai ngẩng đầu nhìn vào cô gái yên tĩnh trước mặt, cười nhạt: “Con lười quan tâm cậu ta.” Anh cảnh cáo cô hai người nước sông không phạm nước giếng, Tang Lê cũng tự biết anh không dễ chọc, cho nên cũng cố gắng tránh xa anh, tập trung học hành. Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước Ai ngờ một khoảng thời gian sau, lúc cô bị gây sự ở cổng trường, đại thiếu gia lại che chở ở trước mặt cô, khí chất lạnh lẽo nhìn vào đối phương: “Nếu hôm nay không muốn c·h·ế·t ở đây thì cút ngay cho tôi.” Nhiều cách nói xôn xao ở trong trường học. Rất nhiều người đều nói, Quảng Dã đối xử tốt với Tang Lê chỉ là vì bị người nhà gửi gắm. Chỉ có Tang Lê biết anh xấu xa đến cỡ nào. Cô đã từng nhìn thấy dáng vẻ phản nghịch của anh, cũng từng nhìn thấy trên sân thượng không người vào một đêm mưa, anh cúi người nhìn chăm chú vào cô, đôi mắt sâu thẳm: “Tang Lê, tôi thích cậu, vô cùng nghiêm túc và chắc chắn.” Vào lễ tốt nghiệp ngày hôm đó, anh phô trương giới thiệu Tang Lê với mọi người: “Bạn gái của tôi.” Toàn trường đều chấn động, cô đỏ mặt muốn tránh đi nhưng lại bị Quảng Dã giữ chặt, anh nói vào bên tai cô: “Đã theo đuổi được rồi mà còn muốn chối sao?” 2. Năm ấy, ai trong trường Trung học phổ thông Giang Vọng cũng biết mối tình rầm rộ của hai người, ai ngờ không bao lâu sau, Tang Lê dứt khoát kiên quyết lựa chọn ra nước ngoài, Quảng Dã không giữ cô lại được, mọi người đều kinh ngạc vì chuyện này. Mấy năm sau, Quảng Dã trở thành người có thể hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh, còn Tang Lê về nước trở thành đội trưởng trong vũ đoàn, hai người đều chói sáng theo cách riêng của mình, nhưng lại không hề tiếp xúc với nhau. Khi gặp lại, anh nhìn cô một cách lạnh lùng như băng, không còn sự cưng chiều của lúc trước nữa, rất nhiều người đều nói Tang Lê chỉ còn là quá khứ. Sau đó, vào đêm diễn ra buổi họp lớp, Tang Lê uống say ngồi ở bên ngoài, Quảng Dã đi tới chỗ cô, cô ngẩng đầu nhìn anh, vành mắt ửng đỏ lẩm bẩm: “Quảng Dã...” Chỉ một tiếng nhẹ nhàng như vậy, mọi người nhìn thấy người đàn ông tức giận đến mức liếm hàm răng sau, mấy giây sau đã xách cô lên kéo vào trong lòng ngực mình: “Tang Lê, đời này đúng là tôi nợ cô.” Đêm mùa đông lạnh thấu xương, mưa to như trút nước. Đêm đó, trong ánh sáng mờ ảo của căn hộ, cô chủ động hôn anh, đôi mắt đen của anh nóng bỏng đến mức dường như muốn hòa tan cô vào tận xương tủy, giọng nói trầm khàn của anh vang lên bên tai cô: “Nói cho anh biết, em có yêu anh hay không.” “Nói cho anh biết, em chưa từng quên anh, những gì lúc trước em hứa với anh đều là sự thật.” Cuối cùng anh vẫn lựa chọn đầu hàng. Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi. Cho dù lại như vậy một lần nữa, cho dù có thất bại thảm hại, anh vẫn không muốn thả cô đi. “Trong thế giới của anh đã từng không tồn tại một giọt nước, cũng không có một ngọn cỏ, không có bất cứ thứ gì có thể sinh trưởng. Mãi cho đến khi em xuất hiện, băng tuyết tan chảy, vạn vật sống lại, mọi thứ mới dần tràn ngập màu sắc.” [Vở kịch nhỏ] Sau đó, tình yêu của hai người được đưa ra ánh sáng, Tang Lê từ trước đến nay luôn kín tiếng đã đăng một bài Weibo: [Hy vọng xa vời duy nhất của tôi, bây giờ cuối cùng đã có thể có được một cách công khai @Quảng Dã.] Toàn mạng sôi trào, cô bỏ điện thoại xuống, sau đó đã bị anh dùng một tay bế qua, anh hôn lên những giọt nước mắt của cô, khàn giọng nói: “Có được rồi thì sau này không được phép vứt bỏ nữa.”
10/25/2025 05:47
176 chương

Mộ Nghĩa

Ngôn Tình

Image of Chỉ Thiên Vị Mình Em - Mộ Nghĩa

Chỉ Thiên Vị Mình Em - Mộ Nghĩa

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Hào môn thế gia, Vườn trường, Thiên chi kiêu tử, Kim bài đề cử, 1v1, Thị giác nữ chủGiới thiệu:[1] Năm mười sáu tuổi, Vân Nghê lớn lên ở một vùng quê nhỏ được đưa đến thành phố lớn để học chung trường cấp ba với anh ruột, sau đó quen biết một nhóm bạn của anh trai cô.Bọn họ thấy cô mềm mại nhát gan nên luôn thích trêu chọc cô, chỉ có một người không bắt nạt cô, tên là Lục Kiêu Trần.Chàng trai có đường nét gương mặt rõ ràng, hai hàng lông mày đen nhánh, mang  đến cho người ta một cảm giác xa cách mạnh mẽ, làm rất nhiều người mến mộ anh chỉ dám đứng nhìn từ xa.Vân Nghê nghe người khác nói đừng nhìn bề ngoài anh lạnh lùng, thật ra anh rất tốt bụng nên có chuyện gì cũng có thể nhờ anh giúp đỡ.Một đêm nọ, cô đang gặp rắc rối thì nhìn thấy Lục Kiêu Trần ở cửa quán bar, anh đang ngồi trên chiếc mô tô, cả cơ thể hòa mình vào bóng đêm.Vân Nghê lấy hết can cảm đi đến nhờ anh giúp đỡ, nhưng đối phương lại hỏi tại sao, cô rối rắm một lúc lâu mới nhẹ giọng nói nhỏ: “Vì bọn họ đều nói anh là người tốt…”Nghe vậy, chàng trai mặc áo thun đen dựa người về phía sau, dập tắt điếu thuốc, ngước mắt lên, thản nhiên liếc nhìn cô: “Lời nói giả dối như vậy mà em cũng tin?”.Vân Nghê: “...”…Cô cho rằng hai người vốn không phải là người cùng một thế giới, không ngờ sau đêm hôm đó...Vào một đêm hè khô nóng, phía sau cánh cửa phòng ngủ.Nụ hôn nóng bỏng của Lục Kiêu Trần dừng ở bên tai cô, đôi mắt hạnh của cô ướt át, cô dùng đầu ngón tay túm lấy góc áo anh, gương mặt đỏ bừng mắng anh xấu xa, chàng trai cúi đầu nhìn cô, không đứng đắn nói: “Không phải lúc trước em còn nói anh là người tốt sao?”"..." Giả, tất cả đều là giả QAQ.[2] Vân Nghê luôn cảm thấy sự tồn tại của Lục Kiêu Trần giống như vầng trăng sáng trên trời, anh đối xử tốt với cô chỉ là do anh trai cô.Sau này cô mới biết tất cả mọi thứ đều là âm mưu từ lâu của anh.Quy định phạm vi hoạt động, chỉ chờ cô đến.“Thế gian này vốn tầm thường, chỉ có em là người anh thiên vị.”
10/24/2025 04:45
88 chương

Mộ Nghĩa

Ngôn Tình