Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 50

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50


Cậu ta không nhận ra là phần việc buổi chiều của mình làm chưa bằng một phần mười mấy người địa phương à?

Bình luận bắt đầu sôi nổi, càng lúc càng nhiều người nhận ra điều này.

Nếu không vì yêu cầu ghi hình của chương trình, người ta đã sớm gom lúa đem về nghỉ ngơi rồi, chứ còn ở lại để thu dọn đống rối rắm Lăng Tiêu gây ra làm gì?

Lăng Tiêu chủ động lên tiếng, không nhắc gì tới chuyện vừa xảy ra.

Lan Thanh Vũ chỉnh lại váy, liếc ra cổng sân, trong lòng không khỏi nghi hoặc.

【 Quả đúng là fan y như chủ. Fan Lăng Tiêu mau đi kiểm tra đầu óc giùm đi. Nhìn mà tức á, sao não tàn dữ vậy trời! 】

Ngược lại, tất cả đều bắt đầu nghi ngờ cuộc đời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trình Hạc và Hoắc Uyển Uyển là vì không đủ chỉ tiêu nên bị bắt chạy ra đồng làm tiếp.

Lăng Tiêu đứng chôn tại chỗ, mặt cắt không còn giọt máu.

“Đi ra bếp xem cơm nước sao rồi, chắc cũng xong rồi đó.”

Nếu mà anh còn giữ cái hình ảnh tệ như trước, cô cũng không chắc mình còn “gồng” nổi bao lâu.

Bên này, Trình Hạc và Hoắc Uyển Uyển rầm rầm kéo nhau ra ngoài khiến không khí náo loạn, Lan Thanh Vũ cũng nghe được, nhưng không rõ chi tiết.

“Cậu nói đúng, kiểu người như họ cũng chẳng có gì đáng thương cả.”

“Cho dù anh là đạo diễn, nhưng cũng không thể phủ nhận giá trị lao động của tôi! Tôi thấy hình phạt này hoàn toàn vô lý, tôi không chấp nhận!”

Trong bếp.

Tả Dữu thản nhiên: “Chỉ cần lúc về, họ chịu hỏi một câu là xong, đâu tới nước này.”

Sắp đến giờ ăn rồi mà hai người kia còn chạy ra ngoài làm gì?

“Luật mới à?”

Tuy anh ta có làm rơi lúa xuống nước, nhưng cũng đâu phải cố tình.

Nói xong, Lăng Tiêu còn cảm thấy mình thật ngầu khi dám khẳng định quan điểm “chính nghĩa”, dám phản kháng “quyền uy” của đạo diễn.

Điều anh ta không biết là—ekip chẳng ai thấy anh ta ngầu cả.

Anh ta cứ thế đứng thẳng người, mặc cho camera cùng ánh mắt của toàn bộ ekip chiếu thẳng vào mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

【 Lùi một vạn bước, cho là cậu ta có thực sự lao động đi. Nhưng cậu ta không phá hoại công sức của mấy người địa phương à? Đống lúa đó mà ngâm nước lâu sẽ dễ hư, không thì tại sao người ta phải vội phơi ngay sau khi gặt chứ? Cậu ta thiệt là… không hiểu gì hết mà cũng bày đặt cãi lý! 】

Nếu đã chơi thì phải theo luật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quả nhiên, Lăng Tiêu vừa vào đã hỏi ngay: “Cơm còn bao lâu nữa xong? Có cần giúp gì không?”

Khác với Trình Hạc và Hoắc Uyển Uyển còn được cho cơ hội sửa sai, họ bị tuyên bố thẳng:

Bạch Dữ An sợ lại xảy ra vụ như với Hoắc Uyển Uyển, nên vội giải thích:

“Nếu cậu thấy quy định của tôi không hợp lý, vậy tôi chỉ có thể nói là giữa chúng ta không cùng quan điểm. Không thể tiếp tục hợp tác được nữa. Hiện giờ chương trình mới quay đến tập hai, cậu có thể nhờ quản lý của mình liên hệ tổ chương trình để bàn giải hợp đồng. Bên tôi cũng không định làm việc với một nghệ sĩ không tuân thủ quy tắc.”

Cậu ta thật nghĩ không có mình thì chương trình không quay nổi chắc?

Đừng nói là Lăng Tiêu, ngay cả đạo diễn mặt già cũng không chịu nổi, ban nãy còn phải đích thân qua bên người địa phương xin lỗi và đền bù.

Hành động và phát ngôn của Lăng Tiêu khiến hình ảnh của anh ta trong mắt người qua đường tụt dốc không phanh.

Cô thay đồ, rửa mặt sơ rồi mới đi ra ngoài.

Nghe có vẻ tử tế, nhưng rõ ràng là anh ta nghĩ bữa nay có phần của mình.

“Xin lỗi, tụi mình không nấu phần cơm cho hai người. Bên đạo diễn vừa ra luật mới, quy định đồ ăn của khách mời phải dựa theo số nhiệm vụ hoàn thành. Hai người nên hỏi lại rõ với đạo diễn trước.”

Lăng Tiêu tưởng ông ta bị mình làm cho cứng họng, khí thế lập tức càng bốc lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chờ họ đi rồi, Lưu Duyệt quay sang tán với Tả Dữu:

Tả Dữu thật ra chẳng mặn mà gì mấy trò “cặp đôi dỗi nhau”.

Thế là đạo diễn thẳng thừng nói:

Nhưng nghĩ tới cũng nhàm chán quá, cô đang định xoay qua tán dóc thì ánh mắt lướt tới thấy Lan Thanh Vũ và Lăng Tiêu cùng bước vào.

【 Gì vậy trời? Lăng Tiêu nghiêm túc nói ra mấy lời này thật à? Buổi chiều cậu ta làm như hời hợt, lúa cũng làm rớt tùm lum, mà còn tưởng là mình làm tốt lắm à? 】

Chẳng lẽ có nhiệm vụ gì phát sinh?

【 Đúng vậy! Nói cho cùng cũng là do mấy người địa phương đưa cho ảnh nhiều lúa quá mới làm ảnh té, ai mà ngờ! 】

“Đạo diễn tung cái luật này đúng là đập cho ai nấy trở tay không kịp ha.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sao nhóm người này không ai quay về chỗ đạo diễn để báo cáo hoàn thành nhiệm vụ trước hả trời?

Chính anh ta còn bị ngã một cú ê mặt như vậy! Chẳng lẽ như vậy không tính là tổn thất sao?

Dù lạnh đến phát run nhưng ít nhất cũng coi như là sạch sẽ, gọn gàng hơn trước.

Thấy bình luận bắt đầu ném đá Lăng Tiêu, fan của anh ta đương nhiên không chịu ngồi yên, lập tức nhào ra bênh thần tượng.

Vì không có nước ấm, anh chỉ có thể xách một xô nước giếng lạnh ngắt ra gội đầu, rửa mặt.

Nhưng cậu ta đổ hết lúa mà người ta đã cắt vất vả xuống ruộng nước, người ta còn phải mò từng đợt lên lại từ đầu.

【Giờ mới để ý Tả Dữu suy nghĩ rất đàng hoàng. Hồi chiều về sớm là để đi báo cáo nhiệm vụ trước chứ không phải đi chơi, bảo sao không bị lạc luật.】

Nếu vậy, chẳng phải càng nên chủ động nói với tổ tiết mục để nhận thiếu sót sao?

Bạch Dữ An cũng không rõ Lăng Tiêu và Lan Thanh Vũ có làm đủ hay không, nên để họ tự đi hỏi cho chắc.

Lưu Duyệt hơi ngạc nhiên nhìn Tả Dữu.

Thế là hai người cùng đi ra bếp.

Lan Thanh Vũ cũng phối hợp gật đầu.

Bên phía Lăng Tiêu và Lan Thanh Vũ, họ vừa tìm đến đạo diễn thì nhận ngay một “cú sốc”.

Một phần là nhiệm vụ của ngày mai, phần còn lại là để bù lại tổn thất hôm nay cho người địa phương.

Chương 50

Trước giờ cô cứ nghĩ Tả Dữu là kiểu con gái ngây thơ, không để tâm chuyện gì.

【Đúng rồi, mọi người không thấy dạo này Tả Dữu càng ngày càng không buồn quan tâm tới Lăng Tiêu và Lan Thanh Vũ à?】

Vì sao phải gấp đôi?

Buồn cười c·h·ế·t mất!

Cậu ta không cần thể diện nữa à?

Lăng Tiêu và Lan Thanh Vũ nhìn nhau, rồi lập tức xoay người đi tìm đạo diễn.

Không chỉ ekip, mà ngay cả khán giả trong phòng livestream cũng choáng váng.

“Hai người không chỉ không hoàn thành nhiệm vụ, mà còn làm đổ lúa giống của người địa phương xuống ruộng, gây tổn thất cho họ. Nên hôm nay coi như hoàn thành = 0. Ngày mai bắt buộc phải hoàn thành gấp đôi nhiệm vụ.”

【Có câu “giả ngốc là đỉnh cao của thông minh”, haha. Không phải bảo Tả Dữu ngốc, mà là cô ấy chọn không so đo thôi.】

Tại sao không ai trong số họ có thể hiểu nổi Lăng Tiêu lấy đâu ra dũng khí để nói ra mấy lời mặt dày như thế?

“Dựa vào cái gì?”

Nghĩ đến lúc Lăng Tiêu về, Tả Dữu còn dám đoán — chắc nhóm của Lăng Tiêu và Lan Thanh Vũ còn chưa hoàn thành nhiệm vụ nữa là.

Bên kia, Lăng Tiêu cũng vừa dọn dẹp xong.

Mà đạo diễn, khi thấy Lăng Tiêu vẫn ngang nhiên chất vấn như thể mình vô tội, thì cũng đứng hình một lúc.

【 Cười c·h·ế·t mất. Hồi tiểu học tôi đi đồng phụ ông tôi còn làm tốt hơn cậu ta, không hiểu sao cậu ta lại tự tin mình có “giá trị lao động” ghê gớm như vậy. 】

Thật không hiểu sao họ còn có tâm trạng rửa mặt, thay đồ cho đẹp rồi mới tới đây.

Hơn nữa đống lúa đó tới lúc nhặt lại vẫn nhặt được mà, có tổn thất lớn gì đâu?

Đạo diễn không nói gì.

Nhìn những bình luận "sáng suốt" như vậy từ fan Lăng Tiêu, những người còn lại không khỏi chấn động:

Dù sao ông cũng là đạo diễn kỳ cựu trong nghề, còn Lăng Tiêu chỉ là một thần tượng mới nổi, vậy mà dám công khai nghi ngờ ông trước mặt bao nhiêu người?

Thấy anh không còn cái vẻ lôi thôi như hồi chiều, Lan Thanh Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm.

【 Cuối cùng cũng hiểu vì sao phụ huynh muốn siết chặt giới giải trí. Té ra là theo đuổi thần tượng có thể khiến chỉ số IQ giảm dữ vậy sao. Tôi thành thật xin lỗi mấy bác phụ huynh, trước giờ tôi quá hẹp hòi rồi. 】

“Dựa vào cái gì mà mấy thứ đó lại chẳng phân phát cho tụi tôi? Chẳng lẽ công sức tụi tôi bỏ ra cả buổi chiều là vô ích à?”

Không ngờ cô ấy lại tỉnh táo, nắm rõ mọi chuyện như vậy.

【 Té thì nhặt lên là được chứ gì, đâu phải mất luôn! Không hiểu sao đạo diễn lại phạt nặng như vậy. Chắc tại biết ca ca tụi mình hiền nên mới bắt nạt chứ gì, thiệt cạn lời! 】

Rốt cuộc là Lăng Tiêu có vấn đề, hay cả đám bọn họ có vấn đề?

Vừa nghe xong, sắc mặt Lăng Tiêu lập tức trở nên khó coi.

Thôi thì cũng được, xem như cậu ta lần đầu làm việc đồng áng nên đạo diễn không muốn so đo.

Tả Dữu nghĩ mãi không ra.

Cô vẫn hợp với vẻ sạch sẽ, sáng sủa hơn nhiều, chiều nay mặc cái bộ đồ đó gần như làm cô… phát ngán.

Lăng Tiêu cảm thấy đạo diễn rõ ràng đang cố tình bắt nạt mình, trong lòng rất không phục.

Lăng Tiêu gắng nén cơn giận, quay sang hỏi đạo diễn.

Tả Dữu mắt sáng lên, bắt đầu hóng hớt lời mở đầu của hai người này.

Đạo diễn lúc đầu còn hơi sốc, nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, mặt lạnh nhìn Lăng Tiêu.

Phải chăng Tả Dữu… thật sự đã buông Lăng Tiêu?

Gương mặt đã trở lại vẻ điềm tĩnh, dịu dàng quen thuộc.

【 Dù sao thì Lăng Tiêu cũng đã làm việc cả buổi chiều rồi mà, chẳng lẽ không được chia đồ à? Đạo diễn làm vậy là sai quá rồi! 】

Lúc nãy cảnh Trình Hạc kéo Hoắc Uyển Uyển chạy đi, Tả Dữu và nhóm cũng nhìn thấy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50