Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 437: Không xứng làm người! (1)
Lăng Vi đột nhiên cười lạnh một tiếng nói: “Cô cho là cô bắt Lăng Tiêu có thể khống chế tôi? Đừng có nằm mơ! Nhìn thấy chiếc trực thăng bên kia không? Tôi đã sớm cho người đưa Lăng Tiêu qua đó rồi! Chẳng lẽ cô không phát hiện ra à?”
“Chu Vân có phải điên rồi hay không? Cưỡng ép ba mình, còn b·ắ·t· ·c·ó·c anh trai mình? Trời ơi, cô ta điên rồi đi?”
Tập đoàn tài chính nổi danh nhất toàn cầu! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người kia giống như rối gỗ, đứng đó bất động.
Lăng Vi đột nhiên lớn tiếng hỏi Chu Vân: “Lăng Vân! Cô không chấp nhận cha đẻ của mình, còn lấy ông ấy ra uy h**p tôi, bắt tôi nói là tập diễn với cô! Lương tâm của cô ném cho c·h·ó ăn cả rồi à!”
Logo của chiếc trực thăng kia... Là —— Đỉnh Phong Quốc Tế!
Chu Vân như bị sét đánh!
Bọn họ đem Lăng Tiêu đi, cô lại chẳng hề hay biết! Nhân vật đứng phía sau Lăng Trí... Vậy mà là Đỉnh Phong Quốc Tế!
Chẳng lẽ trên bảo vệ trên đảo đều đã bị khống chế? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tôi thấy cô ta không điên, cô ta chính là người như vậy! Cậu quên rồi à? Lúc trước cô ta sỉ nhục coi thường mấy diễn viên nhỏ như thế nào? Chuyện của Tiểu Na, Tiểu Lâm cậu quên rồi à?”
Đỉnh Phong Quốc Tế!
Sao tự dưng lại biến thành thanh kiếm sắc công kích cô thế này?!
Chu Vân tức giận đến run run: “Cô câm miệng —— khốn kiếp! Cô nói cái gì?!” Cô ta hận đến muốn g·i·ế·t người! Hôm nay, scandal này không thể dẹp được nữa rồi! Lăng Vi, cô dám đánh tôi trước mặt mọ người, tôi sẽ cho cô biết cái gì gọi là nợ máu trả bằng máu!
Nhưng khiến Chu Vân bất ngờ là... Hai tên vệ sĩ đứng đó không làm gì cả.
Toàn hội trường lập tức như muốn bùng nổ.
Chương 437: Không xứng làm người! (1) (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông quay sang, ánh mắt chứa đầy hận ý nhìn Vương Hân Bình!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn về phía màn hình lớn, chỉ thấy lão nhân kia bị hai tên áo đeo vây lấy, giống như bị cưỡng ép...
Lăng Vi lạnh lẽo trừng bà ta như nhìn một kẻ ngu đần, đột nhiên còn nói: “A? Đúng rồi, Vương Hân Bình. Vậy ra bà thừa nhận Chu Vân là em gái tôi à? Ừm? Lúc bà tái giá không phải nói muốn tất cả người nhà họ Lăng chúng tôi đều không được c·h·ế·t tử tế sao?!”
Cô liếc nhìn mấy người áo đen trong góc, ý bảo bọn họ theo kế hoạch mà làm việc, đem Lăng Tiêu tới vách núi đẩy xuống! Hừ —— Lăng Vi, cho cô độc miệng! Cho cô nhanh mồm nhanh miệng! Bà đây hôm nay sẽ bắt cô trả giá! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lăng Vi vừa nói ra, mặt Lăng Trí trắng bệch.
Rõ ràng, là cô cho Lăng Vi và Lăng Trí tới đây là bắt họ giúp cô tẩy trắng!
Chu Vân ôm đầu rống to: “Đừng nói nữa! Đừng có nói nữa —— mấy người! Đi —— đi hết cả đi!”
Lúc này, Vương Hân Bình đột nhiên rống lên một tiếng: “Lăng Vi! Con khốn nhà mày! Chu Vân là em gái mày! Hôn lễ em gái, mày làm loạn lên như vậy, mày có dụng ý gì?”
Rõ ràng, cô nắm tất cả trong tay!
Lăng Vi nhún vai, vẻ mặt vô tội nói: “Tôi chẳng có ý gì đâu... Tôi đã buông tha cô ta một lần! Chính cô ta lại tới chọc tôi! Là mấy người phát thiếp mời cho tôi. Là mấy người cưỡng ép chú tôi, là mấy người b·ắ·t· ·c·ó·c anh họ tôi! Sao? Mấy người không nghĩ là tất cả mọi người trên thế giới này đều nghe theo mấy người bài bố, ai cũng đều bị mấy ngươi áp bức? Đột nhiên, có người biết phản kháng, mấy ngươi liền chịu không nổi?”
Chu Vân đột nhiên phát hiện, tất cả đã hoàn toàn thoát khỏi lòng bàn tay cô!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.