Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 69: Cải Tử Hoàn Sinh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 69: Cải Tử Hoàn Sinh


Lần trước trở về không nghỉ ngơi được bao lâu đã phải đi làm nhiệm vụ, cô vẫn chưa đi dạo trong căn cứ cho đàng hoàng.

Sau khi Đình Lệ ngủ thiếp đi lần nữa, Cố Nhu Nhu trở về căn nhà mà mẹ Đình Lệ đã chuẩn bị cho cô ta.

Cánh tay này vẫn còn nguyên vẹn là nhờ tác dụng của không gian.

Bởi vì gia đình Đình Lệ đã đồng ý cho họ ở bên nhau, không chỉ vì cô ta đã sinh cho Đình Lệ một đứa con trai, mà quan trọng hơn là Đình Lệ hiện tại cần người chăm sóc.

Cô ta ngồi xuống, vừa định rót cho mình một ly nước, trong đầu đột nhiên lại xuất hiện giọng nói của người đàn ông bí ẩn kia.

Tất cả những gì cô ta muốn sẽ thành hiện thực!

Chân Lục Trà đi tới.

Cố Nhu Nhu biết rõ cô ta đang bị coi thường, nếu không phải Đình Lệ bị phế, nhà họ chắc chắn sẽ không chấp nhận cô ta, mà sẽ nhẫn tâm đuổi cô ta đi.

Cố Nhu Nhu cau mày, đầy khó hiểu: "Tôi? Tôi có thể làm gì? Dị năng chữa trị này của tôi cũng chỉ có thể làm lành vết thương mà thôi."

Cố Nhu Nhu tiến vào không gian của mình, phát hiện hắn đang cầm cánh tay bị đứt của Đình Lệ trong không gian của mình.

Cô ta lại hung hăng nhìn Đình Lệ.

Đều tại cô! Chân Lục Trà, tại sao cô luôn cản trở tôi!

Tuy nhiên, bản thân Chân Lục Trà lại không hề hay biết những điều này, cô hiện đang "đi dạo phố". (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cùng lúc Chân Lục Trà hoàn thành nhiệm vụ trở về căn cứ, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trương Thăng lại nói với cô: "Giúp tôi nói lời cảm ơn với đồng đội của cô, tôi biết nhiệm vụ này rất khó khăn, vất vả cho các cô rồi."

Đình Lệ bị Tạ Lam Án phế bỏ vài ngày trước vẫn đang nằm trong bệnh viện.

Không còn cách nào khác, mặc dù Đình Lệ đã bị phế nhưng dù sao hắn cũng là con trai của người phụ trách căn cứ Hy Vọng, hắn vẫn có những đãi ngộ và quyền lực mà người khác không có.

Trương Thăng nhìn cô gái nhỏ trước mặt, trong lòng thực sự rất cảm kích.

Cố Nhu Nhu: "Chỉ cần như vậy là được rồi sao?"

Trước mắt hắn là một mảng tối đen, giống như rơi vào vực sâu.

Trong mắt Cố Nhu Nhu dần trở nên điên cuồng.

"Đây là tìm được từ bệnh viện, không biết có dùng được không."

Người đàn ông bí ẩn: "Còn một điều nữa, thu thập t.h.i t.h.ể của zombie, ném chúng vào cái giếng trong không gian của cô."

Chỉ cần có được năng lực như vậy, căn cứ Hy Vọng chắc chắn sẽ coi cô ta như thượng khách, không chỉ là căn cứ Hy Vọng, mà còn cả hai căn cứ khác.

Cố Nhu Nhu nghe thấy tiếng hắn gọi, liền thoát ra khỏi dòng suy nghĩ của mình.

Chân Lục Trà cười nói với ông: "Cháu sẽ chuyển lời cho họ."

Lần này Chân Lục Trà dự định tự mình đi dạo.

Trong đầu Cố Nhu Nhu lại hiện lên khuôn mặt của Chân Lục Trà.

Cố Nhu Nhu có chút không hiểu ý hắn, lẽ nào Đình Lệ có thể phục hồi?

Chân Lục Trà gật đầu, sau đó lại lấy ra mấy cái máy thở và lồng ấp trẻ sơ sinh.

Người đàn ông bí ẩn: "Cô muốn nối lại cánh tay này cho hắn không? Còn cả đôi mắt đã hỏng của hắn nữa."

Người đàn ông bí ẩn ném cánh tay sang một bên, nói với Cố Nhu Nhu: "Không phải ta, là cô." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 69: Cải Tử Hoàn Sinh

Lúc này, Đình Lệ đang ngủ trên giường bỗng tỉnh lại.

Do đó, nhiều người trong căn cứ vẫn thường bàn tán về Chân Lục Trà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cố Nhu Nhu không ngờ Tạ Lam Án sẽ trực tiếp phế bỏ Đình Lệ. Nhìn Đình Lệ nằm trên giường ngay cả trở mình cũng khó khăn, trong mắt cô ta tràn đầy ghét bỏ, nhưng lại không thể không chăm sóc hắn.

Nhiệm vụ đến bệnh viện lần này đã khiến danh tiếng của đội Ảnh Tức ở căn cứ Hoàng Hôn hoàn toàn lan rộng.

Khi đi đến một khu phố, đột nhiên từ trong một con hẻm nhỏ truyền đến tiếng đánh nhau.

Nghe thấy câu nói này của hắn, trong mắt Cố Nhu Nhu bùng lên ánh sáng tham lam: "Ý ngài là..."

Chân Lục Trà cũng rất vui vì những thứ này có thể giúp ích, cô nói với bác sĩ Trương: "Có thể giúp ích là tốt rồi, nếu có cần gì thì cháu sẽ đến bệnh viện tìm bác sĩ."

Người phụ trách tóc đã hoa râm kia đỏ hoe mắt: "Cảm ơn các cô, những thứ này rất quan trọng đối với căn cứ! Tôi tên Trương Thăng, là bác sĩ của bệnh viện căn cứ, sau này có cần gì thì có thể đến bệnh viện căn cứ tìm tôi."

Trước đây cô ta đã lấy lại được một cánh tay, cánh tay còn lại bị bỏ lại trong viện nghiên cứu, bây giờ e rằng đã thối rữa rồi.

Cải tử hoàn sinh.

Hắn hướng về phía Cố Nhu Nhu, đôi mắt trống rỗng, giọng nói đầy lo lắng: "Nhu Nhu, Nhu Nhu, em sẽ không rời bỏ anh, đúng không?"

Đến lúc đó, cô ta sẽ đạp tất cả những kẻ coi thường mình xuống dưới chân, Chân Lục Trà cũng không ngoại lệ.

Đúng là đồ vô dụng!

Tiểu Bảo đã được mẹ Đình Lệ đón về ở cùng bà.

Sau ngày hôm đó, Cố Nhu Nhu thường xuyên đến bệnh viện chữa trị cho những bệnh nhân bị thương, gặp bất kỳ người bị thương nào cũng sẽ dùng dị năng chữa trị của mình "giúp đỡ" họ, còn đặc biệt đến khu dân cư của những người tị nạn trong căn cứ để thi triển năng lực của mình.

"Ngài có thể làm được sao?"

Người đàn ông bí ẩn: "Cô sẽ có được năng lực cải tử hoàn sinh, chỉ cần cô có thể chữa trị cho càng nhiều người, dị năng chữa trị của cô sẽ càng trở nên mạnh mẽ."

Và cái tên Cố Nhu Nhu cũng dần dần được lan truyền trong căn cứ Hy Vọng, rất nhiều người gọi cô ta là "Hy vọng của thời mạt thế", nữ thần của căn cứ Hy Vọng.

Câu hỏi này, từ khi trở về căn cứ Hy Vọng, ngày nào Đình Lệ cũng phải hỏi Cố Nhu Nhu một lần.


Mà những người được Cố Nhu Nhu chữa trị không hề hay biết họ sẽ phải đối mặt với tai họa như thế nào…

Căn nhà trống rỗng chỉ có một mình cô ta.

Thấy người đàn ông bí ẩn cầm cánh tay bị đứt, Cố Nhu Nhu tuy nghi hoặc nhưng không dám mở miệng hỏi gì.

Nếu cô ta có thể chữa khỏi cho Đình Lệ, nhà họ Đình sẽ không coi thường cô ta nữa!

Vừa hay hôm nay không có việc gì.

Tuy nhiên, nhiều người trong căn cứ đã biết từ trước trong cuộc thi đấu võ đài của đội trưởng Động Hùng, có một cô gái từ đội Ảnh Tức vung một chiếc búa sắt rất giỏi. Hơn nữa, chiếc búa của cô ấy còn có màu hồng.

Nói xong câu này, hắn liền biến mất.

Giọng nói vẫn dịu dàng như Đình Lệ quen thuộc: "Đình Lệ, em ở đây."

Tại sao những chuyện như thế này luôn xảy ra với cô ta?

Cố Nhu Nhu nheo mắt, trong mắt tràn đầy ghét bỏ, nhưng giọng điệu vẫn ôn hòa như vậy: "Anh nói gì vậy, em tất nhiên sẽ không rời bỏ anh rồi."

Người đàn ông bí ẩn cười khẩy, đầy vẻ mỉa mai: "Cô tưởng rằng dị năng ta cho cô lại vô dụng như vậy sao?"

Cố Nhu Nhu bước ra khỏi không gian, nghĩ về những lời vừa rồi của người đàn ông bí ẩn kia.

Mặc dù Cố Nhu Nhu đã dùng dị năng chữa trị để làm lành vết thương của hắn, nhưng hai cánh tay và đôi mắt đó không thể cứu vãn được nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn thăm dò gọi tên Cố Nhu Nhu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 69: Cải Tử Hoàn Sinh