Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ
Hương Tô Lật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 76: Báo ảnh
Cô điềm đạm cười cười, hỏi: "Không biết tiên sinh làm cho hoạ báo nào? Tôi muốn mua về xem một chút."
Anh giai ngoại quốc lắc đầu nói: "Không phải, tôi chỉ là người thích ăn ngon, thích chụp một ít ảnh đẹp về đồ ăn ngon thôi." Nói đến đó còn mang theo ý cười.
Đúng là hai nhóc con ngoan ngoãn nghe lời.
"Được đó."
Khúc Tiểu Tây đi về phía sau, tìm vị trí ngồi xuống mới chính đại quang minh ngắm Túc Bạch tiên sinh. Không thể không nói, người đẹp, quả nhiên nam nữ đều thích nhìn. Như trên xe lần này, vài cô gái đều phóng mắt dừng trên người anh.
*Họa báo: báo ảnh
Tiểu Đông: "Chơi rồi."
Cô miễn dịch với trai đẹp.
Túc Bạch tiên sinh diện một thân đồng phục tài xế, dáng vẻ đĩnh bạt, mày kiếm mắt sáng. Người này mặt đẹp, vóc người càng đẹp, mặc chế phục như vậy trông mê người nhất.
Anh giai ngoại quốc ngửa đầu: "Đương nhiên."
Khúc nhạc đệm rất nhỏ cũng khiến ánh mắt mọi người đều hấp dẫn lại đây. Khúc Tiểu Tây ngồi xuống đã cảm giác tầm mắt người xung quanh được như có như không liếc qua. Ngay cả anh giai ngoại quốc ngồi đối diện cũng có vài phần bồn chồn.
Khúc Tiểu Tây vòng qua ngõ nhỏ đi vào khu nhà ở, mới vừa tiến đến hàng hiên đã nghe được tiếng cười sảng khoái của mẹ Hứa. Khúc Tiểu Tây lên thẳng lầu, nhìn thấy hai người anh em đều ngồi ở án thư ôn bài, nở nụ cười: "Hai người sao không đi chơi thế?"
Chương 76: Báo ảnh
Khúc Tiểu Tây thấy hắn như vậy chỉ phải chủ động mở miệng: "Anh là phóng viên?" Người bình thường cũng không mang máy ảnh ra ngoài.
Khúc Tiểu Tây trong lòng có chút tính toán mới nên cũng không có so đo đắt rẻ, coi như đầu tư thôi.
Hai bạn nhỏ lập tức vọt tới trước mặt Khúc Tiểu Tây, mắt to nhìn chằm chằm chiếc hộp tinh xảo.
Khúc Tiểu Tây cười gật đầu: "Cảm ơn đã báo." Lại lắc lắc túi bánh kem trên tay một chút, nói: "Cảm ơn bánh kem của anh."
À, đương nhiên, "người" ở đây không bao gồm cô.
Hai đứa nhỏ cười tủm tỉm, Khúc Tiểu Tây cũng bật cười.
Chỉ có 3 cái bánh, ba người cũng chẳng phân biệt ai với ai, anh một ngụm em một miếng, mỗi một loại đều nếm chút.
So với báo chữ, báo ảnh như vậy khác biệt nhờ màu sắc rực rỡ, giá cũng đắt hơn rất nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Túc Bạch tiên sinh đã dạy anh em trai nhà cô mấy ngày nhưng hai người họ gặp nhau cũng không nhiều. Dù sao người học cũng không phải cô.
Khúc Tiểu Tây: "Vậy giữa trưa coi như thay cơm nha?"
Hắn tiếp tục nói: "Chẳng qua tôi ngẫu nhiên sẽ lấy một ít ảnh mình chụp đem gửi tới họa báo, hình như còn được kha khá người thích."
Khúc Tiểu Tây: "Còn rất đắt đấy."
"Muốn nếm thử!" Tiểu Đông nuốt nước miếng, nhìn hộp cũng thấy vui vẻ.
Tiểu Bắc gật đầu: "Ừ, thầy Túc nói về nhà phải ôn tập."
Có ví dụ như vậy, Khúc Tiểu Tây bắt đầu cân nhắc nhanh, cửa hàng này thật sự ăn ngon hay nhờ dựa vào hoạ báo marketing nhỉ?
Khúc Tiểu Tây cân nhắc, con người ai cũng có lòng yêu cái đẹp, lời này thật một chút cũng không sai.
Tom ánh mắt sáng lên, lập tức nói: "Họa báo Yogurt, H oạ báo Thượng Hải cũng gửi ảnh vài lần." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô không cùng vị Tom tiên sinh này nói nhiều nữa, cầm theo bánh kem rời đi rất nhanh. Lần đẩy cửa này cô cẩn thận hơn một ít. Khúc Tiểu Tây ra cửa, trực tiếp lên xe điện.
Khúc Tiểu Tây khẽ gật đầu ý chào hỏi với anh, Túc Bạch cũng như có như không gật đầu. Hai người quả thực giống như giao tiếp bằng ám hiệu chào hỏi lẫn nhau. Sau đó Khúc Tiểu Tây yên lặng di chuyển về ghế ngồi phía sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khúc Tiểu Tây: "……"
Thật khéo.
Ăn xong bánh ngọt, Khúc Tiểu Tây đem hộp thu lại, nói: "Tiểu Đông chờ một chút hãy đổ rác." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mắt to của Tiểu Bắc cũng chớp chớp không ngừng.
Ăn bánh kem rồi cũng không thể bỏ cơm trưa được. Chút bánh kem này làm sao đủ no cho nổi? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khúc Tiểu Tây tò mò nhướn mày, nói: "Hoạ báo còn nhận ảnh như vậy sao?"
Tài xế xe điện vẫn là anh hàng xóm - Túc Bạch tiên sinh đó.
Khúc Tiểu Tây vui vẻ: "Hôm nay em mua bánh kem cực đắt, cực cực đắt nè, muốn nếm thử hay không?"
Cô lại không nhìn thấy ánh mắt Túc Bạch dừng trên hộp bánh kem thượng khoảng hai giây rồi mới lái xe.
Vừa lúc thấy phục vụ đem bánh kem đóng gói xong mang lại đây, mỉm cười khách khí nói: "Tom tiên sinh rất lợi hại, ngài ấy từng lấy cảnh ở cửa hàng chúng tôi. Từ đó về sau, việc kinh doanh của chúng tôi càng ngày càng tốt đó."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.