Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 206: Cô cho rằng cô là ai? (2)
Tiếp đó, có một người phụ nữ trẻ tuổi diêm dúa lòe loẹt nhả một ngụm khói hừ lạnh một tiếng nói: “Bởi vì Diệp Đình không thiếu tiền!” Những người bên cạnh nhìn về phía người phụ nữ này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có người khẽ hô: “Isa chính là công chúa của nước Arya! Là con gái của quốc vương giàu có nhất thế giới! Hôm này bị người hãm hại, Paul và Charlie cũng phải chịu trách nhiệm.
“Cô đi nghỉ trước đi, lát nữa tôi phái người đưa cô về nhà.”
Cặp mắt Isa ôm hận, ủy khuất chậm rãi lui ra ngoài. Nhưng là, không biết tại sao, trong thân thể cô dường như có rất nhiều côn trùng đang g*m c*n. Cô nhướng mày một cái, trong thân thể tê dại có một cảm giác khó nhịn!
Dùng tiếng Anh cắn răng nghiến lợi mắng: “Con không nghe lời! Thật là mất mặt!”
Lão già Louis Tư tức giận mặt mày tái xanh, giơ tay ra chỉ vào Diệp Đình: “Tôi ra lệnh cho hai người lập tức li dị! Nếu anh không cưới công chúa Isa, tôi sẽ cho anh nếm thử cái giá của việc không nghe lời!”
Sau khi Isa được mang đi, người phía dưới đều nín thở nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Chương 206: Cô cho rằng cô là ai? (2)
Diệp Đình liếc mặt lạnh lùng, trong lỗ mũi hừ một tiếng: “Mất mặt xấu hổ cũng là ông, không phải là tôi!” Anh ta vừa dứt lời, trong phòng khách lập tức vang lên tiếng cười trộm.
Paul tức giận đẩy Isa ra! Đây là chuyện gì xảy ra? Trong lòng ông ta biết rất có thể Isa bị người khác bỏ thuốc, ánh mắt âm ngoan trừng mắt về bốn phía, ông ta vẫy tay, lập tức có người kéo cô ta đi! Jack cau mày, ly rượu kia chẳng lẽ lại là Isa uống? Jack cũng không quản nhiều như vậy, trên mặt đầy d·â·m tà bước đi, bắt lấy Isa, Benn cũng đi theo sau, đỡ lấy eo Isa.
“Anh anh, anh tên s·ú·c sinh!”
Isa che ngực ‘Ân ân’ r*n r*. Tất cả mọi người trong phòng khách đều yên lặng mở to mắt nhìn về phía Isa.
Isa thống khổ che ngực… không biết tại sao, các tế bào trong cơ thể điên cuồng xao động. Thật giống như có một cỗ nhiệt đốt lên trong người cô, cô đột nhiên cảm thấy cả người ngứa ngáy, đột nhiên đói khát muốn đàn ông…
Anh ôm Lăng Vi khiêu khích nhìn chằm chằm vào Paul – Louis Tư.
Diệp Đình dùng tiếng Trung cao giọng nói: “Tôi kết hôn với ai, cần ông đồng ý sao?”
Lão già Louis Tư tức giận ngón tay run run: “Anh lại dám nói với cha mình như vậy!”
Diệp Đình nhìn náo nhiệt vừa xong, chỉ cảm thấy buồn cười. Anh ta đứng trên lan can nhìn mọi người bằng nửa con mắt, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh.
Paul lập tức vẫy tay, gọi người mang cô ta đi, nhưng mà, lúc này Isa đã không khống chế được mình, cô ta đưa tay xoa ngực mình, kẹp chặt chân, lập tức ngã vào trong ngực Paul. Cô ta cắn môi, bàn tay nhỏ bé nắm lấy người ông ta. Nhấc mũi chân, hôn lên miệng Paul. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sắc mặt Paul – Louis Tư xanh mét! Đây là tiệc sinh nhật của ông ta, tại sao có thể xuất hiện tai tiếng như vậy!
Đưa Isa đi, ông tay vẫy tay với nhiếp ảnh gia, nhiếp ảnh gia liền vội vàng tiến lên, Paul thấp giọng nói với ông ta: “Đoạn video này nhất được không được phát ra ngoài!”
Tiếp đó, lời nói của Paul chuyển: “Đoạn video này không thể phát ra ngoài, nhưng cũng không cần thủ tiêu. Lát nữa giao cho tôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô ta tự nhiên hút thuốc, không coi ai ra gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lão già Louis Tư hung ác trợn mắt nhìn Diệp Đình và Lăng Vi, ông ta âm ngoan lạnh giọng hừ một cái!
Trong phòng khách trong nháy mắt sôi trào! Đủ loại thanh ấm giễu cợt, nghi ngờ, không dám tin vang lên, thậm chí còn có tiếng mắng chửi Diệp Đình.
Paul giận dữ: “Anh tự tiện kết hôn, đã được sự đồng ý của tôi sao? Các người lén lén lút lút kết hôn, gia tộc Louis Tư chúng tôi không thừa nhận!”
Bởi vì, đây là tai tiếng của Isa công chúa, sau này muốn khống chế cha của Isa, trong tay ông ta đã nắm đằng chuôi! Nhiếp ảnh gia vội vàng gật đầu đáp ứng.
“Đúng vậy…” Lại có người nói: “Charlie cũng thật là lợi hại, lại hoàn toàn không coi công chúa Isa ra gì!”
“Đúng là một người con bất hiếu! Hẳn nên xử c·h·ế·t anh ta đi!”
Cô ta đưa tay cầm lên cổ họng, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô! Lại bắt đầu siết ngực, chỉ cảm thấy trên ngực vô cùng tê dại.
Diệp Đình âm lãnh nói: “Ông cho rằng tôi là ai? Chúng tôi mỏi mắt mong chờ!”
“Rắc rắc rắc…” trong nháy mắt tiếng chụp hình vang lên!
Trường hợp mất mặt mũi như vậy lộ ra trước công chúng, danh dự của gia tộc Louis Tư sẽ bị hạ thấp.
Tần Sênh ngồi bên cạnh cô ta cướp lấy thuốc lá trong tay cô ta, dập tắt. Kaya trợn mắt, nhưng không nói gì.
Tròng mắt đen thẫm của Diệp Đình sắc bén như lưỡi dao: “Tôi nguyện ý cưới, cô ấy nguyện ý gả, có liên quan gì đến ông? Luật pháp quy định cần phải được gia tộc Louis Tư thừa nhận thì hôn nhân mới có hiệu lực sao? Luật pháp thừa nhận là được, không cần ông thừa nhận?”
Paul – Louis Tư hỏi công chúa Isa sắc mặt tái xong: “Cô chắc chẳn, chỉ là đùa? Cha cô nếu truy cứu, cũng không phải là chuyện đùa!”
Paul – Louis Tư nhìn thấy sắc mặt cô ta đỏ ửng, sóng mắt mê ly, lưỡi nhỏ khẽ thè ra, l**m l**m cắn môi, một đôi tay nhỏ bé nắm lấy ngực mình, một bộ dạng muốn người khác hung hăng làm mình, trong lúc nhất thời Paul bị cô ta làm cho thất thần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Đình hất cằm liếc nhìn ông ta: “Tôi quả thật đúng là s·ú·c sinh!”
“Isa?”
“Anh ta lại nói chuyện với cha mình như vậy?”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Đình cầm khăn tay lau tay, cánh tay kia vẫn nắm chắc eo Lăng Vi, đứng trước lan can nhìn mọi người bằng nửa con mắt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.