Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 255: Chương 255

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 255: Chương 255


Có chuyện xuyên sách xảy ra, lại đến thế giới tu tiên, Tiết Ninh rất tôn trọng những lời huyền diệu này nhưng nàng không phụ thuộc vào chúng như người bản địa.

Chỉ là có chút xấu hổ sao ấy.

Hôm sau, Tiết Ninh lại đến Vân Quy Phong, Mộ Văn đã tỉnh.

Giọng nói của Mộ Văn đã thay đổi, rất già nua, như sống thêm mấy trăm năm nhưng nàng ta chỉ hôn mê có hai ba ngày.

“Tiết Ninh.”

Đó là nữ phàm nhân được Tiết Tông yêu thương hơn mẹ nàng ta sao?

Kiếm tiên làm gì có lòng từ bi gì? Hắn chỉ là chính khí một thân, trừ tà không xâm mà thôi.

Nàng gần như cảm thấy người này không phải là Mộ Văn, nhưng cũng biết đây chính là nàng ta.

“Dạo này linh lực không còn mất đi nữa, cảm thấy linh lực so với trước đây thế nào?”

“Trước đây chàng nói không cần lo lắng, một vẻ chờ xem nàng ta lựa chọn như thế nào, vẫn muốn cho nàng ta một cơ hội đúng không? Vậy ta nói vài câu, giúp nàng ta bảo vệ thân thể tạm thời, cũng coi như muốn xem nàng ta lựa chọn thế nào.”

Mộ Văn ngẩng đầu nhìn nàng, dường như thấy tàn niệm trong Vạn Ma Uyên.

Thần hồn của nàng ta đã trở về nhưng toàn thân tàn tạ, rách nát không ít. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chắc chắn là Trường Thánh muốn nàng nhìn thấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hóa ra mẹ của Tiết Ninh là như vậy.

Đột nhiên nghĩ đến gì đó, nàng lại nhìn cổ hắn, dấu răng cũ cũng vẫn còn đó.

Chuyện lớn vậy sao???

Mộ Văn chậm rãi đứng lên, bước về phía nàng.

Ngón tay như ngọc của hắn nhẹ nhàng vuốt yết hầu, nàng kéo tay hắn ra, thấy trên yết hầu có một vết đỏ nhạt, lờ mờ thấy dấu răng.

Vốn dĩ bầu không khí rất tốt, tâm trạng cũng khá nhẹ nhàng nhưng hắn đột nhiên nhắc đến chuyện tu vi khiến Tiết Ninh lại lo lắng, quyết định cố gắng hơn, nhanh chóng tự mình tìm ra cơ hội.

“Chàng thật định để lại dấu cắn này mãi sao?” Tiết Ninh thốt lên câu hỏi từ tận đáy lòng.

Nghĩ vậy, nàng tiến đến cắn vào yết hầu của hắn, là cắn thật, sức cũng không nhỏ, Tần Giang Nguyệt kêu lên một tiếng.

Đối mặt với đôi mắt yên tĩnh như vậy, Tiết Ninh không ngờ tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vì biết rõ nên hắn không có động thái gì ứng phó mà để mặc Mộ Văn tiếp tục.

Ma hóa trên người Tiết Ninh đã không còn nhiều, chỉ còn chút ít xung quanh tim, rình rập cố gắng “bắt lấy vua”.

Lời nói và ánh mắt của nàng ta là thật lòng cảm kích khiến lòng Tiết Ninh nóng lên, ấm áp một mảng.

Sức mạnh không còn mất đi nhưng đã mất thì là mất, không thể tìm lại, chỉ có thể tự mình tu luyện lại nhưng tu luyện lại cũng không thấy cảnh giới lay chuyển, giống như Tần Giang Nguyệt nói, nàng cũng cần một cơ hội như Mộ Văn.

Tần Giang Nguyệt là vị thần tiên duy nhất còn lại trên thế gian, với sức mạnh thâm sâu khó lường, hắn hoàn toàn có thể suy tính vận mệnh của mọi người trong tu giới.

Dù sao là chuyện của người khác, Trương Chỉ không tiện nói nhiều, dưới ánh mắt phức tạp của Ôn Nhan, ôm quyền rời đi.

Hắn ta làm những điều này vì lý do gì, thực ra Tần Giang Nguyệt đã có quyết định.

Tiết Ninh rời khỏi người hắn, đỏ mặt chạy đi tu luyện.

Nàng chỉ lo rằng hồn phách của Mộ Văn rời khỏi thân thể là đang làm gì xấu với Ma thần.

“Ta không định cho nàng ta cơ hội.” Giọng hắn hơi trầm: “Ta không có lòng dạ rộng lượng, từ bi như nàng nghĩ.”

Tần Giang Nguyệt quả thực mạnh mẽ, nếu nàng kiên quyết yêu cầu, hắn cũng sẵn lòng phá vỡ nguyên tắc vì nàng, để nàng không cần làm gì cũng có được.

Coi như đánh dấu chủ quyền.

Dù ở nơi như Vạn Ma Uyên vẫn không chịu thua, không muốn trở nên điên cuồng như các Ma tộc khác, dù bị các Ma tộc khác xé xác cũng không làm những việc mất trí, tàn ác đẫm máu.

Trở về Thượng Thủy Tiên Các, trong lòng Tiết Ninh nặng trĩu, nghĩ đi nghĩ lại vẫn kéo Tần Giang Nguyệt, kể lại tỉ mỉ chuyện này.

Tiết Ninh không cao lắm, cũng không thấp, ít nhất so với Mộ Văn, nàng cao hơn một chút.

Chương 255: Chương 255

Tiết Ninh và Mộ Văn, tương lai vẫn còn một mối liên kết cuối cùng, điều này có thể liên quan đến lựa chọn tiếp theo của Mộ Văn, hoặc là điều mà Ma thần muốn nàng ta làm.

Sau khi trở về tông môn, Tần Giang Nguyệt đã gặp Mộ Văn một lần, không nhìn thấy ma khí quấn quanh nàng ta, nhưng Tiết Ninh thì thấy được, e rằng không chỉ vì nàng chưa hoàn toàn thoát khỏi ma hóa mà còn vì nàng có sự nhạy cảm với “đồng loại”.

Thật kỳ quái.

Dựa vào chính mình luôn cảm thấy yên tâm hơn.

Tiết Ninh không nói gì nhưng dừng bước, tất cả đệ tử gần đó nghe thấy nàng ta mở miệng, đều không tự chủ mà dừng lại.

Chỉ có thể nói là “cũng được”, không bằng trước đây nhưng cũng không tệ lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dù Tần Giang Nguyệt nói cơ hội này có thể ở Mộ Văn nhưng nàng vẫn cảm thấy không thể dựa vào những cái gọi là “sợi dây vận mệnh” này.

“Rất nhanh sẽ tốt thôi.”

Tiết Ninh cũng không lại gần Mộ Văn, chỉ sửa soạn túi vải nhỏ của mình, cúi đầu nói: “Không nhìn ra hồn phách của nàng ta có vấn đề gì không có nghĩa là nó vẫn còn. Triệu chứng bày ra rõ ràng không thể sai, trưởng lão cứ xem như hồn phách rời khỏi thân mà kê thuốc, giúp nàng ta ổn định thân thể, dù sao cũng tốt hơn là không làm gì.”

Thật muốn đ.ấ.m cho một phát.

Nàng ta trông khác xưa rất nhiều.

Không có gì không tốt cả.

Áo váy màu nhạt, tóc búi đơn giản, không cài trâm vòng, dù người khác nhìn nàng ta với ánh mắt dò xét thế nào, nàng ta cũng không thấy bất an và xấu hổ như trước đây, luôn yên lặng ngồi trong góc, chờ Tiết Ninh xuất hiện.

Những gì nàng có hiện tại, từ đầu đến cuối, không nhờ ai giúp đỡ gì nhiều.

“Nói có lý.” Trưởng lão nhìn Ôn Nhan: “A Nhan thấy sao?”

Chủ yếu nàng cũng không phải để cứu người.

Tâm trạng Tiết Ninh vốn đang tốt bỗng chốc trầm xuống.

Ánh mắt chạm đến đôi mắt hắn, Tần Giang Nguyệt trấn an nàng bằng cách xoa đầu.

Tiết Ninh ngẩn ra: “Liên quan đến ta?”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Ta thấy rất tốt.” Ôn Nhan trả lời: “Nhanh cho sư muội thử đi, cũng cảm ơn ngươi nhiều, A Ninh.”

Đúng vậy, là cám dỗ.

Tu vi của nàng ta không những không như thần hồn bị vỡ nát mà còn mạnh hơn trước khi hôn mê, so với cảnh giới mà Tiết Ninh mãi không thể vượt qua, thực sự là cám dỗ rất lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng nói xong, muốn nhận được sự đồng ý của Tần Giang Nguyệt, Tần Giang Nguyệt ngồi trên đài nước, nhìn sương mù và đôi mắt nước của Tiết Ninh.

Tần Giang Nguyệt thường mặc áo giao lĩnh, rất ít khi mặc áo cao cổ, dấu cắn này đã lâu ngày nên hơi nhạt, cũng không ai dám nhìn thẳng vào hắn nên người phát hiện cũng không nhiều, nhưng không có nghĩa là hoàn toàn không ai phát hiện.

Dù có cũng rất ít, cơ bản đều dựa vào bản thân.

Bước chân Tiết Ninh định đi dừng lại một chút, nghĩ rằng nàng đã quên, mình và Mộ Văn trước đây có mâu thuẫn, Ôn Nhan liệu có nghĩ nàng muốn hại người không? Không may mắn thì tốt rồi, còn giúp đỡ thì thực sự khó tin, thật không nên nhiều lời.

“Nói chi tiết nào!”

Nhưng nàng không ngờ mối liên kết mà Tần Giang Nguyệt nói đến lại đến nhanh như vậy.

Cảnh giới trông vẫn chỉ là một bước tới Nguyên Anh, cùng lắm tính là Kim Đan sơ kỳ.

“Ta giữ nàng ta chỉ là tính đến nếu nàng ta làm một lựa chọn nào đó, có thể sẽ liên quan đến nàng. Hôm nay tu vi nàng buông lỏng nhưng mãi không tiến thêm bước nào, vẫn còn thiếu gì đó.”

Tiết Ninh nhìn vẻ thần bí của hắn, không khỏi nghiến răng: “Nhà tiên tri?”

Tần Giang Nguyệt lại vuốt vết cắn cũ, yết hầu chuyển động lên xuống nói: “Để lại có gì không tốt?”

Nhưng nàng chưa bao giờ yêu cầu như vậy.

Nhưng việc suy tính tương lai của người khác là xâm phạm thiên cơ, để tránh bị phản phệ ảnh hưởng đến bản thân, Tần Giang Nguyệt luôn kiềm chế, không xem nhiều, chỉ cần hiểu đại khái hướng đi và mối liên kết là đủ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 255: Chương 255