Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng
Triệu Linh Nhi (赵灵儿)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 157
Trương Thiên khoanh hai tay ở trước ngực:
Hương vị vốn có của sữa dê chắc hẳn cũng không tệ đến mức khiến người ta vừa nghe đã sợ mất mật mới đúng?
Sau khi xác định không có mùi vị gì quá nồng, lúc này cậu mới do dự uống một ngụm nhỏ, chậm rãi cảm nhận vị sữa ở trong miệng.
Dạo gần đây thằng tư Trương Hồng Binh rất mê chơi ná cao su, không biết cậu đã tìm được một chiếc ống cao su màu vàng ở đâu, lúc này đang ngồi ở trong sân lấy cưa cắt chạc cây mà bản thân đã chọn lựa kỹ càng ra.
Trương Hồng Binh bĩu môi nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Mấy đứa đi chơi đi!”
Cô không hiểu.
Đôi mắt cậu bé sáng lấp lánh, như thể bên trong đang cất chứa muôn vàn vì sao.
“Thế nào? Uống cũng được đúng không?”
“Cũng không phải là em chưa uống sữa dê bao giờ, vừa tanh vừa hôi, khó uống c.h.ế.t đi được!”
Trương Thiên hơi lộ vẻ đắc ý, cười nói:
“Quay lại!”
Trương Thiên cẩn thận mang sữa dê trà xanh đã nấu xong về nhà, trùng hợp lúc này hai đứa em trai cũng đang ở nhà.
Trương Thiên vội vàng cản lại:
Triệu Khoan tất nhiên là tin tưởng anh trai Trương Hồng Binh đã cứu vớt mình một cách vô điều kiện, thế là trực tiếp uống một ngụm lớn.
Trương Hồng Binh nửa tin nửa ngờ, hơn nữa trong miệng còn sót lại vị sữa, hình như đúng là không tanh thật, cậu quyết định sẽ tin tưởng chị gái một lần.
“Thật sự không khó uống đâu, em nếm kỹ đi.”
“Khó uống lắm ạ!”
Nếu uống hết rồi thì cô sẽ phải đi nấu một nồi nữa.
Cô còn phải dùng chén sữa đã qua xử lý này để thuyết phục ông nội mua sữa dê nữa!
Trương Hồng Binh đứng ở trước bàn, đối diện với Triệu Khoan, nhìn dáng vẻ nước mắt lưng tròng của em trai, cậu nhắm mắt lại, bịt chặt mũi, giống như tráng sĩ chặt cổ tay bưng cái chén lên uống một ngụm.
Trương Thiên không thèm để ý đến cậu, tùy ý xua tay nói:
“Sao lại không muốn uống như vậy chứ?”
Thành công rồi!!
Trương Thiên cam đoan, chính bản thân cô đã nếm thử và cảm thấy không tệ, bấy giờ mới mang về đây.
DTV
Hai đứa trẻ anh một ngụm em một ngụm, rất nhanh bên trong chén chỉ còn thừa lại một chút.
Chương 157 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trương Thiên đặt cái chén ở trên bàn ngoài hành lang, sau đó cao giọng nói.
“Đừng uống nữa!”
Trương Thiên cạn lời:
Lúc này đây, Trương Hồng Binh không hề nuốt xuống như nuốt cả quả táo mà dí mũi vào chén ngửi một chút.
Sau đó cô đi vào trong phòng, bỏ chiếc chén vào trong không gian để giữ cho sữa dê luôn tươi mới.
“Keo kiệt c.h.ế.t đi được!”
Triệu Khoan cũng dùng sức gật đầu:
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-157.html
Trương Hồng Binh lại chậm rì rì nói:
Sau khi uống xong, Triệu Khoan còn chép miệng hai cái, đôi mắt híp thành trăng non, không nhịn được mà lên tiếng khen ngợi.
Sau khi thêm trà xanh tới lần thứ ba, cô múc ra một ít uống thử, nhấp hai ngụm, xác định trong miệng chỉ còn lại vị sữa và mùi trà xanh thơm ngát nhàn nhạt, một sự vui sướng khó có thể diễn tả thành lời lập tức ngập tràn ở trong lòng.
Hai thằng nhóc lập tức dừng tại chỗ.
Nhìn dáng vẻ không tình nguyện của hai đứa em trai, biên độ bước chân nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn, cô không khỏi nhướng mày: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một giây, hai giây, đôi mắt của Trương Hồng Binh chậm rãi sáng lên, lại uống một ngụm lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
“Ngon quá!”
“Chén sữa dê này của chị đã qua xử lý rồi, chắc chắn không còn mùi tanh nữa, dễ uống lắm!”
.]
Tính toán thời gian, chắc hẳn ngày hôm nay ông nội sẽ trở lại.
“Em trai, lại đây uống thử sữa dê này xem.”
Trương Hồng Binh dùng sức gật đầu, đưa cái chén đến bên miệng của Triệu Khoan - ý bảo cậu cũng uống thử xem. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc cô quay người lại, chỉ thấy hai đứa em trai đều đang chạy ra bên ngoài, nhìn dáng vẻ thì chẳng khác gì phía sau có ác quỷ đang đuổi theo tụi nó.
Phải biết rằng, cái chén của cô chính là một cái chén lớn, nó có thể chứa khoảng nửa lít nước.
“Đứng lại!”
Trương Thiên cười lạnh một tiếng:
‘Ừng ực’ một tiếng, sữa dê vào cổ họng, lại không nếm được mùi vị gì.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.