Yêu Trong Đợi Chờ
Phạm Kiều Trang (Hổ Bé)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 33: C33: Đoạn 32
"À..."
5.8M
Ngày hôm sau, tôi có gọi điện thoại cho mẹ nuôi mấy lần nhưng đều không liên lạc được. Thêm nữa, tôi lại không biết cha nuôi đang nằm ở bệnh viện nào cho nên sau khi tan làm, tôi đành bắt xe bus trở về nhà c*̃, dự định đưa cho ba mẹ một chút tiền. Chỉ có điều, khi tôi về đến nơi thì đã không còn thấy ai ở đó nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tổng tài ngược đãi phu nhân ( Full )
Dương bỗng nhiên quay sang, chân thành nhìn tôi: "Anh đã thử tìm hiểu về chồng em, cũng vất vả lắm mới hiểu được cuộc hôn nhân của em. Tại sao em lại không nói cho anh biết? Em có biết cô gái ở trong quán cafe đó chính là thanh mai trúc mã suốt bao nhiêu năm của Quân không? Em sống như vậy mà còn nói hạnh phúc?
[Edit-Hoàn] Tình Yêu Trực Tuyến - Nhu Nhu Nh...
Đoạn 32
Tôi cắn chặt môi dưới, lặng lẽ nuốt nước mắt vào trong lòng, kiên định trả lời: "Anh ấy rất tốt với em, thật đấy"
"Dọn đi ạ?". Tôi tròn mắt hỏi lại: "Cả ba cháu nữa ạ?"
Tôi thất thần nhìn hai người đó một lúc lâu, càng nhìn càng thấy thái độ của họ giống với một đôi tình nhân đang cãi cọ hơn là mối quan hệ đơn thuần giữa sếp và thư ký. Và điều đáng buồn nhất là... chị ấy nắm tay anh, còn anh thì cứ lặng yên như thế, không hề phản ứng gì, cũng không rút tay ra.
Nước nóng làm cơ thể tôi ấm lên, tuy nhiên chỉ có duy nhất một nơi vẫn cảm thấy cực kỳ lạnh giá. Khi đó tôi mới nhận ra một điều vô cùng giản đơn rằng: trái tim tôi bây giờ không còn là của riêng tôi nữa mà đã hoàn toàn thuộc về anh mất rồi. Tôi không muốn biết sự thật nữa, thật sự không muốn biết gì nữa, cứ sống như trước đây thôi, không muốn quan tâm điều gì khác.
Tôi nửa đùa nửa thật: "Đừng đợi em, anh hơn ba mươi rồi".
"Cháu chào bác ạ. Bác có khỏe không?"
90K
🍉Hán Việt: Bị khuê mật nam bằng hữu cáo liễu chi hậu ( np ) 🍉Tác giả: Túy Túy 🍉Editor: Dưa Xanh 🍉Bìa: Vườn Hồng Hạc | Elodie 🍉Nguồn: Vespertine 🍉Thể loại: Nguyên s...
"Biết gì ạ?"
Tên truyện: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng Tác giả: Hoảng Nhiên Nhược Mộng Thể loại: Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khi...
Tên : Xuyên thành bạch nguyệt quang yểu mệnh, ta cùng vai ác HE Tác giả: Thanh Hoa Nhiên Thể loại: Xuyên sách, 1 vs 1, Ngọt sủng, Nữ phụ , Huyền Huyễn, Cổ đại, tranh b...
105K
Tôi vội vàng gạt tay anh ra, run run trả lời: "Khóc đâu mà khóc, nãy em chạy vào đây, bị nước mưa làm ướt đấy. Anh xem, tóc cũng ướt đây này".
"Cái anh này, tại sao nói chuyện lại xa cách như vậy. Em vẫn cơm ăn ba bữa, quần áo mặc cả tuần đây này".
"Em khóc ạ? Có khóc đâu?"
Mộng D·ụ·c - Huyền Namida
TRUYỆN DO BEMY VIẾT. 🚫 TUYỆT ĐỐI : Không chuyển Ver, không Edit. GHI ĐÚNG TÁC GIẢ. ______ Thể loại : Hiện đại, hắc bang, sủng, ngược, sắc, 18+, HE ... ‼️ NHÂN VẬT...
Share
"Anh đã biết tất cả rồi, An An"
68.5K
"Ừ. Mới dọn đồ đi sáng nay rồi, nghe nói chuyển đi nơi khác ở".
532K
"Mày về tìm bố mẹ à?"
Đến một người dưng còn có thể hỏi thăm tôi một câu đơn giản như vậy, vậy mà mẹ nuôi tôi đến nửa câu hỏi thăm đơn thuần c*̃ng không hề có.
Nói xong, tôi vô thức đưa tay lên mặt, chợt phát hiện ra cả gương mặt ướt đẫm từ bao giờ. Không phải nước mắt đâu, là nước mưa đấy, anh ấy vốn không yêu tôi, tôi biết từ lâu rồi, có gì mà phải khóc.
Sau đó cố gắng mỉm cười thật tươi với Dương rồi xoay người vào nhà.
"Được. Chúng ta về thôi"
Dương thở dài bất lực, cả quãng đường đưa tôi trở về cũng không nói thêm gì nữa. Cho đến tận khi tôi xuống khỏi xe, anh mới chịu mở miệng:
Editor: Raining☘️☘️☘️ Nam chủ bề ngoài băng lãnh cấm d·ụ·c thực tế lại là tên lưu manh c*n th*t lớn tràn đầy sức sống h*m m**n thể xác. vs Nữ chủ: Bề ngoài tinh khiết yếu...
Mùa này tại sao lại có mưa nhỉ? Hơn nữa lại còn là mưa rào nữa.
Tôi phát hiện ra đáy mắt vốn hờ hững của anh khi thấy hành động này của Dương thì bỗng dấy lên một vài tia chua xót, khiến cho trái tim tôi cũng thấy đớn đau theo. Tôi lưu luyến nhìn anh thêm một chút rồi lặng lẽ gật gật đầu:
"An An, em không sao chứ?"
"Anh ở cửa hàng bên kia đường. Lúc vừa ra khỏi cửa thì thấy em"
Tên truyện: 《危险游戏:总裁十恶不赦》 | Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời. Tác giả: 殷寻 | Ân Tầm. Nguồn convert: Tangthuvien. Thể loại: Cường thủ hào đoạt, Hào môn thế gia...
"Ừ". Nói đến đây, hình như Dương định nói tiếp câu gì đó thì đột nhiên khựng lại. Ánh mắt anh chăm chú nhìn đến phía cửa sổ tiệm cafe, tôi cũng vô thức quay đầu lại nhìn theo tầm mắt của Dương.
Tôi đã từng nghĩ mình chịu đựng mãi mọi chuyện thành quen, tôi không đòi hỏi, không hy vọng, không trông chờ... thế nhưng bây giờ tôi mới hiểu ra là: từ khi tôi bắt đầu thích anh, tôi đã không còn là tôi nữa. Là phụ nữ, ai chẳng mưu cầu hạnh phúc cho riêng mình.
Bàn tay ấy, đêm qua vừa dùng để ôm tôi mà!!!
Xuyên qua cửa sổ bằng kính trong suốt, ở một góc bàn nhỏ yên tĩnh khuất sau tấm bình phong cỡ lớn, anh đang ngồi đối diện với Hiền, hai người trò chuyện cái gì đó không hề giống như đang nói đến công việc. Thỉnh thoảng, chị ấy còn vươn người tới nắm lấy bàn tay anh, đáy mắt ánh lên sự nhu tình khó che giấu.
Đúng vậy...tôi sẽ rất đau lòng!!!
Quân nhìn tôi, tôi nhìn Quân, chị Hiền nhìn tôi, Dương lại nhìn anh. Tình cảnh trở nên vô cùng khó xử. Ngoài trời mưa vẫn rơi tầm tã... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"An An đấy à? Có phải An An đấy không?"
1.4M
"Bác khỏe. Sao lâu quá không thấy mày về. Ở bên ấy thế nào, có tốt không?"
Trên đường trở về, Dương bật điều hòa trong xe ở chế độ sưởi, lo lắng nhìn tôi:
[CaoH - Edit] Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng...
Tôi quay lại, chợt nhìn thấy bà c*̣ hàng xóm trước kia thường cho tôi ngủ nhờ mỗi khi tôi bị ba mẹ nuôi đuổi đi đang đứng cách đấy một quãng, cho nên đành tươi cười chạy lại, vui vẻ nói:
2.6M
"Không sao ạ. Hồi nãy bị dính mưa một chút nên hơi lạnh thôi". Tôi miễn cưỡng bày ra bộ mặt vui vẻ trả lời: "Sao anh lại ở đấy? Tình cờ thế?"
Lần này, bốn mắt chúng tôi giao nhau.
【HOÀN】Xuyên thành bạch nguyệt quang yểu mệnh...
Tôi vội vàng chạy vào mái hiên của một tiệm cafe gần đó để trú tạm, vừa đứng vừa run lập cập vì lạnh, mái tóc dài đã bị nước mưa làm ướt mất một mảng, từng giọt nước lấp lánh vẫn chảy tong tong xuống gò má. Thành phố C mùa này rất hiếm mưa!!!
Trong đầu tôi khi đó chợt hiện lên những câu nói của Hoàng Minh Hải lúc trước: "Quá khứ không nên nhắc lại", "Người anh tôi yêu không phải tên An", "Nếu quan tâm thì chị sẽ đau lòng đấy"...
Chương 33: C33: Đoạn 32
11.6M
"An An". (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dương im lặng một lát, vài phút sau mới chầm chậm hỏi tôi: "Em sống có tốt không?"
Sau khi trò chuyện với người hàng xóm một lát, tôi đi bộ ra trạm chờ xe bus để trở về. Khi vừa ra đến đường lớn thì trời lại đột nhiên đổ mưa.
115K
Thật sự lúc ấy tôi đã từng rất thắc mắc rất nhiều. Thắc mắc tại sao họ lại bỏ đi không một lời từ biệt như vậy, thắc mắc tại sao mới ngày hôm qua thôi mẹ nuôi tôi còn nhất định muốn tôi đưa tiền, vậy mà ngày hôm nay đã lẳng lặng rời đi. Cho đến mãi sau này tôi mới biết được rằng, trên đời này chẳng có bất cứ thứ gì là tự nhiên cả, chỉ là một người luôn âm thầm dõi theo tôi, quan tâm đến tôi từ từng chuyện vô c*̀ng nhỏ nhặt... rồi lại lặng lẽ làm tất thảy mọi việc cho tôi, khiến tôi không hề biết gì mà cứ đương nhiên bình an dưới bầu trời che chở c*̉a anh mà sống. Người đàn ông c*̉a tôi!!!
Tôi đứng thần người trước căn nhà có quá nhiều kỷ niệm buồn thời thơ ấu rất lâu, cho đến khi một giọng nói vang lên ở phía sau, tôi mới giật mình bừng tỉnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
1.7M
"Vâng ạ"
Cái này là gì vậy?
"Anh ấy rất tốt với em"
"Còn nói không khóc?". Dương một tay giữ lấy vai tôi, tay còn lại vươn đến lau nước mắt cho tôi, từng điệu bộ cử chỉ vẫn nhẹ nhàng ấm áp như lúc trước.
***
YOULL ALSO LIKE
[EDIT - NP] SAU KHI BỊ BẠN TRAI KHUÊ MẬT LÀM
Đúng lúc anh định đứng dậy bước ra khỏi tiệm cafe thì Dương lại cởi áo vest của mình, khoác lên vai tôi, nhẹ nhàng nói:
3.1M
9.4K
"An An, chúng ta về thôi"
Tên: Mộng d·ụ·c Tác giả: Huyền Namida Thể loại: Sắc, siêu sắc, siêu siêu sắc (1v1) Số chương: chả rõ Tình trạng: đã hoàn Dặn dò: ta cảnh báo, đọc truyện không cầm theo khă...
Nghe có người gọi tên mình, tôi mới giật mình quay lại, phát hiện ra Dương đã đứng phía sau từ lúc nào. Thấy tôi, trên mặt anh không giấu nổi sự lo lắng, nhanh chóng bước lại:
Tôi xoa hai lòng bàn tay vào nhau một hồi cho cơ thể ấm lên, lúc vừa quay đầu ngó nghiêng vào bên trong quán cafe thì lại vô tình thấy một cảnh tượng thật sự không nên thấy.
"Cháu vẫn tốt bác ạ" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời...
Bây giờ khi xâu chuỗi lại tất cả mọi chuyện, tôi mới phát hiện ra rằng: người được lưu bằng đúng một từ H ở trong điện thoại của anh và người mà Hoàng Minh Hải nhắc đến kia... thật sự, có khả năng rất lớn là chị Hiền. Chẳng trách, khi đưa tôi đến nhận phòng làm việc ở công ty Diên Kính, ánh mắt của chị ấy đã nhìn tôi khác lạ như vậy...
223K
Tôi nén tiếng thở dài vào trong lòng, miễn cưỡng tỏ ra bình thường, trả lời:
30.8K
"An An, anh lúc nào cũng đợi em"
"Em sao vậy? Sao lại khóc?"
Tôi cẩn thận quan sát thật kỹ nét mặt của anh, chợt nhận ra rằng ánh mắt anh không còn hờ hững vô tình như thường ngày nữa mà lại đầy vẻ yêu chiều, ấm áp.
"Họ dọn đi rồi. Mới dọn đi sáng nay"
"An An, nếu không hạnh phúc...". Dương nắm chặt vô lăng, ánh mắt mông lung nhìn về phía trước: "...thì quay lại với anh đi"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.