Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 208
Lý Nguyệt Nga xua tay: “Con đi đi.”
“Nếu mà con vẫn không về, mẹ còn định bảo anh cả con ra ngoài tìm.”
Ước chừng khoảng một cân đường đỏ, năm mươi gram men, mười kg nước trong, trộn đều và đặt ở nơi có nhiệt độ khoảng từ 20 đến 30℃ rồi để lên men trong ba đến năm ngày. Dịch khuẩn lên men có thể được pha loãng hai trăm lần và tưới trực tiếp lên rễ cây, nó không chỉ giúp thúc đẩy sự sinh trưởng của hệ thống rễ cây mà còn làm giảm hiệu quả sự phát sinh của các bệnh lây truyền qua đất.
Cô bé biết người mẹ rẻ tiền này của mình có mộc linh căn, nhưng không ngờ cô lại có cả dụng cụ dự trữ đồ.
Vì thế Tô Đình Khiêm đã đi theo Tô Mạt.
Tô Mạt cố tình chọc An An, hỏi: “An An có nhớ mẹ hay không hả?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Trước đó nhà bác cả có gửi một ít tranh ảnh về đúng không ạ? Con nhìn thấy trên đó.” Tô Mạt trả lời.
“Cũng may là có người của chuồng bò ở đây, nếu không chẳng phải mấy việc này sẽ đổ hết lên đầu chúng ta sao? Đã không được tính công điểm thì chớ, còn bị trì hoãn việc khác nữa.”
Tô Mạt thấy An An nhìn chăm chú về hướng mình, để tránh cô bé nhìn nhiều rồi bị chứng mắt lé, cô đã đi đến bên cạnh An An.
Vậy thì khá hoàn mỹ!
An An trợn tròn mắt khi thấy Tô Mạt lấy một món đồ từ trong không khí ra.
Mà Lạc Lạc thấy mẹ chỉ tập trung vào chị gái mà không thèm để ý tới mình, bèn quơ quơ cái tay nhỏ rồi ê ê a a, mãi đến khi Tô Mạt chịu hôn tay mình, cậu bé mới thôi.
Chương 208
Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, nếu ra nước ngoài, ông sẽ không gặp được Ngọc Dung và cũng không có Mạt Mạt.
“Anh không hiểu đâu, nghiên cứu lương thực đã được nhiều viện nghiên cứu của quốc gia thực hiện rồi, chẳng phải vẫn chỉ thế thôi đó sao? Nghiên cứu viên Tô rất thông minh, người nghiên cứu về rau củ rất ít, một khi chúng ta nghiên cứu ra cách phát triển tăng năng suất cao, chắc chắn sẽ đạt được thành tựu lớn.”
Tô Mạt trêu đùa hai đứa nhỏ một lát, sau đó cô định rời đi: “Mẹ, con đi xử lý công việc trước, con sẽ tranh thủ về sớm.”
“Nghiên cứu trồng rau thì có ích lợi gì? Vừa vào đông cái đã không còn gì, không lấp đầy bụng được, muốn nghiên cứu thì nghiên cứu lương thực đi.”
“Cái này là dưa hấu, khá lạnh, con không ăn được, nếu không sẽ bị tiêu chảy mất. Bây giờ con chỉ được uống sữa mẹ thôi.”
Mỗi lần cô bé ngủ say trong bụng, dường như thỉnh thoảng cô bé có thể cảm nhận được những d.a.o động năng lượng khác với linh lực của mình. Có vẻ người mẹ rẻ tiền này đã tu luyện công pháp gì đó.
Lúc Tô Mạt về đến nhà, trời đã tối đen. Lý Nguyệt Nga ở nhà chờ đến nỗi nóng ruột nóng gan, mãi đến khi thấy Tô Mạt về mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Đầu tiên, Tô Mạt quang minh chính đại tìm hiểu tình hình từ bọn họ, sau đó cô nói có một số vấn đề cần Tô Đình Khiêm quay về nói rõ với cô, để cô xem đã sai ở bước nào.
Ồ ha ha~
Đầu tiên Tô Mạt tới địa điểm thí nghiệm Lý Gia Ao để kiểm tra tình hình thu hoạch rau dưa, chụp ảnh so sánh. Sau đó cô đi tìm đội trưởng Lý, hỏi hiện giờ nhóm người Tô Đình Khiêm đang ở đâu rồi đi tìm người.
https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-dua-vao-di-nang-buoc-len-dinh-cao-nhan-sinh/chuong-208.html
Con nhà người ta hơn một tháng tuổi chỉ biết ngủ, đâu có giống hai bảo bối đáng yêu nhà cô, linh hoạt kháu khỉnh, đứa trẻ mấy tháng chắc cũng chưa thông minh bằng hai đứa này.
.]
Tô Mạt đã về nhà, Lý Nguyệt Nga vội vàng về nhà mình nấu cơm.
Ngày hôm sau…
“Sau này lúc ở bên ngoài con nhớ cẩn thận, đừng để người khác nhận ra sự dị thường của con. Không phải ai cũng có tư tưởng tiến bộ và cởi mở như mẹ con ta, đừng để đến lúc đó họ coi con là quái vật, vậy sẽ rất phiền phức.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chắc có lẽ cha ông vẫn còn sống nhỉ?
“Đừng giả bộ nữa, mẹ biết con có ký ức của kiếp trước.” Tô Mạt chơi trò lật bài ngửa: “Mẹ không quan tâm trước đây con là ai, nhưng nếu con đã ở trong bụng mẹ rồi thì chính là con của mẹ, và mẹ là mẹ của con. Con ngoan, phải nghe lời mẹ.”
Nhưng ở đây không có một chút linh khí nào cả, vậy cô tu luyện kiểu gì?
Bấy giờ mấy người Tô Đình Khiêm vẫn đang bắt côn trùng trên ruộng lúa, nhìn thấy Tô Mạt, họ mừng ra mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Con muốn ăn à?” Tô Mạt hỏi.
An An không trả lời, cô bé vờ như không hiểu.
Ai cũng nói cô bé là ác ma, bây giờ cô bé đã có một người mẹ tu luyện tà đạo!
Rau trồng được bón phân mới của Tô Mạt phát triển tốt hơn nhiều, hơn nữa ông còn nhổ lên so sánh và nhận thấy phần rễ cây phát triển hơn, mà cảm giác sâu bệnh cũng ít hơn chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Lý Nguyệt Nga xua tay: “Không phải mẹ trách cứ gì con đâu, mẹ chỉ sợ con đi trên đường lại gặp chuyện gì thôi.” Bây giờ trên đường có nhiều xe cộ qua lại, hai tháng trước đã có người bị xe đụng trúng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây là phương pháp bón phân phổ biến nhất ở tương lai để ra rễ và phòng bệnh cho cây, dùng men + đường đỏ.
Đầu tiên, Tô Mạt và Tô Đình Khiêm tới địa điểm thí nghiệm trước, sau đó lại tới chuồng bò xem phân bón hữu cơ.
Cuối tuần Lục Trường Chinh cũng rất bận, anh đã dặn trước rằng mấy ngày sắp tới sẽ không về nhà vào buổi tối. Tô Mạt giải quyết ổn thoả mọi chuyện một mình, lấy trái cây từ không gian làm bữa tối.
Có đôi khi, Tô Đình Khiêm suy nghĩ, nếu lúc trước gia đình bọn họ cũng ra nước ngoài cùng với nhà bác cả thì cuộc sống bây giờ sẽ ra sao?
Nhưng nếu không có linh khí thì cô sử dụng thế nào được?
“Hai đứa nhỏ này thông minh thật sự đấy, mới tí tuổi thế này đã biết tranh sủng rồi.” Lý Nguyệt Nga cười nói.
Tô Đình Khiêm gật đầu, ông cất đồ. Khi rời đi, Tô Đình Khiêm không kìm được lòng, ông hỏi: “Tiểu Mạt, con học được phương pháp bón phân này ở đâu vậy?”
Tiết trời nắng nóng, cô có ăn cũng không vào được bao nhiêu. Tô Mạt cầm quả dưa hấu cắt làm hai nửa, sau đó dùng thìa múc ăn.
Sau khi về đến chuồng bò, Tô Mạt vội chuyển lời Canh Trường Thanh cho Tô Đình Khiêm rồi lấy tờ giấy viết thư từ sọt tre ra đưa cho ông. Tô Mạt dặn Tô Đình Khiêm hãy tranh thủ thời gian tối nay để viết những tin tức vào tờ giấy, ngày mai cô sẽ quay lại lấy.
Trên đường đi, cô vô tình gặp Lý Nguyệt Nga đang đẩy hai đứa nhỏ ra ngoài tản bộ, Lạc Lạc vừa thấy Tô Mạt đã chóp chép miệng.
Nền giáo d·ụ·c dành cho thanh thiếu niên ở nước ngoài bỏ xa trình độ trong nước phải vài con phố.
“Đừng nói như vậy, tôi thấy rau trồng trên đất của nghiên cứu viên Tô kia rất tươi tốt, nghe nói họ đang nghiên cứu giống mới đấy. Nếu nghiên cứu thành công, chẳng phải chúng ta sẽ được hưởng ít lợi à?”
Tô Mạt về nhà trước, cô đặt số rau vừa hái xuống, đổi sang một cái sọt tre khác rồi lái xe tới Lý Gia Ao.
Đôi mắt nhỏ của An An ngó qua đảo lại, nhưng cô bé lại không nhìn Tô Mạt. Cái điệu bộ trông không được tự nhiên của cô bé khiến Tô Mạt bật cười.
An An trợn trắng mắt.
Trước khi nghỉ thai sản Tô Mạt đã dặn dò người trong chuồng bò vỗ béo định kỳ giúp cô, đội trưởng Lý cũng biết nên cô quay lại tìm người để thăm dò tình hình sau quá trình nghỉ thai sản cũng là điều hết sức bình thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Mạt đứng trong vườn Lý Gia Ao, phương pháp thí nghiệm chính là phương pháp bón phân. Mỗi cây trồng được so sánh theo hai nhóm, một nhóm được bón phân phổ thông, nhóm còn lại Tô Mạt sử dụng phương pháp mới là phân bón hữu cơ.
Mặc dù chúng không uống sữa mẹ, nhưng dù gì mẹ vẫn là mẹ, chỉ cần không gặp một ngày là thấy nhớ.
Đợi khi Tô Mạt rời đi rồi mới có người thì thầm khe khẽ.
…
Tô Mạt tới công xã vào buổi sáng, tới buổi chiều mới đến chỗ thí nghiệm. Cô cố ý tới muốn, đợi nhóm Tô Đình Khiêm tan làm về lấy thư rồi mới quay lại.
Cũng có thể pha loãng nó mười lần và sử dụng để lên men phân bón hữu cơ. Theo tiêu chuẩn, trộn một kg dịch khuẩn lên men và hai trăm kg phân bón hữu cơ, sau mười lăm ngày, phân bón hữu cơ có thể phân huỷ hoàn toàn, tạo thành phân bón hữu cơ có tác dụng gần tương đương với phân bón.
“Xin lỗi mẹ, con bận quá nên quên để ý thời gian, lần sau con sẽ chú ý.” Tô Mạt vội xin lỗi.
Tô Đình Khiêm gật đầu, khi Tô Mạt còn ở độ tuổi thiếu niên, đúng là Tô Trọng Thanh đã gửi rất nhiều tranh ảnh cũng như sách phù hợp cho thanh thiếu niên đọc về. Mà số sách đó là dành cho bọn nhỏ nên ông cũng không đọc, không ngờ bên trong lại cất chứa nhiều kiến thức như vậy.
Trong khoảng thời gian nghỉ sinh sản, Tô Mạt luôn nhờ ông đi bón phân giúp, sự tương phản giữa hai nhóm rất rõ ràng.
Chẳng lẽ là tu luyện tà đạo?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.