Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1843: Các phe nịnh bợ, chờ cơ hội hành động (1)
Hai bên đã giằng co đến ác liệt, tiếng tài chở hàng “ong ong” điếc tai!
Nhưng mà, đường như Lô Khôn không ở trong doanh trại này.
“Hành động!” Diệp Đình phất tay, tổng chỉ huy chiến đội quốc tế thấy động tác tay của Diệp Đình biết bên anh đã chuẩn bị xong hết, lúc này đồng thời đội viên của chiến đội quốc tế báo cáo với anh: “Báo cáo sếp! Đã cứu người ra! Ba người đều có dấu hiệu còn sống!”
“Oanh! Oanh oanh ---” Lựu đ·ạ·n bỏ túi nổ đất xung quanh thành các hố to. Khắp nơi tràn ngập khói đen.
“Đùng, đùng....” Hai quả lựu đ·ạ·n khói ném ra, đám lâu la kia lập tức che miệng mũi lại ho khan.
“Oanh ----” Lại một quả lựu đ·ạ·n ném ra, Angle giơ s·ú·n·g “Bành” đánh trúng lựu đ·ạ·n, lựu đ·ạ·n bị lệch phương hướng nổ về phía mấy lâu la trong doanh trại.
Cô lập tức hất Vinh Phỉ lại, vừa bò dậy liền thấy Vinh Phỉ mặt đầy nám đen đã bị lựu đ·ạ·n nổ ngất đi: “Anh tư ---”
Ngay tại một phút trước khi tàu cập bến, Vinh Phỉ nhịn đau gọi điện thoại cho Diệp Đình: “Đã cứu được người! Hành động!”
có hai tên đội viên đội đặc chiến mang mặt nạ chống độc, mạo hiển rừng s·ú·n·g mưa đ·ạ·n vọt về phía Đỗ Ngạn “Lóc cóc” đ·ạ·n bay xẹt bên người: “phốc” cổ tay của một đội viên bị thương, nhưng anh không có dừng lại, mà lăn tại chỗ một vòng nhào về phía Đỗ Ngạn. Nháy mắt đã cõng Đỗ Ngạn trên lưng, một tên đội viên khác nổ s·ú·n·g che chở cho anh.
Mắt thấy tàu chở hàng sắp cập bến!
Angle vội vàng lôi bình nước quân dụng trong túi ra nhanh chóng mở chốt vẩy lên mặt Vinh Phỉ: “Khụ khụ ---- mẹ nó....” Vinh Phỉ đau đến run rẩy, sau lưng anh bị nổ giống như muốn nứt ra vậy, càng giống như bị đặt lên lò lửa nướng.
Chương 1843: Các phe nịnh bợ, chờ cơ hội hành động (1)
“Mau tránh ra ---” Nháy mắt Angle đụng anh ra: “Oanh” lựu đ·ạ·n lướt qua tóc Vinh Phỉ nổ trên đất cách anh năm mét. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Quân tắt điện thoại, lập tức ra lệnh các tiểu tổ: “Các tiểu tổ chú ý! Mục tiêu số tàu XN12, bên trong có số lượng m* t** lớn đang muốn chảy vào cảng ta! TRên tàu hàng có ba mươi mấy tên buôn bán m* t** ngụy trang thành nhân viên làm việc trên tàu --- các tiểu tổ chú ý, nhất định phải bắt toàn bộ nhân viên buôn bán m* t** trên thuyền lại và cướp hết toàn bộ m* t** lại, lập tức hành động!”
Nhưng mà, phía trước chậm chạp không có truyền tín hiệu về!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút
Sau khi ba người bọn họ được cứu, chiến đội quốc tế dốc hết hỏa lực!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nếu cái này đập trúng đầu liệu anh có còn mạng?
...
Lô Khôn trong video bĩu môi.
Angle được Vinh Phỉ ôm vào ngực, cô giật giật, phát hiện Vinh Phỉ nóng dọa người, cô đưa tay vỗ mặt anh: “Anh tư!”
“Khụ khụ ---”
“Đùng ---” Các loại lựu đ·ạ·n bỏ túi ném vào doanh trại, nhưng mà, hỏa lực của đối phương cũng rất mạnh mẽ, hiển nhiên trong hang ổ này cất giấu rất nhiều s·ú·n·g đ·ạ·n!
Diệp Đình lạnh lùng nhìn anh, đôi mắt đen không chút dao động. Gương mặt tuấn tú cũng lạnh như băng, không tiết lộ chút cảm xúc nào.
“Báo cáo sếp! Tàu chở hàng sắp cập bờ! Nhưng mà, phía trước còn chưa có tin tức đã cứu được trở về!” Trong phòng chỉ huy chiến đội quốc tế, Lục Quân nghe được báo cáo như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Oanh” Vinh Phỉ cùng Angle bị dư âm của lựu đ·ạ·n đánh bay! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đội viên chiến đội quốc tế lập tức hỏa lực tiếp viện.
Lục quân nhíu chân mày thật chặt: “Tùy thời giám thị phương hướng tàu chở hàng, chờ lệnh tại chỗ, chuẩn bị hành động!”
Anh lạnh lùng nhìn Diệp Đình nói: “Anh em, mày sắp không nhịn được.... tao cho là rèn luyện nhiều năm như vậy, ít nhất phải để cho mày tiến bộ không ít, không ngờ lại còn không bằng trước kia.”
“Dạ! Dếp ---”
Sóng nhiệt cuồn cuộn, kèm theo ngọn lửa bay về phía hai người, nháy mắt ngọn lửa đã bao vây hai người trong đó!
“Vèo ---” Ngay tại lúc này, Vinh Phỉ đang muốn đi xem vết thương của Lăng Tiêu, đột nhiên nhìn thấy một quả lựu đ·ạ·n màu đen từ phía trước bay thẳng tới mặt anh!
“Ong ong ong” Tiếng còi càng ngày càng gần.
Hai người liều c·h·ế·t cõng Đỗ Ngạn ra khỏi vòng chiến đấu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Lập tức đưa người đi cứu chữa! Nhất định phải dùng hết toàn lực bảo đảm an toàn tính mạng cho ba người họ!”
Mấy đội virn6 đội đặc chiến khác đều ném lựu đ·ạ·n khói che chở, nhanh chóng cứu hai người ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Á a a a a ---” Từng trận kêu gào thảm thiết, chiến đội quốc thế dần dần nắm giữ thế chủ động.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.