Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ
Hương Tô Lật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 387: Lấy hết
Làm gì á? Dĩ nhiên phải nhanh nhanh lấy thêm hoa rồi.
Đại Nữu Nhi không gặp phải kẻ lừa đảo nên việc buôn bán này rất nhanh đã hoàn tất. Cô bé vui vẻ như muốn bay lên trời. Tuy hôm nay hoa hồng đã hết nhưng cô bé vẫn lấy thêm một ít hoa bách hợp. Hoa bách hợp không dễ bán như hoa hồng lam, bù lại chúng lại mang theo vẻ đẹp tươi mát mà không ít cô gái yêu thích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 387: Lấy hết
Không ít thanh niên văn nghệ chịu ảnh hưởng tới tiểu thuyết mà nhận định hoa hồng vàng chính là loài hoa tượng trưng cho 'chia tay'.
Hai bên nhanh chóng thương lượng xong, một trong hai cô em gái của Đại Nữu Nhi phải ở lại nhằm chứng minh chị gái mình không cầm tiền chạy mất. Cô bé ngồi ở cửa quán trà chờ đợi, coi như lưu lại 'con tin' làm tiền thế chấp.
Mấy thiếu nữ ngó nghiêng nhìn nhau, mãi sau mới vội vàng tản ra.
Đại Nữu Nhi: "A?" Cô bé là người khôn khéo nên lập tức đáp: "Có, có, có điều tôi phải về lấy thêm, nếu như ngài muốn, nửa canh giờ sau tôi nhất định sẽ quay lại."
Mỗi tội hoa bách hợp không giống với những loại hoa khác, không phải loại hoa đang bán chạy hiện giờ.
Đỗ Bách Tề: "Vậy được. Tôi lấy hết của mấy người."
Bỗng có một chiếc xe dừng lại.
"Chị, chúng ta quá may mắn rồi!" Hai đứa em gái hưng phấn chạy quanh.
Đại Nữu Nhi vội lấy hết can đảm nói: "Đúng vậy, tiên sinh, ngài xem, đây là hoa bách hợp, mùi hương động lòng người lại còn cực kỳ đẹp nữa."
Đại Nữu Nhi quay đầu lại: "Tiên sinh, hoa đã bán hết."
Đại Nữu Nhi: "……!!!"
Đại Nữu Nhi cầm rổ, vội vàng chạy đi, đi ngang qua bà cô hàng xóm vội gọi: "Thím à, giúp cháu nhìn em gái chút."
Mấy thiếu nữ túm tụm với nhau thành một nhóm đầy sắc xanh của lam sắc yêu cơ. Trái lại chị em Đại Nữu Nhi lại nổi bật nhờ màu sắc khác biệt của hoa bách hợp.
Xong đâu đấy, cô bé mang theo em gái chạy đến Tô Giới.
Đại Nữu Nhi: "!!!!!!!" Cô bé không thể tin mở to hai mắt, ngay sau đó hơi chần chờ hỏi: "Từng đó quá nhiều, nếu như ngài không cần……"
Hoa hồng vàng không phải mỗi ngày đều có người đến lấy nên cũng không nhiều, chỗ này của ông chủ có nhiều hơn cũng là bởi vì… Thường Hoan Hỉ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có đôi khi những lời khó có thể nói ra miệng lại nhờ vào đóa hoa để ẩn chứa tâm ý. Cũng vì nguyên nhân ấy mà hoa hồng vàng không dễ bán chút nào.
"Cô gái bán hoa kia." Đỗ Bách Tề: "Cũng chỉ có loại này sao?"
Người đàn ông chỉ một quán trà cách đó không xa, nói: "Tôi ở nơi đó chờ nhóc, tôi muốn 99 đóa hoa hồng vàng."
Người đàn ông toàn thân mang theo phong độ trí thức, có thể nhìn ra được là người giàu có: "Có hoa hồng vàng không?"
Chỉ có hoa hồng đỏ mới có thể gia công chuyển thành màu lam, những loại hoa hồng khác không làm được. Cho nên hoa hồng đỏ chính là loại bán tốt nhất trong ngày. Cô bé vội vàng muốn đi lấy thêm hàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đại Nữu Nhi: "Vâng."
Không phải nói hoa màu lam đang được yêu thích à?
Hôm nay trong nhà có tiệc nên cần phải trang trí một lượt.
Bà cô nhà hàng xóm vừa thấy rổ con bé trống không kinh ngạc thật sự rồi cũng vội đáp lời.
Ông chủ: "Được."
Quản gia mua xong rất nhanh đã rời đi. Mấy thiếu nữ thương lượng trở về lấy thêm hoa.
Hắn ném tiền xuống, nghênh ngang lái xe mà đi.
Đại Nữu Nhi chạy nhanh đến vườn hoa, thở hồng hộc: "Ông… Ông chủ, hoa hồng vàng, cháu muốn 99 đóa hoa hồng vàng!"
Đại Nữu Nhi: "Đi, chúng ta nhanh nhanh lấy thêm, không biết giờ còn hoa hồng đỏ không nữa!"
Làm gì có ai chê tiền đâu.
"Cô bé bán hoa ơi."
Tiểu thuyết của cô có chi tiết nam chính gặp phải một người mới thất tình, y bên tặng cho ông chú này đóa hoa hồng vàng nhằm gửi đến vai nữ phụ. Trong tiểu thuyết cũng thuận tiện phổ cập kiến thức về ngôn ngữ các loài hoa cho độc giả. Thời hiện đại nhiều người được nghe đến thậm chí còn thuộc nhưng thời đại này lại không như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô bé cũng không phải hoàn toàn yên tâm.
Tại đây cũng có vài cô bé bán hoa, mọi người không thể gọi là bạn bè nhưng ngẫu nhiên gặp được cũng nói chuyện vài ba câu với nhau. Đại Nữu Nhi không khoe khoang hôm nay bán hoa nhanh thế nào mà chỉ nói bản thân ra ngoài muộn nên không lấy được hoa.
"Cô bé bán hoa kia." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quản gia mang bộ dạng của một người đàn ông đầy nghiêm túc đi về phía các thiếu nữ, nói: "Tôi lấy hết tất cả hoa màu lam."
Cho nên… hôm nay mình gặp vận gì thế.
Các thiếu nữ lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng, họ không ngờ bản thân có vận may tốt như vậy. Đồng thời mấy thiếu nữ còn quay về phía chị em Đại Nữu Nhi thể hiện sự đồng tình, chỉ có mấy người này không bán hoa hồng lam. Hai em gái của Đại Nữu Nhi trông đều có chút cô đơn. Đại Nữu Nhi lại thấy không sao cả, buổi sáng ba chị em cô bé đã bán hết hàng đến hai lần. Chuyện tốt như vậy không phải lúc nào cũng có.
Cả người cô bé thở không ra hơi.
Hắn cực kỳ cần phải lấy được hoa hồng vàng.
Người đàn ông cũng nhăn mày lại. Rất nhanh hắn lại nói: "Tôi cho nhóc chút tiền thế chấp đi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.