Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 281: Chương 281

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 281: Chương 281


"Chào bà ạ, chào chú Phương ạ!" Hai đứa bé vẫy tay với bọn họ rồi theo Thư Nhan về nhà.

"Anh lấy xe công ty anh đến đón em có ổn không?" Sau khi công ty thời trang của họ phát triển hơn, họ đã trang bị rất nhiều xe, nhưng muốn lái cũng phải đăng ký.

"Chú Phương, chú làm gì đấy?" Thằng nhóc ranh ma này thừa biết là Phương Trạch Vũ đang tập quyền, cố tình hỏi như vậy thực ra là muốn chơi thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Được ạ. : Thiên Bảo gật như búa bổ.

"Ra biển nhé? Các con chưa đi bao giờ." Tầm này đi miền Tây cũng được, nhưng hiện tại vẫn còn rất nhiều nơi chưa xây dựng, thuộc dạng tương đối hoang sơ, có lẽ còn chưa có đường đi nên thôi thì ra biển gần hơn một chút ở mấy ngày.

"Tốt. Vậy thì đợi con thi xong, được nghỉ hè sẽ đi chơi xa." Chuyện học hành của Thanh Thanh thực sự không cần Thư Nhan phải quan tâm thái quá.

"Con siêu đẳng thế cơ á. Mẹ chẳng tin đâu." Thư Nhan cố tình nói vậy.

Thấy họ đi, bà cụ đi từ trong nhà ra, yêu quý mà nói: "Hai đứa bé được dạy dỗ rất tốt, cũng rất xinh xắn!"

"Anh không hề định gạt em, chỉ cảm thấy lúc đó nói vậy thì có hơi cố ý." Lúc đó Phương Trạch Vũ âm thầm theo đuổi Thư Nhan, nói mình tự mở công ty gì đó cứ thấy như cố ý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Chúng ta tiện đường, anh chở em." Phương Trạch Vũ có hơi căng thẳng.

"Vẫn chưa ăn sáng à, hay là ăn ở chỗ anh một chút đi?" Phương Trạch Vũ nhìn hai đứa bé mà hơi thấp thỏm.

"Hay quá! Mẹ ơi mình đi đâu chơi thế?" Thiên Bảo háo hức hỏi.

"Đang rèn luyện sức khỏe. Muốn học không?"

"Công ty bảo vệ là do anh tự mở, nhân viên có chiến hữu cũ của anh, cũng có vài người từ quân ngũ ra. Thật ra anh không ngờ nó có thể phát triển nhiều đến vậy. Sau khi xuất ngũ, anh đi thăm chiến hữu thấy cuộc sống họ đều không được gọi là ổn định, bèn muốn lập một công ty để giúp họ sống tốt hơn." Phương Trạch Vũ giải thích mong muốn ban đầu của mình cực kỳ nghiêm túc.

"Mẹ mau dậy đi. Mình phải đi tưới nước cho hoa." Thấy cô định nằm ra, Thiên Bảo vội vàng kéo mẹ lại.

"Học cái này vất vả lắm. Cháu có kiên trì được không?" Phương Trạch Vũ cho rằng Thiên Bảo có thể kiên trì được.

TBC

Tất nhiên, nếu Phương Trạch Vũ có kế hoạch hay ho hơn thì sẽ nghe theo anh.

Hôm nay Thư Nhan phải đến công ty, vừa ra khỏi tiểu khu đã thấy xe Phương Trạch Vũ đậu ở đây.

Thư Nhan nhìn thoáng qua bà cụ đứng ở cửa, cười lắc đầu: "Không cần đâu. Nhà em nấu xong rồi. Thanh Thanh, Thiên Bảo, chào bà với cả chú Phương về đi."

"Đương nhiên, Thiên Bảo siêu đỉnh của chóp. Ngày mai, con sẽ theo chú Phương học đánh quyền."

"Sớm như thế này không ngủ mà làm gì?" Thư Nhan liếc nhìn thời gian. Chưa đến năm giờ.

Đến đó mới phát hiện ra Phương Trạch Vũ đã thức dậy, đang tập quyền.

"Mẹ này, mẹ đừng coi thường người khác. Con siêu đẳng lắm đấy." Thiên Bảo không chịu thua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thư Nhan còn lâu mới tin những lời quái quỷ này của cậu bé. Rõ ràng là muốn đi xem hoa thế nào rồi.

Được đi chơi xa dĩ nhiên là vui rồi. Nhất là lại chưa thấy biển bao giờ. Hai đứa trẻ sung sướng đến nỗi ngủ rất muộn.

Thư Nhan hơi sửng sốt. Vệ sĩ có lương cao như vậy à? Mua được cả xe riêng?

Thư Nhan gào lên khổ sở. Đây rõ ràng là tự cô mua dây buộc mình.

"Ý tưởng này của anh rất tuyệt!" Thư Nhan lại không hề thấy Phương Trạch Vũ cố ý gạt mình.

Thư Nhan nhìn anh với vẻ ngờ vực.

Thư Nhan đưa mắt nhìn anh, cười bảo: "Anh đừng nghe nó nói tào lao. Chắc chỉ được một ngày là khóc mếu đòi về."

"Mẹ ghim câu này lại. Không làm được là con ch.ó con."

"Biết rồi, đi thôi." Uống vài hớp hết cốc sữa, cô đưa con đi tưới nước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Không cần phải sớm như thế này chứ hả?" Thư Nhan muốn đàm phán điều kiện với Thiên Bảo.

"Đây không phải xe của công ty, là xe anh tự mua." Phương Trạch Vũ cho xe chạy, thuần thục lái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai mắt Thiên Bảo loáng cái đã sáng ngời: "Muốn ạ."

Chương 281: Chương 281

Phương Trạch Vũ vừa thấy biểu cảm của Thư Nhan là biết cô hiểu nhầm, đáy mắt hiện lên chút ảo não. Là do lần trước anh đã giải thích chưa quá rõ ràng.

Sáng sớm ngày hôm sau, Thư Nhan vẫn đang ngủ thì bị Thiên Bảo kéo dậy.

"Mẹ ơi, nhanh lên, nhanh lên. Chúng ta muộn đến nơi rồi." Thiên Bảo ăn sáng xong, thấy Thư Nhan vẫn đang ăn thong thả thì sốt ruột.

Hôm qua vừa đồng ý làm bạn gái người ta, hôm nay đã từ chối đi chung xe có phải không hay lắm không. Vậy nên cuối cùng Thư Nhan vừa báo cho tài xế một tiếng vừa ngồi thẳng vào ghế phụ lái bên cạnh Phương Trạch Vũ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 281: Chương 281