Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ
Hương Tô Lật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 495: Đồ quỷ tâm cơ
Túc Bạch trở tay nắm lấy tay cô: "Được."
Hòn đảo cô độc mang tên Tô giới liệu có thể chống đỡ được đến bao giờ?
Thời kỳ mang thai của cô tình trạng không ổn chút nào, lại không dám đi tàu xe mệt mỏi, thành ra phải chậm trễ đến tận năm nay.
Bọn họ tới tới lui lui những việc này, việc nào không cần Túc Bạch tự mình nhìn chằm chằm đâu? Khúc Tiểu Tây thật sự thực đau lòng người đàn ông của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bọn cô vẫn được đảm bảo cuộc sống an ổn.
"Y nha nha!" Mọi người đều đang nói chuyện, nhóc con có vẻ cảm giác được Tiểu Bắc không chuyên chú rung lắc mình bèn thể hiện sự không vui bằng cách vươn móng vuốt nhỏ ê a, giọng điệu rất là diễu võ dương oai.
Ai mà ngờ được bọn cô sinh sống ở thành phố này 7-8 năm mà giờ rốt cuộc cũng phải rời đi.
Bây giờ đã tháng 7, Bánh trôi nhỏ vừa lúc được 4 tháng.
Tiểu Bắc: "Vâng, em đi gọi họ xuống."
Tiểu Bắc lập tức: "Ai u ngoan ngoãn, c** nh* không tốt, c** nh* không nên xem nhẹ con."
"Vâng."
Vợ chồng hai người nhìn nhau cười.
"Đồ đạc hai người thu dọn thế nào rồi?" Khúc Tiểu Tây hỏi.
Tiểu Bắc: "Không!"
Cậu đánh lắc lư lắc lư làm nhóc con cười càng vui sướng.
Tiểu Bắc thực kiên định: "Đáng yêu hay không đáng yêu gì cũng không đem Bánh trôi nhỏ cho anh."
"Buổi tối em tự mình xuống bếp làm đồ ăn ngon cho anh."
Cả nhà chỉ có một bé con như vậy, tất cả đều muốn tranh đoạt muốn sủng đó!
Tiểu Đông: "…… Em đem Bánh trôi nhỏ anh, trả lại cho anh!"
Cười đủ rồi, Túc Bạch lại nói: "Tiểu Đông Tiểu Bắc, hôm nay hai đứa đừng ra ngoài, chúng ta ngày mai đi rồi, hôm nay vẫn nên sửa sang đồ đạc lại một chút. Đừng để sót thứ gì. Tránh cành mẹ đẻ cành con." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người làm mẹ không chút do dự đem nhóc con giao ra đi.
Tiểu Đông: "Đều gần xong rồi."
Dù sao nơi này cũng là Tô giới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghĩ một chút lại thấy luyến tiếc không bỏ được. Dù rằng bọn cô đều biết đi mới là quyết định đúng.
Chợt lóe một cách, né tránh Tiểu Đông.
Khúc Tiểu Tây bật cười: "Hai người mau ngồi xuống ăn cơm đi không nguội hết bây giờ."
Túc Bạch nghiêm túc: "Luôn có một ngày như vậy."
Tiểu Bắc: "Ai nha nha, Bánh trôi nhỏ của chúng ta cười nè. Bánh trôi nhỏ thích em nhất."
Khúc Tiểu Tây tự đáy lòng cảm khái: "Không biết chúng ta mất bao lâu mới có thể an ổn sinh sống nữa."
Tiểu Bắc phụ họa: "Em bên này cũng không có gì, tự thu dọn được."
Tiểu sư tỷ này chính là vị tiểu sư tỷ ở Võ quán kia của Tiểu Đông và Tiểu Bắc, cũng là con gái Nhị đệ của thầy Cổ. Tuy 4 năm trước hai cậu đã không học võ nữa nhưng vẫn qua lại với nhau.
Khúc Tiểu Tây nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "Đúng vậy, cuối cùng sẽ có một ngày như vậy." Cô duỗi tay cầm tay Túc Bạch, nói: "Vất vả anh."
Tiểu Đông duỗi tay: "Đưa Bánh trôi nhỏ cho anh."
Nhóc con ăn tay: "Ô ô nha."
Bọn cô cũng chuẩn bị xong việc chuyển nhà.
Hai người lại đùa giỡn, đây là hạng mục cố định mỗi ngày - tranh đoạt Bánh trôi nhỏ.
Hai đứa nhỏ còn vô cùng tình đầu ý hợp.
Tiểu Đông: "…… Em càng lớn càng không đáng yêu."
Tiểu Đông ghen ghét ra mặt: "Em là đồ quỷ tâm cơ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu Bắc: "Đúng vậy, là c** nh* không tốt ha."
Theo lý thuyết, lần trước bọn cô đã nên chuẩn bị tới trùng Khánh. Thế nhưng không biết có phải trùng hợp hay không mà đúng lúc ấy Khúc Tiểu Tây lại mang thai.
Mùa xuân năm nay cô bé đã đính hôn với Tiểu Thạch Đầu.
Cô đem con trai giao cho Tiểu Bắc, ngay sau đó lắc lắc cánh tay: "Nhóc thối này tối hôm qua lại không chịu ngoan ngoãn ngủ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 495: Đồ quỷ tâm cơ
Khúc Tiểu Tây: "Tới, cho em."
Khúc Tiểu Tây: "Tiểu Bắc, chờ một chút em gọi Tiểu Nha cùng tiểu sư tỷ của em lại đây một chuyến, chị có một ít quần áo không định mang đi, xem họ có dùng được không."
Ngay năm Khúc Tiểu Tây kết hôn, tác giả thần bí 'Hàn Tam Nguyệt' đưa ra những tiên đoán về những chuyện lòng buông dạ thú kia cuối cùng cũng thành sự thật, Thượng Hải có thể bị công chiếm. Âm thanh âm vang liên tục làm cho bọn cô luôn phải ở trong nhà. Khoảng thời gian đó thật khổ không thể tả. Đương nhiên không chỉ sinh hoạt khó khăn mà là nội tâm luôn lo lắng. Như bản thân Khúc Tiểu Tây, dù biết chuyện không thể thay đổi nhưng cảm giác tự mình trải qua lại làm người ta không thoải mái nổi.
Nhóc con này còn cho rằng cùng cậu chơi đùa nữa.
Bốn năm này có rất nhiều chuyện xảy ra.
Khúc Tiểu Tây còn như vậy, những người khác dĩ nhiên tình hình càng nghiêm trọng. Sinh hoạt của bọn cô nhờ tích trữ một ít lương thực mà chuyện trong nhà dù có ảnh hưởng nhưng cũng không lớn.
Tuy nhiên ai cũng không dám nói cuộc sống an ổn này có thể duy trì bao lâu.
"Bánh trôi nhỏ của chúng ta rõ ràng rất ngoan nhỉ?" Làm cậu không thích nghe thế đâu, Tiểu Đông ra ngoài hóng được một câu như vậy lập tức phản bác.
Cậu ôm Bánh trôi nhỏ "Trôi đi", Bánh trôi nhỏ lập tức khanh khách cười.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.