Xuyên Vào Mạt Thế: Nữ Phụ Trà Xanh Giả Bộ Đáng Thương
Hiểu Văn Lược Lược
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Hai Mắt Ta Chạm Nhau
Ngọn lửa tràn đầy nhiệt huyết trong lòng của Chân Lục Tràphựt một cái, đã bị dập tắt, như bị dội nước lạnh.
Chân Lục Trà nghe thấy âm thanh thông báo, càng ôm đùi mạnh hơn.
Nhưng Chân Lục Trà đã tung hoành trong giới giải trí nhiều năm như vậy, lập tức biết rằng người này chắc chắn thuộc kiểu "mặc quần áo thì gầy, c.ởi qu.ần áo thì có thịt".
Chân Lục Trà vừa đi vệ sinh xong trở lại phòng khách, liền thấy các thành viên khác của đội Ảnh Tức đã vào từ cửa.
Một đội ngũ như vậy quả thực là tìm đỏ mắt cũng không ra.
Hàn Diễm ở cách đó không xa nghe thấy Chân Lục Trà ngọt ngào gọi "Chị Đường Đường", cả người hắn nổi hết cả da gà.
Đi theo sau anh ta là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi lăm mươi tuổi.
Hehe, một lần nữa cảm ơn bản thân xui xẻo trước khi xuyên không, hóa ra thần vận mệnh muốn để dành những điều tốt đẹp đến sau.
Hàn Diễm nghe thấy giọng nói quen thuộc, lập tức mở cửa.
Người đàn ông dáng người thẳng tắp, không cường tráng đến mức khoa trương như "vận động viên thể hình" trước đó.
Chị Đường Đường cái gì chứ! Đây là tên mà cô ta có thể gọi sao!
Đúng lúc này, cửa lớn bị gõ vang.
"Em không còn người thân nữa, bố mẹ đã mất nhiều năm trước rồi." Chân Lục Trà trả lời.
Chương 12: Hai Mắt Ta Chạm Nhau (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ba người Chân Lục Trà cứ như vậy đợi đến tối.
"Mấy ngày không gặp, còn dám tự xưng là ông nội ông đây." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
"Chị Đường Đường, chị thật tốt."
Mắt đào hoa, nốt ruồi lệ, sống mũi cao, đường quai hàm sắc nét.
Dù sao hiện tại cũng đang là thời kỳ đặc biệt, một chút cũng không thể lơ là.
Đường Nguyệt không ngờ bố mẹ Chân Lục Trà lại mất sớm như vậy, cô ấy vẫn luôn cho rằng một cô gái hoạt bát đáng yêu như vậy, sẽ lớn lên trong một gia đình hạnh phúc.
Đường Nguyệt liền hỏi: "Chân Lục Trà, em muốn ở đây chờ người nhà sao? Hay là ... đi cùng chúng tôi?"
Không phải trúng cằm trên, cũng không phải cằm dưới, mà chính xác là trúng tim cô.
Tuy nhiên, khi Đường Nguyệt nhắc đến gia đình, Chân Lục Trà không có cảm giác gì quá lớn, bởi vì cô ấy chưa bao giờ có gia đình, càng không có cha mẹ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chân Lục Trà không khỏi muốn cảm ơn bản thân xui xẻo của kiếp trước.
Ngay lúc Chân Lục Trà còn đang lẩm bẩm trong lòng...
Gần như ngay khoảnh khắc anh ta bước vào, Chân Lục Trà đã chú ý đến đối phương.
Nhìn cô gái tinh xảo đáng yêu trước mắt giống như búp bê trong tủ kính, trong ánh mắt dường như có chút cô đơn,
Một cô gái mặc bộ đồ thể thao đen trắng, tóc đuôi ngựa.
Liệu anh ta có đồng ý cho mình gia nhập bọn họ không?
Cô ấy vốn là một đứa trẻ mồ côi, dù là kiếp ttuowsc hay kiếp này vẫn vậy.
Anh ta dường như nhận ra điều đó, nhìn về phía ánh mắt nóng bỏng kia.
"Đội trưởng bọn họ sao còn chưa đến, chẳng lẽ gặp chuyện gì ngoài ý muốn rồi sao." Hàn Diễm lẩm bẩm.
Hóa ra chân lý cuối cùng, chính là do bản thân mình tạo ra!
Cũng đúng, Tạ Lam Án là một kẻ cuồng chiến đấu, bên ngoài zombie đông nghịt anh ta cũng có thể bình an vô sự đi vào.
A! Xin hãy tha thứ cho sự ngu dốt trước đây của tín nữ. (chắp tay)
Điên thật rồi!
Đường Nguyệt cũng không tự chủ được mà cong môi lên.
Nhưng Hàn Diễm vẫn cầm vũ khí hỏi trước một câu "Ai", không vội ra mở cửa.
!!!!
Chân Lục Trà nhìn dáng vẻ cẩn thận của Đường Nguyệt, cười nói: "Em đi cùng mọi người, sau này không được phép chê em phiền phức đấy."
Đường Nguyệt chưa từng nói với cô làđội trưởng của cô ấy lại đẹp trai như vậy! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay cả nam chính Đình Lệ cũng muốn đào góc tường, nhưng chú Viên này từ đầu đến cuối vẫn luôn ở trong đội Ảnh Tức.
Không một ai phản bội.
.
Trong lòng Đường Nguyệt rất thích cô gái này, tuy rằng đôi khi Chân Lục Trà sẽ nói ra những lời mà cô ấy không hiểu, nhưng dáng vẻ hoạt bát lanh lợi của cô ấy, khiến cô ấy nhớ đến cô em gái ở cô nhi viện của mình.
A, cảm ơn chị gái xinh đẹp, ôm ôm ~
Từ khi em gái được nhận nuôi, cô ấy đã không còn gặp lại em ấy nữa.
Hơn nữa, khuôn mặt của anh ta...
Cái đùi mà cô muốn ôm lại còn đẹp trai như vậy, Chân Lục Trà bày tỏ rằng mình đang hạnh phúc ngất ngây.
Hứa Đồng ngoài cửa đáp: "Ông nội cậu đây, còn không mau mở cửa."
Ánh mắt của người kia ẩn chứa ngọn lửa nhỏ rực cháy, ánh mắt còn lại tựa dòng nước lạnh từ đáy hồ sâu.
Đường Nguyệt vội vàng nói: "Xin lỗi ......"
Nói sao nhỉ, chính là... vừa vặn đ.â.m trúng tim Chân Lục Trà.
Quả không hổ danh là cô, hóa ra vận may của kiếp trước đã tích lũy hết vào kiếp này rồi.
Chắc là thiên tài cơ giới mà Đường Nguyệt đã nói với cô ấy, chú Viên. Trong nguyên tác cũng là một nhân vật nổi tiếng.
Đường Nguyệt thấy cô ấy lo lắng vấn đề này, cười nói: "Sẽ đồng ý, tuy rằng đội trưởng cảnh giác cao, nhưng anh ấy cũng sẽ không để mặc một cô gái như cậu ở lại một mình, hơn nữa bây giờ bên ngoài nguy hiểm như vậy."
Nụ cười của cô gái giống như pháo hoa nở rộ trên bầu trời, rực rỡ vô cùng.
"Được rồi, hai con khỉ, mau vào đi."
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, đôi mắt lấp lánh như những vì sao, đôi môi đỏ mọng hé mở, để lộ hàm răng trắng tinh.
Không đúng, bây giờ hẳn là đội trưởng của bọn họ, làm tròn lên, chính là đội trưởng của cô.
Nhìn thấy Hứa Đồng cười toe toét, liền ôm lấy cổ anh ta ấn xuống.
Nhưng bất kể anh ta như thế nào, Chân Lục Trà đã quyết định đi theo bọn họ.
Người đi vào trước là một người đàn ông cơ bắp rất lực lưỡng. Giám định xong, là một người cuồng tập gym, đại thần cử tạ.
Bên này Chân Lục Trà còn đang suy nghĩ xem có nên mặt dày mày dạn gia nhập bọn họ hay không.
Hơn nữa đó là vợ tương lai của anh, Chân Lục Trà dựa vào đâu mà có thể tùy tiện bám lấy chứ!
Ít nhất như vậy mạng sống của mình cũng được đảm bảo.
Chân Lục Trà nghĩ như vậy, di chuyển đến bên cạnh Đường Nguyệt, giống như một chú mèo nhỏ ôm lấy cánh tay cô ấy cọ cọ.
【Giátrịtràxanh +100】 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chân Lục Trà nhìn chằm chằm vào Tạ Lam Án.
Hàn Diễm bĩu môi.
Tạ Lam Án không hiểu sao lại nghĩ đến con mèo Ba Tư mà mẹ anh nuôi.
Tuy rằng cô ấy cũng muốn đi theo bọn họ, nhưng do trong tiểu thuyết miêu tả về đội trưởng đội Ảnh Tức quá ít, dẫn đến việc cô ấy cũng không nắm rõ được tính cách của người này.
Nói Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Tạ Lam Án bước vào.
Phải nói là mọi người trong đội Ảnh Tức đều rất trung thành với đội và đồng đội của mình.
Có lẽ nếu trong thế giới bình thường thì điều này không hiếm gặp. Nhưng trong thế giới tận thếđầy rẫy zombie, vật tư khan hiếm, nguy hiểm rình rập ở khắp mọi nơi và có thể mất mạng bất cứ lúc nào như thế này...
Bây giờ cô rút lại những lời mắng chửi ông trời trước đó.
Đường Nguyệt liếc anh ta một cái nói: "Cậu có chuyện thì đội trưởng cũng không có chuyện."
"Nhưng đội trưởng của anh chị có đồng ý không?" Chân Lục Trà có chút không chắc chắn.
A, cảm giác đến nhanh,đi cũng nhanh.
Cảnh giác cao sao?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.