Xuyên Thành Nữ Phụ - Tựu Tưởng Hoán Cá Danh Tự
Tựu Tưởng Hoán Cá Danh Tự
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41: Chương 41
“Nhưng vi thần còn chưa nói là gì…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cuối cùng, Chu Dữ Hành lại khom người: “Ngoài chuyện này, vi thần còn một thỉnh cầu.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc tiễn họ ra khỏi thành, ta còn đặc biệt tặng hai gói nguyên liệu lẩu, khiến Phương Diệc Du cảm động vô cùng.
…Dám đánh con rể ta hả, cùng c.h.ế.t đi là vừa.
Cái này chẳng khác gì một cái bẫy đặt riêng cho ta…
Hoàng thượng nhướng mày: “Chuẩn.”
Thế nhưng, ta cũng không vui vẻ được bao lâu.
Tuy nhiên, nữ chính cuối cùng cũng coi như có một nơi tốt để gửi gắm.
Kinh thành lại có thêm chuyện để bàn tán trà dư tửu hậu, đồn rằng sủng thần của Thánh thượng - Chu Dữ Hành, sau khi chính thê bất hạnh qua đời đã lập tức đón người vợ trước trở về phủ, khiến người ta không khỏi nghi ngờ bên trong có điều mờ ám, ai nấy đều nói một kẻ bạc tình một con hồ ly tinh, thật đúng là trời sinh một cặp.
Ta lập tức túm tai chàng một cái: “Thất hoàng tử thì có gì không tốt?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoàng thượng khẽ cười: “Không phải là muốn trả lại cho họ Dư một danh phận à, việc đó có gì khó.”
Chương 41: Chương 41 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chu Dữ Hành ôm tai, lập tức quan sát sắc mặt đổi giọng gió chiều nào theo chiều ấy: “Tốt! Quá tốt! Con nhà trời!”
Nhưng dù sao thì cốt truyện vẫn đang đi đúng hướng, đây là một bộ truyện nữ chính mạnh mẽ, kết cục là nữ chính rời xa chốn thị phi, như vậy hẳn đã là đủ rồi.
Triều đình ban đầu muốn chiêu mộ hắn vào triều, tiếc rằng xảy ra chuyện của Phương Diệc Du, hai người đều đã hạ quyết tâm quy ẩn, khiến triều đình mất đi một đại tướng tài.
Người ngoài không hiểu, ta cũng không để tâm lắm.
Chu Dữ Hành mím môi, cúi đầu che giấu cái trợn mắt: “…Hoàng thượng anh minh.”
Còn về Chu Dữ Hành, để chàng tự quyết định, ta không quản nổi nữa.
Hoàng thượng hiển nhiên biết chàng muốn cầu điều gì, cố tình nói trước để chặn lại.
Trên đường về nhà, ta hỏi Chu Dữ Hành rốt cuộc muốn cầu điều gì. Trên mặt chàng hiếm khi hiện ra dáng vẻ làm cha nghiêm túc: “Ta cứ thấy tên tiểu tử Tống Nhiễm kia cứ bám lấy Ôn Nhi không rời, thật ra là muốn xin chỉ để làm thầy dạy của nó, tiện thể dạy cho nó một trận, để nó biết nhạc phụ không phải dễ chọc.”
Giờ có chuyện của Phương Dật Du, ý của hoàng thượng là: chỉ cần Chu Dữ Hành không từ quan, thì tất cả đều được xóa bỏ, để Phương Dật Du rời khỏi kinh thành.
Lần này có thể thuận lợi trừ bỏ một thế lực thối nát lớn trong triều, Đoạn Hành cũng có công không nhỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.