Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 100

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100


Không nhấc lên nổi?!

“Đạo diễn kêu cậu tới là để hỗ trợ tôi hoàn thành nhiệm vụ. Mong cậu xác định lại vị trí cho đúng!”

Dù gì thì với tổ hợp này, chắc chưa tới một phút là thất bại rồi, chi bằng quay nhanh cho xong để còn đi quay ba cặp kia — dễ thương, ngọt ngào, view cao.

Anh không biết chính xác người trong bộ đồ gấu là ai, nhưng nghĩ chắc đạo diễn sẽ xếp cho anh một nữ khách quý, dù gì đây cũng là show yêu đương chứ đâu phải gameshow thể lực.

Thật ra nhiệm vụ này nếu rơi vào ba nhóm còn lại thì đều ngọt ngào, lãng mạn và rất đáng xem.

Trong bộ đồ thú bông, mặt Ôn Dương còn khó coi hơn cả Lăng Tiêu.

Mặc cái bộ đồ gấu bông này thì ăn bằng niềm tin chắc? Anh còn chẳng thấy nổi cái miệng đâu mà cắn bánh.

Nữ khách được nam khách ôm, cảm nhận cánh tay rắn chắc bao bọc, rồi lúc squat lại càng tăng cảm giác an toàn.

【 Ha ha ha tôi cũng thấy vậy, mà không hiểu sao, tôi đã bắt đầu tưởng tượng ra cảnh Lăng Tiêu cùng thú bông gấu làm nhiệm vụ rồi, trời ơi, tôi thật sự bắt đầu mong chờ rồi nè! 】

“Làm luôn cũng được. Tôi cho người đếm giờ.”

Nghĩ đến thôi đã thấy rùng mình.

Thế là… nhịn!

【Gà vẫn hoàn gà thôi, không đỡ được ai thì nói đại đi. Nhiệm vụ này fail trong 1 phút là cái chắc luôn.】

“Vừa mới nhấc được lên thì nhúc nhích làm gì hả?!” — anh cáu.

Lăng Tiêu và gấu bông cả hai đều ngã sấp mặt!

Một thằng con trai đàng hoàng như anh lại phải để một thằng con trai khác ôm, chưa kể còn phải... ăn bánh quy trên đầu?

Lăng Tiêu: “???”

【A này… Tui chỉ có thể nói là lúc này còn hơi tội nghiệp Lăng Tiêu chút xíu, nhưng mà tội nghiệp đúng một giây, 59 giây còn lại đều là cười sảng khoái ha ha ha ha!】

Bình luận vừa nổi lên, Lăng Tiêu lập tức hành động.

Ai cũng đang tự hỏi: Sao ôm một người mà cũng không nhấc lên được?

Ôn Dương: “!”

Nhiệm vụ vừa bắt đầu, Lăng Tiêu im lặng, Ôn Dương cũng im lặng.

【???】

“Lỗi tại tôi chắc? Rõ ràng là anh bế không nổi, tôi mà không tự nhảy xuống thì bị anh quăng banh xác rồi!”

Anh cảm thấy nếu còn không ra tay kéo con thú bông kia về, thì lát nữa thể nào cũng bị bẽ mặt trước ống kính!

Dù gì thì ba cặp kia đều là trai xinh gái đẹp.

Anh ta không hiểu đạo diễn tổ đang muốn giỡn mặt kiểu gì, nhưng phải công nhận — đạo diễn lần này làm anh phát cáu thật rồi đấy!

Đạo diễn nhìn Lăng Tiêu với cặp tay chân gầy như cây sậy, chỉ mong chút nữa cậu ta đừng có ngã sụm luôn là mừng rồi.

【HAHAHA tôi cười xỉu, đạo diễn là thiên tài thiệt đó! Tìm đâu ra cộng sự nam cho Lăng Tiêu vậy trời, đỉnh thật sự!】

Trời ơi, còn gì lãng mạn hơn nữa?

Lăng Tiêu đứng bên cạnh thấy cảnh đó thì cau mày, trong mắt đầy bực dọc.

Nếu vừa nãy không vùng ra thì chẳng phải để cho Lăng Tiêu ôm trọn rồi à?

Ngay khi Ôn Dương sắp đến trước mặt Tả Dữu và định lên tiếng chào cô bằng giọng trầm ấm, thì đột nhiên một bàn tay kéo mạnh anh về phía sau.

Lăng Tiêu hít một hơi thật sâu, xắn tay áo bước tới bên gấu bông, nói: “Tôi làm nha.”

Anh chỉ nhìn mỗi Tả Dữu, thế nên dù đi tới cũng vô thức bước về phía cô.

【 Á á á, nhân viên đoàn đi nhầm đường rồi! Sao lại đi về phía Tả Dữu và thầy Ôn? Phải về phía Lăng Tiêu chứ! 】

Mà vấn đề nghiêm trọng nhất là…

Lăng Tiêu cứng người, cảm nhận rõ ánh mắt hoài nghi của mọi người xung quanh.

Bị kéo đi? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa mới nâng được 0.01 giây thì con gấu giãy một cái.

Tổ đạo diễn rốt cuộc đang cho anh bắt cặp với thể loại gì vậy? Đi đứng còn không thẳng, lát nữa làm nhiệm vụ thì tính sao? Đây rõ ràng là muốn anh thất bại mà!

Ai mà ngờ cái nhiệm vụ lẽ ra nên đáng yêu lại rơi vào tay Lăng Tiêu với cộng sự…

【Ủa alo? Lăng Tiêu yếu dữ vậy hả? Bộ đồ gấu dù nặng cũng là con gái mặc mà, sao không bế nổi?】

Lăng Tiêu thì ít ra còn tưởng mình đang ôm một cô gái, chứ Ôn Dương thì nhìn rõ mồn một người đang ôm mình là con trai.

Anh định phản bác thì đạo diễn bên kia tranh thủ lên tiếng:

Cậu là ai vậy trời?

Còn Lăng Tiêu thì trợn tròn mắt, như muốn nuốt trọn cả đống ruồi bay ngang, mặt mày tái mét.

Nói xong, đạo diễn vung tay ra hiệu cho nhân viên dọn đạo cụ ra một bên.

Lăng Tiêu cũng chẳng cho anh cơ hội phản đối, lập tức bước tới, một tay đỡ lưng, một tay đỡ dưới đầu gối — tư thế bế bổng cổ điển.

Dù vậy, anh vẫn cúi đầu nhìn qua mắt thú bông, thấy Tả Dữu đứng yên chờ mình bên kia, ánh mắt lập tức kiên định hơn, gắng nhịn cơn nghẹn khó chịu, nhấc chân đi tới.

Câu này khiến Ôn Dương phải nuốt lời định nói xuống.

Nếu mà không động đậy, giờ nhiệm vụ đã bắt đầu rồi còn gì!

Ngay lúc khoảng cách giữa anh và Tả Dữu vừa được rút ngắn, lại bị kéo giãn ra, Ôn Dương như bị sốc, người cứ ngơ ngác.

Dù gì hiện tại anh đang có tiếng, nếu thẳng thừng từ chối thì kiểu gì cũng bị cộng đồng mạng ném đá là chơi lớn, thiếu nghiêm túc.

Còn Ôn Dương: “???”

Chương 100

Không nhúc nhích?

Ơ?

【Thiệt luôn, tui cũng thấy thái độ của nhân viên đó hơi bị chảnh quá rồi đó nha...】

Cuối cùng cũng bế được lên — trong tích tắc!

Người mặc đồ thú bông ấy, là một ông con trai hơn trăm ký! (1/2kg)

“Cậu đi sai hướng rồi, tôi bên này cơ mà.”

Vốn dĩ đã thấy ghê, giờ lại nghe Lăng Tiêu nói vậy, anh không nhịn nổi nữa, bật lại luôn:

Vừa dứt lời, cameraman lập tức tiến tới, quay cận cảnh tờ nhiệm vụ trong tay Lăng Tiêu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu đây là nhân viên do tổ chương trình sắp xếp thì dù gì cũng phải lịch sự tôn trọng khách mời một chút chứ, đằng này còn tranh cãi tay đôi với Lăng Tiêu, làm người ta không khỏi nghi ngờ ổng là nhân viên hay là sếp của Lăng Tiêu nữa?

Dù sao anh cũng đã hứa với đạo diễn sẽ không làm ảnh hưởng đến tiến độ quay hình.

Anh bắt đầu dùng sức…

Cân nhắc kỹ, cuối cùng Lăng Tiêu vẫn quyết định dũng cảm nhận nhiệm vụ.

Ôn Dương thì ghét ra mặt.

Lăng Tiêu sau vài phút choáng váng mới hoàn hồn lại, nhưng mặt thì không thể nào tươi nổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

【Không thể tin nổi, Lăng Tiêu xui gì đâu xui dữ vậy, bao nhiêu nhiệm vụ lại rút trúng cái này. Nhìn bộ đồ thú bông thôi mà tui thấy muốn ngạt thở giùm rồi, chắc nặng cả chục ký mất?!】

Lăng Tiêu cầm lên, đọc to:

【Cười muốn xỉu luôn đó, đỉnh thiệt! Nếu không tận mắt thấy họ rút thăm là random 100%, tui còn tưởng đạo diễn cố tình sắp đặt để chơi khăm Lăng Tiêu đó, ha ha ha!】

Câu nói phát ra từ con thú bông, lại là giọng nam, khiến tất cả khách mời xung quanh c·h·ế·t lặng.

Đạo diễn thấy anh chịu nhận lời, trong lòng cũng phải thầm bái phục, âm thầm nghĩ: Cũng đàn ông phết.

【 Thôi được rồi, chắc là nhân viên đoàn hơi vụng về thôi, mọi người đừng chê trách. Lát nữa đưa người ta về với Lăng Tiêu là được. 】

“Được rồi, đây chính là cộng sự mà tổ chương trình phân cho Lăng Tiêu. Hai người sẽ cùng hợp tác để hoàn thành nhiệm vụ 'Đại chiến tình nhân' lần này.”

Dù không hề tự tin sẽ hoàn thành được nhiệm vụ, anh vẫn cắn răng quay sang đạo diễn:

【Nhưng mà mấy người có thấy cái nhân viên tổ chương trình đó cũng khá thú vị không, emm, sao tui thấy lúc ảnh cãi nhau với Lăng Tiêu, cái giọng điệu không khác gì Lăng Tiêu hết trơn vậy?】

Sao lại cho anh bắt cặp với... một thằng con trai?!

Bánh quy được treo lên, nhân viên chỉnh độ cao sao cho người trong bộ gấu có thể với tới bằng miệng lúc được bế lên, rồi tất cả lùi ra để bắt đầu nhiệm vụ.

Đạo diễn cũng không lường được tình huống lại dở khóc dở cười vậy.

Khoảnh khắc ấy, không hiểu vì sao, cả hai lại cùng lúc quay sang nhìn nhau.

Dù cách một lớp đồ thú bông siêu dày, cái cảm giác bị Lăng Tiêu ôm vẫn khiến anh nổi hết da gà.

Lăng Tiêu nhìn chằm chằm cái mascot hình gấu đối diện, trong mắt như sắp bốc lửa tới nơi.

【 Nhìn con thú bông gấu là biết "IQ không cao" rồi, vừa hay ghép cặp với lăng tra nam là chuẩn bài đó (cười trộm) 】

“Thân gửi khách mời, nhiệm vụ mà bạn rút được trong thử thách 'Đại chiến tình nhân' là —— bế cộng sự thực hiện 50 cái squat, và đồng thời trong lúc thực hiện, người được bế phải ăn được chiếc bánh quy đặt trên đỉnh đầu mới tính là hoàn thành nhiệm vụ.”

Với danh tiếng tệ như bây giờ, anh không chịu thêm nổi cú phốt nào nữa.

Tổ đạo diễn có bị gì không vậy?! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà đúng lúc đó, Lăng Tiêu vừa kéo anh đi, vừa lạnh giọng nói:

“Được, giờ làm luôn đi?”

Ôn Dương: “?”

【Ơ... đây là idol nổi tiếng á? Tôi sốc á.】

Bịch một tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

【Buồn cười nhất là cái nhiệm vụ cho con gấu bông ăn bánh quy. Mà cái gấu đó không có cái miệng luôn chứ giỡn? Nhiệm vụ này hai người bỏ luôn cho lẹ, khỏi quay nữa.】

Lăng Tiêu ngã đến choáng váng, lúc hoàn hồn lại thì đang ngồi bệt dưới đất, hai tay chống xuống sàn.

Cuối cùng, bằng một ý chí mạnh mẽ, Ôn Dương lê từng bước đến gần nhóm khách mời.

Anh ngẩng lên nhìn con gấu trước mặt, dù nó ngã cũng y chang tư thế như anh, nhưng cơn giận trong lòng anh thì không thể nén nổi.

“Khụ khụ, vậy bây giờ mỗi khách mời đều đã có cộng sự của mình, chúng ta sẽ bắt đầu từ tổ số một – Lăng Tiêu và cộng sự. Mời Lăng Tiêu công bố nhiệm vụ mà hai người rút được.”

Hai người cứ thế im lặng đến kỳ cục, khiến đám đông xung quanh cười muốn xỉu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100