Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 360: Cắt tóc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 360: Cắt tóc


Khúc Tiểu Tây mỉm cười: "Ừ, chúc mừng."

Cô nói: "Anh nói thế thì em yên tâm nhiều rồi. Thật ra em cũng không muốn kéo sâu quan hệ gì với họ."

Túc Bạch cũng không nhìn Khúc Tiểu Tây nữa, giọng nói không chút thay đổi, cực kỳ bình tĩnh: "Chẳng qua sau đêm nay thì khó nói."

Túc Bạch nhếch khóe miệng, mang theo chút ý cười: "Lúc này anh thật sự tin tưởng em ngàn ly không say."

Khúc Tiểu Tây lại không nhìn lâu, nói ngắn gọn, cả hai người này đều không phải loại yêu thích sự lãng mạn hay tình thú gì.

Túc Bạch: "1.85 mét."

Cô ngẩng đầu nhìn về phía không trung: "Ánh trăng sáng ngời nha."

Tiểu Đông và Tiểu Bắc dậy sớm hơn so với cô khoảng mười mấy, hai mươi phút, giờ đang ngồi ăn cháo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khúc Tiểu Tây: "Đúng rồi, em quên mất!"

Mọi người cùng nhau vào sân, Khúc Tiểu Tây lập tức cảm giác được đèn trên tầng 3 bật sáng. Cô nhướng mày, mặc kệ không quan tâm, đi thẳng về nhà.

Khúc Tiểu Tây mở to hai mắt nhìn, không vui: "Em không kỳ quái." Cô dựa vào tường, khen ngợi: "Đêm nay sắc trời thật đẹp."

Hai người cứ như vậy dựa vào tường, mãi sau Khúc Tiểu Tây mới nói: "Anh cao thật nha"

Khúc Tiểu Tây chỉ là uống quá nhiều nên tinh thần phấn khởi chứ không phải thật sự say, cô nhìn đầu ngõ, vui đùa nói: "Thẩm Hoài không phải đem anh em trai ngoan nhà em bán đi nhỉ?"

Túc Bạch: "Anh là đàn ông."

Khúc Tiểu Tây: "A? "

Chương 360: Cắt tóc

Khúc Tiểu Tây: "Anh nói như vậy cứ như em không có chút mị lực gì vậy."

Khúc Tiểu Tây: "Thật phiền quá à." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Túc Bạch: "Hai đứa lớn như vậy bán không được giá. Nhà bọn em người đáng giá nhất là em."

Bây giờ chuyện con gái cắt tóc không phải việc kỳ lạ gì, rất nhiều nữ học sinh đều như thế.

Khúc Tiểu Tây: "Ai nha, thật sự quá tốt rồi, ngủ dậy một cái liền có cơm ăn." Cô xoa xoa đầu tóc lộn xộn như ổ gà, nói: "Em đi rửa mặt trước đã."

Thẩm Hoài: "Cũng cảm ơn cô."

Khúc Tiểu Tây ôm cánh tay: "Người đâu kỳ kỳ quái quái."

Túc Bạch không biết tại sao tình cảm một người lại biến chuyển nhanh như vậy, rõ ràng có vẻ thích người ta mà quay đầu đã thay đổi ý định, anh cảm giác được thái độ của mấy người này đã khác. Kể cả người không có mắt nhìn, EQ thấp cũng không có nghĩa anh là đồ ngốc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khúc Tiểu Tây rửa xong mặt mũi, tùy tiện tết một bím tóc: "Em tính buổi chiều sẽ đi cắt tóc, tóc dài quá thật chẳng tiện chút nào."

Túc Bạch: "Mọi người còn có ai kỳ quái hơn em sao?"

Túc Bạch nghiêm túc: "Bọn họ chắc sẽ không còn hứng thú với em đâu."

Khúc Tiểu Tây nhướng mày, a một tiếng thật dài.

Khúc Tiểu Tây: "Vậy cũng phải, nhưng em chắc chắn sẽ không bị b·ắ·t· ·c·ó·c." Cô đá đá hòn đá nhỏ ven đường, nói: "Anh có cảm thấy em khá… người gặp người thích không?"

Ngày hôm sau ba anh em ngủ đến khi mặt trời lên cao giữa trưa mới tỉnh. Lúc mấy người bọn cô tỉnh lại, mẹ Vương đã làm xong cơm trưa.

Túc Bạch liếc mắt nhìn Khúc Tiểu Tây một cái thật sâu: "Em có, chẳng qua bọn họ không biết thưởng thức thôi."

May mà ngày mai Tiểu Đông và Tiểu Bắc đều được nghỉ.

Lời thì nói vậy nhưng anh chỉ nhìn thoáng qua rồi cúi đầu. Cuối cùng anh bước đến dựa vào tường, nhìn ra phương hướng ngoài đầu hẻm, có vẻ như quyết tâm muốn chờ người.

Khúc Tiểu Tây cho rằng điểm cô thích nhất ở Túc Bạch chính là đây, Có gì thì nói thẳng, không quanh co lòng vòng nhiều. Rất nhiều lúc, để quanh co lòng vòng mới là người không hiểu chuyện.

Túc Bạch nhìn theo tầm mắt cô: "Đúng vậy."

Anh nói: "Ít nhất, anh thấy Lôi đội trưởng và anh rể anh không có ý với em nữa." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khúc Tiểu Tây: "Không cần khách khí, cũng thế cũng thế thôi!"

Khúc Tiểu Tây: "Tôi……"

Chẳng qua anh không thích quanh co lòng vòng thôi.

Khúc Tiểu Tây bật cười khanh khách, vui vẻ thực sự: "Vậy ý anh là những người khác vẫn có ý với em?"

Dù sao cần gì phải nhất thiết quanh co lòng vòng cho tốn thời gian?

Cô cười ha hả, tiếp tục đá đá hòn sỏi nhỏ dưới chân, mãi sau, xe của Thẩm Hoài mới khoan thai đến muộn, Tiểu Đông và Tiểu Bắc vẫy tay từ xa.

Đỗ Tiểu Ngũ: "Tôi ngày mai còn có việc, đi về nghỉ ngơi trước."

Khúc Tiểu Tây cười vi diệu, cũng không nói lời nào.

Khúc Tiểu Tây: "Buồn ngủ quá à, chờ mọi người lâu thật." Cô mỗi tay kéo một người, nói: "Cảm ơn chú đã đưa Tiểu Đông Tiểu Bắc về, gặp lại sau ha."

Túc Bạch: "Có." Anh khẳng định: "Anh thấy là có."

Nói xong, ba bước thành hai bước, vội vội vàng vàng vào nhà, động tác nhanh đến kỳ lạ.

Khúc Tiểu Tây: "Em 1.65 mét, haizz, chúng ta thế mà chênh nhau tới 20 cm sao?" Cô nói: "Em còn tưởng rằng mình rất cao đấy, thế mà so với anh em cứ như chim nhỏ nép vào người."

Túc Bạch: "Anh nên nói… chúc mừng?"

Túc Bạch nghiêm túc: "Kỹ thuật diễn của em tốt thật." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 360: Cắt tóc