Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 155: Không phải họ Cao

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 155: Không phải họ Cao


Lúc này Tiểu Đông đang vẽ tranh còn Tiểu Bắc và Tiểu Bảo hai người đang ghé vào nhau chơi cờ. Ba người sợ quấy rầy cô ngủ nên đều im lặng như tờ.

Đỗ Tiểu Ngũ ngẩng đầu nói: "Lúc em ở nhà cô ấy có nhìn thấy một bé trai, khoảng mười mấy tuổi. Em nghe bọn họ gọi nó là Tiểu Bảo." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bàn ghế gì đó đều đã bày biện xong, hôm nay quà Đỗ Tiểu Ngũ đem đến cũng được xếp gọn chỉnh tề một bên. Có thể thấy được lúc cô ngủ, ba tên nhóc cũng rất bận rộn.

Tiểu Đông quay đầu lại, vang dội: "Đói."

Đỗ Bách Tề cười nhạo một tiếng, nói: "Anh đã sớm đoán được, vậy chú nói cô nàng họ gì?"

Đỗ Bách Tề ý vị sâu xa: "Có một số người, mình phải có phẩm vị mới thu hút."

Khúc Tiểu Tây bật cười, cô quay lại xoa xoa đầu Thẩm Án Hoài, nói: "Đương nhiên rồi! Chị làm gì chả giỏi, đúng không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ánh mắt Đỗ Tiểu Ngũ hơi tối, ừ một tiếng.

Đỗ Tiểu Ngũ gật đầu: "Đúng vậy, em không dám khẳng định hoàn toàn nhưng rất giống. Hơn nữa nó còn có khẩu âm phương Bắc nữa."

"Nó rất giống với ảnh chụp của Thẩm Án Hoài."

Đỗ Bách Tề: "Dĩ nhiên tôi tinh mắt rồi, tôi tuyệt đối không nhìn lầm người. Con bé lợi hại thế đấy."

Cô cũng không nghĩ mình có thể gặp kỳ ngộ tốt như vậy, dù sao ở niên đại này ra sách không phải việc dễ.

Tiểu thuyết của Khúc Tiểu Tây chuẩn bị xuất bản.

Đỗ Bách Tề đốt một cây xì gà, nói: "Được rồi, mau đi thôi. Sớm một chút điều tra rõ ràng chuyện Thẩm Án Hoài."

Ví dụ như Lê quản lý, gã biết nhà này.

Rất nhanh.

Nghe nói nhà xuất bản Dương Quang hiện giờ là nhà xuất bản lớn nhất có nhiều người nổi tiếng làm. Những bộ sách hàng đầu đều do nhà họ xuất bản. Ông chủ nhà này, Vu lão tiên sinh còn được xưng là "Thuyền Vương", cự phú của Bến Thượng Hải. Sản nghiệp của ông ấy rất nhiều, nhà xuất bản Dương Quang cũng chỉ là một phần rất nhỏ trong số đó.

Chương 155: Không phải họ Cao

Đỗ Tiểu Ngũ: "Vâng."

"Được."

Đỗ Bách Tề bật cười: "Chú nhìn xem, chú thấy tôi nói cô bé có khả năng. Giờ thấy chưa, xong rồi, tôi càng ngày càng cảm thấy cô bé đúng là nữ thần của tôi. Làm gì có một bé gái nào lợi hại như vậy?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khúc Tiểu Tây phân biệt chỉ huy bọn họ làm việc rồi mới đánh trứng gà.

"Có vấn đề gì à?" Sư gia đã mở miệng.

Khúc Tiểu Tây mỉm cười: "Em đây nhìn xem đêm nay ăn cái gì ha!"

Tiểu Bảo nhỏ giọng nói: "Chị ơi, chị nấu cơm ăn ngon nhất."

"Vâng."

Hình như nghĩ tới cái gì, Đỗ Tiểu Ngũ cười cười, gật đầu: "Quả đúng vậy."

Đỗ Tiểu Ngũ lắc đầu: "Em không biết, Cao tiểu thư luôn gọi anh em mình là Tiểu Đông, Tiểu Bắc mà không xưng hô thêm họ. Hôm nay lúc Lê quản lý gọi Cao Tiểu Bắc cũng ở trong phòng, em phát hiện ra Tiểu Bắc không phản ứng chút nào. Thằng nhóc trước tiên không phản ứng với người gọi nó. Thật ra trẻ con không nhớ tên khai sinh của mình cũng không khiến người ta thấy lạ. Thế nhưng tên nó đâu có phức tạp. Hơn nữa tên nhóc Tiểu Bắc này lại khôn khéo như con khỉ con. Làm sao nó có thể không biết có người gọi nó? Cho nên lúc ấy em đã cảm thấy nó nhất định không phải họ Cao, hơn nữa ngày thường cũng không có người gọi nó như vậy. Do đó lúc được gọi nó mới không phản ứng lại."

Sư gia: "Cho nên ngài đây thật tinh mắt?"

"Bọn họ chắc không phải họ Cao."

Vừa nghe thế ý cười của Đỗ Bách Tề đã rút đi vài phần, nói: "Thẩm Án Hoài?"

Khúc Tiểu Tây nâng gương mặt tươi cười: "Mọi người có đói bụng không?"

Giọng ba đứa cực kỳ lớn khiến Túc Bạch vừa mới đi đến cửa đã giật mình, sau đó nhếch khóe miệng...

Đỗ Bách Tề cùng sư gia liếc nhau, nói: "Bọn anh đã sớm cảm thấy cô nàng không phải họ Cao lâu rồi. Có điều mỗi người đều có bí mật riêng. Nếu nữ thần bé nhỏ của tôi muốn giữ, tôi dĩ nhiên sẽ che giấu cho mấy đứa." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đỗ Bách Tề ánh mắt tối lại, ra lệnh: "Chú đi điều tra kỹ càng tỉ mỉ một chút xem sao."

Nhà xuất bản này do Trần biên tập đưa đến, nghe nói bọn họ là bạn cũ của chủ biên, có thể tin được. Bản thân Khúc Tiểu Tây luôn có chút đa nghi nên vẫn cùng người khác hỏi thăm một ít. Chuyện ở Bến Thượng Hải cô không hiểu nhiều lắm nhưng vẫn có người khác nắm rõ.

Khúc Tiểu Tây đi vào phòng bếp sửa sang lại một chút, lúc ra nói: "Đồ trong nhà giữa trưa đã dùng kha khá. Buổi tối bọn mình ăn đơn giản chút, em làm cho mọi người cơm chiên nhá? Lại đây hỗ trợ đi!"

"Được!" Ba tên nhóc đều đi theo phía sau Khúc Tiểu Tây.

Hắn chần chờ một chút khiến Đỗ Bách Tề nhạy bén nhìn ra, hỏi: "Còn có chuyện gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đỗ Bách Tề và Đỗ Tiểu Ngũ bên này cùng nhau phân tích về Khúc Tiểu Tây. Bên kia Khúc Tiểu Tây ngủ mơ màng một lát cũng tỉnh dậy. Lúc này trong phòng đã tối đen, cô đẩy cửa phòng thấy ngoài phòng khách sáng đèn.

"Cô ấy xác thật rất thần bí. Hơn nữa, càng tiếp xúc càng phát hiện, cô ấy không gì không làm được, hôm nay phó chủ biên Tom của Họa báo Yogurt cũng tới, em phát hiện cô ấy nói tiếng Anh rất tốt."

Nghe thế Đỗ Tiểu Ngũ đã hiểu. Hắn gật đầu: "Em hiểu, em sẽ không tự mình điều tra."

Ba bé trai đáp lại vang dội: "Đúng!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 155: Không phải họ Cao