Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 41

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41


“Anh cứ yên tâm, có thêm cái vali nữa em cũng tự khiêng được!”

“Cậu tới rồi!”

Hai cô gái lập tức rôm rả tám chuyện, hoàn toàn quên mất phía sau còn có người đi cùng.

Lưu Duyệt cũng vui vẻ chạy tới, nhận lấy vali từ tay Tả Dữu.

Tổ chương trình này đúng là vô nhân tính.

Anh nhìn sang bên bàn bên kia, nơi Tả Dữu đang vừa ăn vừa cười đùa với Lưu Duyệt, môi hơi nhếch lên.

Tả Dữu không hề do dự, gọi y chang như Lưu Duyệt, còn nói:

【???】

Vừa lúc đó, trong hình livestream, Ôn Cảnh Hinh – vốn đang đi trước – đột nhiên khựng lại như nghĩ ra gì đó, quay lại hỏi Tả Dữu:

Đạo diễn ngồi cạnh Ôn Cảnh Hinh, nhỏ giọng bàn chuyện sau lưng camera: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

【Phụt, đúng luôn, chắc lão Ôn quê muốn chôn sống luôn quá haha.】

Nhưng rõ ràng tâm trạng Tả Dữu đã được điều chỉnh ổn hơn nhiều sau khi nghe anh nói, đến cả không khí xung quanh cũng như nhẹ nhàng hơn theo cô vậy.

【 Mọi người có vẻ quên mất Ôn Cảnh Hinh là khách mời du lịch rồi ha? Anh ấy kiểu sống theo đạo Phật mà ghép couple gì nổi trời (icon đầu c·h·ó) 】

Lưu Duyệt liền giới thiệu hai món cô vừa gọi lúc nãy, khen là ăn cũng ổn lắm.

【Cười xỉu, hai chị em gặp lại nhau, nam chính ngồi chơ vơ một góc, đúng mô típ chân thật luôn!】

Tả Dữu đáp:

Lúc này đã đầu giờ chiều, từ sáng giờ Ôn Cảnh Hinh và Tả Dữu phải đi máy bay rồi di chuyển tiếp bằng ô tô, đến giờ vẫn chưa ăn trưa.

Đồ ăn mang lên khá nhanh.

Dù gì cũng đủ phòng cho các khách mời.

Ôn Cảnh Hinh im lặng một lúc, thấy Tả Dữu hoàn toàn không có ý định buông tay để anh giúp, cuối cùng cũng không nói gì thêm, chỉ nhắc cô cẩn thận một chút.

“Khụ khụ, thầy Ôn nè, giờ là quay kỳ thứ hai rồi, thầy có suy nghĩ gì cho chương trình không?”

Trước mắt họ là một căn nhà vườn kiểu nông thôn, xung quanh được vây bằng hàng rào tre, chính giữa là dãy nhà gỗ.

“Sau này khi chương trình lên sóng chính thức, độ nổi tiếng của em sẽ tăng nhanh, tình huống em gặp cũng sẽ nhiều hơn. Fan cuồng như thế này sẽ không ít đâu. Tóm lại, em phải biết giữ ranh giới với fan, nếu không dễ dính rắc rối lắm.”

Thế thì còn ai muốn coi?

【Cũng không đến nỗi tệ đâu, nhìn sân vườn cũng dễ thương mà.】

Nhanh đến mức Tả Dữu còn chưa kịp phản ứng.

Ôn Cảnh Hinh lặng lẽ liếc qua một cái, ánh mắt kiểu “ông là đạo diễn mà còn phải hỏi tôi hả?”

【Trời đất, đây thật sự là cái anh Ôn "lạnh như tiền" trước giờ đó hả? Trước có người đi sự kiện cùng ổng còn lên mạng cà khịa nói Ôn Cảnh Hinh vô cùng vô cảm, không thèm nể mặt ai, còn chẳng buồn mở miệng nói chuyện cho tử tế, chẳng có tí phong độ đàn ông nào hết! Rồi giờ sao? Đổi tính rồi hả, giờ thành người tốt bụng nhiệt tình luôn rồi?!】

Anh chàng gật đầu.

Cả dãy nhà có chín phòng, phòng chính giữa là phòng khách kiêm nhà ăn.

【Cả tầng này có khi nào tụi mình đều bị ảo giác không vậy?】

Tả Dữu gật đầu chắc nịch, một tay nhấc vali lên khoe với anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Bắt đầu livestream rồi hả?” – cô hỏi người quay phim.

Nghe tới có đồ ăn, Tả Dữu cũng không nói thêm gì nữa, lập tức quay qua hỏi Lưu Duyệt ăn món gì.

Trước giờ cô luôn nghĩ ai thích mình đều là người có mắt nhìn, cũng đều là người tốt.

Đạo diễn trợn tròn mắt.

【Bạn không nhìn nhầm đâu, tôi cũng thấy!!!】

Người dẫn đường này rốt cuộc cũng còn có chút lương tâm, dẫn họ tới một quán ăn nhỏ trong trấn.

【Thầy Ôn đáng thương thiệt, đẹp trai mà không ai cho thể hiện hết trơn!】

Biểu cảm đầy tự hào như muốn nói: “Thấy chưa, em siêu mạnh, xách nhẹ tênh luôn á!”

Nếu không phải đang livestream, chắc ông đập bàn luôn rồi.

Tóm lại, sau này không thể thấy fan là vồn vã đối xử như người thân được nữa.

May là fan của ảnh quen rồi, thậm chí còn thấy thân thuộc.

Ôn Cảnh Hinh ngồi yên ở một góc bàn, ngoài đạo diễn ra thì chẳng ai ngó ngàng gì tới anh.

Bó tay.

Ôn Cảnh Hinh và Tả Dữu ăn xong, cả đoàn tiếp tục lên đường tới địa điểm nghỉ chân.

【 Đừng tin, là ma giáo thôi. Mấy hôm nữa chắc sẽ tan theo gió thôi hà. 】

Anh đúng là không biết nên nói gì luôn, đành phải im lặng quay đi, đuổi theo nhân viên dẫn đường phía trước.

Chương 41

Sau nửa tiếng ngồi xe thùng ọp ẹp, cuối cùng cũng tới nơi.

“Cậu nói ngon thì chắc chắn ngon, mình tin cậu mà!”

【 Biết là Tả Dữu rồi màaaa, công chúa ngỗng đáng yêu quá đi thôi! 】

【Haha, chưa bàn tới chuyện đó, mấy bạn có để ý là Tả Dữu từ chối thẳng luôn sự giúp đỡ của lão Ôn không?】

“Vậy thì… chọn Tả Dữu đi.”

Xem ra cô bé này đã hiểu vấn đề.

Thấy Lưu Duyệt trong đám người, Tả Dữu hào hứng vẫy tay gọi cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lưu Duyệt nói:

Người ta là đàn ông thì tranh nhau giúp đỡ, cưng chiều khách nữ.

【Ủa nãy có bạn nào nói muốn ghép đôi Tả Dữu với Ôn Cảnh Hinh hả, tui thấy Tả Dữu chắc hợp với Lưu Duyệt hơn đó hahaha】

【 Aaaaa hai ngày không gặp Tả Dữu, nhớ quá trời ơi! 】

Ôn Cảnh Hinh: “……”

【Hú hồn! Không ngờ Tả Dữu lại là nữ thẳng kiểu sắt thép như vậy luôn á.】 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương trình hẹn hò trẻ trung sôi nổi, tự nhiên bị Ôn Cảnh Hinh biến thành show dưỡng sinh cán bộ nghỉ hưu.

Lần này Tả Dữu không chống chế nữa, ngược lại còn gật đầu nghiêm túc:

Tả Dữu đúng chuẩn khán giả sống, vừa bước vô sân là đã định thần xông thẳng vô phòng coi trước.

“Anh nói đúng, em sẽ rút kinh nghiệm!”

【 Cái gì? Tả Dữu và anh Ôn có fan CP rồi hả? Tôi sốc quá! 】

“Mình chỉ tới sớm hơn mọi người tầm hai mươi phút thôi. Đạo diễn bảo mấy khách mời tới sớm đang nghỉ ở điểm dừng chân đằng kia rồi. Ăn uống xong thì cậu với thầy Ôn sẽ qua đó sau.”

Vì còn hơi sớm chưa tới giờ cơm, nên trong quán cũng không đông lắm, nhưng tổ chương trình thì đã có mặt đông đủ ở đó.

【 Livestream ăn cùng show lại bắt đầu rồi, chuẩn bị sẵn hạt dưa, nước lọc, ngồi im hóng chiến! 】

Từ phòng đó, hai bên mỗi bên có bốn phòng cho khách mời.

【Ủa ê, tổ sản xuất cạn tiền rồi hả, sao tự nhiên chỗ ở nhìn xuống cấp vậy?】

【 Ôn thần và Tả Dữu đi cùng hả? Không lẽ cùng xe đến? Hắc hắc, CP này càng lúc càng ngọt nè~ 】

Đạo diễn trong lòng muốn hét lên: “Nếu thầy không cứ trơ ra như tường gạch, không chịu tương tác tí gì với mấy khách nữ thì tôi đâu có cần phải hỏi gì chứ!”

“Hi mọi người, lâu rồi không gặp nha, mình là Tả Dữu!”

“Tôi thấy cô ấy khỏe, chắc làm được nhiều việc. Lúc quay hình chắc không cần tôi hỗ trợ gì, nhẹ đầu.”

“Ừa, cậu tới khi nào vậy? Còn sớm hơn cả mình nữa á!”

Ông ta ghi chú lại rồi rời đi để bàn tiếp với nhân viên về lịch quay kế tiếp.

Hai tiếng sau, xe dừng ở một thị trấn nhỏ.

Tuy vậy, dù gì cũng có câu trả lời là được rồi.

Khác hoàn toàn với biệt thự view biển xịn sò ở kỳ đầu tiên, địa điểm kỳ này nhìn có vẻ... xuống cấp một chút.

Qua gương chiếu hậu, Ôn Cảnh Hinh thấy được vẻ mặt nghiêm túc của Tả Dữu, trong lòng cũng yên tâm phần nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ủa, rồi không độc thân mới lạ đó trời!

Còn ông này?

【 Nhìn gần thấy cổ đẹp dữ thần luôn. Sau này chắc chê cổ cũng không nỡ nữa, visual quá đỉnh! 】

Nhưng hôm nay đã khiến cô nhận ra: không phải ai thích mình cũng đều là người tốt.

Ôn Cảnh Hinh cuối cùng cũng nghiêm túc nhìn đạo diễn xác nhận lại, thấy đúng là hỏi thật thì trầm ngâm một lát rồi gật đầu:

“Hành lý em có xách theo không?”

Trong loạt bình luận kiểu như “Biết ngay anh Ôn sẽ như thế mà”, “Phật hệ idol, Phật hệ fan”, “Ừ ừ biết là anh tới rồi”, có một dòng bật lên nổi bật:

【Thôi xong, nhớ lại mấy cái bình luận ghép cặp hai người này lúc nãy, tự nhiên tôi thấy lão Ôn hành động này... có gì đó đáng ngờ ghê.】

Vừa bước xuống xe, Tả Dữu khí thế hồi phục thì thể lực lại đột ngột báo động.

【Dễ thương thì cũng chỉ để ngắm thôi. Coi thử bên trong phòng ra sao đã, chứ vừa nhỏ vừa lạnh thì ngủ ngoài sân còn hơn.】

【Ủa chứ nãy giờ không phải là tôi nhìn nhầm chứ, lão Ôn chủ động hỏi Tả Dữu chuyện hành lý, còn định xách giúp luôn?!】

Lại chê khách nữ khác phiền, chọn cái bạn khoẻ nhất để đỡ phải đụng tay đụng chân?

“Ai, tôi cũng không giấu nữa, nói thẳng luôn nhé. Trong số mấy khách nữ hiện tại, thầy phải chọn ít nhất một người để tổ thành cặp. Thầy chọn ai?”

Dù lý do có trời ơi đất hỡi cỡ nào, miễn có câu trả lời là đạo diễn hài lòng.

Ôn Cảnh Hinh: “…?”

Cũng có thể là vài kẻ kỳ quặc, đáng ngại.

Không chỉ khán giả, ngay cả đạo diễn cũng muốn nổi điên rồi!

Nhanh quá trời, đến thời gian cho mình lấy lại tinh thần còn không có.

【Trời ơi, tự nhiên thấy thầy Ôn đáng thương dễ sợ luôn á huhu】

Giờ là kỳ thứ hai rồi, để Ôn Cảnh Hinh cứ mãi làm “ông thầy tu độc thân” vậy sao coi được!

【 Thật sự, hai ngày không thấy gương mặt của cổ, ăn uống mất ngon luôn á. 】

【 Nhưng mà nếu chỉ nhìn nhan sắc hai người thì… đúng là có chút xứng đôi thật. 】

Vừa xuống tới nơi, có nhân viên chương trình đến đón họ, đồng thời máy quay cũng vào vị trí ngay lập tức.

Mà cái người bị bỏ rơi kia là ai, Ôn Cảnh Hinh không buồn nói.

Không khí trong xe lại trở về yên tĩnh.

Đằng hắng một tiếng, anh đành lấy tư cách đàn anh và người từng trải để khuyên:

Bên kia, Ôn Cảnh Hinh cũng chào khán giả, nhưng giọng điệu thì ngắn gọn cực kỳ.

Không yêu cũng chẳng thấy thương.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41