Xuyên Thành Nữ Phụ Truyện Mạt Thế
Trúc Sanh Liêu Liêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3
Diệp Vãn Thanh run lên một cái, ngẩn ngơ trong giây lát rồi ngẩng đầu nhìn lên.
Các quy tắc giao thông trước đây, bây giờ đều trở nên vô nghĩa. Xe cộ chạy tán loạn trên đường, hễ có chỗ trống là đi, bất kể là có đi ngược chiều hay không.
Diệp Vãn Thanh dựa theo ký ức của thân thể, cô khởi động xe rời khỏi nơi này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Vãn Thanh nhanh chóng nhìn thấy một chiếc xe ô tô nhỏ đang mở cửa bên đường. Trong lòng vui mừng khôn xiết, cô vội vàng chạy tới.
"Cẩn thận!!!"
Tình trạng tử vong thê thảm vô cùng, mới liếc nhìn sơ qua một cái thôi đã khiến cô không khỏi buồn nôn.
Ngay sau khi cô rời khỏi siêu thị không lâu, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp thành phố D.
Cô giờ không còn quan tâm đến tuân thủ pháp luật gì đó nữa, đứng trước tính mạng, mọi thứ đều vô nghĩa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cánh tay bị ai đó mạnh mẽ kéo lại, Diệp Vãn Thanh mất thăng bằng ngã về phía sau. Lưng cô chạm vào một lồng n.g.ự.c rắn chắc, mùi hương đặc trưng của nam giới ập tới, chiếm lĩnh toàn bộ giác quan của cô.
Đối với Diệp Vãn Thanh là một bảo vật không dễ có được, cô phải giữ cho thật kĩ.
Chờ Diệp Vãn Thanh đến gần, cô mới thấy rõ bên cạnh xe là một xác c.h.ế.t đã bị ăn gần hết. Thi thể bị gặm loang lổ, có nơi thì bị gặm đến mức lòi xương trắng, có chỗ thì bị gặm đến ung mủ, giòi bu ruồi đậu nhìn lúc nhúc.
Cô quay đầu lại, vừa lúc kịp nhìn thấy cảnh này. Trái tim mong manh của cô như ngừng đập, vẻ mặt cô tái mét không còn giọt máu.
Giọng nói này......
Xác c.h.ế.t bị phân thây, m.á.u đỏ thẫm tụ lại thành sông, tỏa ra mùi tanh tưởi hôi thối. Bốn phía tràn ngập tiếng thét tuyệt vọng xen lẫn tiếng gầm rú của Zombie vang vọng khắp nơi.
Một lát sau, Diệp Vãn Thanh tự mình trấn định lại bản thân, lúc này trong lòng cô đặc biệt tỉnh táo. Người đàn ông đột nhiên biến dị thành Zombie, chứng tỏ tình hình bên ngoài đã rất tệ, bây giờ tuyệt đối không thể tự mình làm rối mình.
Một cảm giác mềm mại ùa tới, Diệp Vãn Thanh không chịu được nôn khan vài cái, cô vội dùng tay còn lại bịt miệng lại để không nôn ra.
Trên suốt quãng đường chạy trốn, đầu óc Diệp Vãn Thanh luôn ở trạng thái trống rỗng, tâm hồn cô như ở trên chín tầng mây, cảnh vật xung quanh cô lướt qua như một cơn gió.
Khoan khoan, dừng lại khoảng chừng là hai giây, vừa rồi cô mới nghe thấy gì vậy?
"Bùm!"
Đây là tinh hạch của Zombie, từ lúc biến thành Zombie đã có rồi. Đây cũng chính là thứ giúp kích phát dị năng và cũng nguồn bổ sung năng lượng khi dị năng hao hết.
Anh nhàn nhạt liếc mắt một cái, thấy Zombie bị vật nhọn đ.â.m xuyên từ phía sau, anh lạnh lùng nói: "Tình hình xảy ra đột ngột, cẩn thận một chút."
"Cứu ta, cứu ta với!"
Cố gắng che miệng, Diệp Vãn Thanh loạng choạng chống đỡ thân thể khó chịu, chui vào trong xe. May mắn thay, chìa khóa vẫn còn, xe vẫn có thể chạy.
Tiếng gọi từ xa truyền đến, anh khựng lại một chút, rồi vội vã đuổi theo.
Trước mắt, khắp nơi toàn là t.h.i t.h.ể không trọn vẹn, chỗ này cụt tay, chỗ kia cụt chân, chỗ kia nữa thì mất đầu.
Bên tai truyền đến tiếng thét thảm thiết đầy tuyệt vọng, so với tiếng khóc than mà cô nghe được trong bệnh viện ở kiếp trước còn khủng khiếp hơn nhiều.
Cô lên ga, đ.â.m thẳng vào những chiếc xe chắn đường.
Khác với tình hình bên ngoài, xung quanh đây lại bình yên đến mức khả nghi.
Lần đầu tiên có sự tiếp xúc ám muội với nam giới như vậy. Diệp Vãn Thanh trong nháy mắt mặt đỏ bừng, cô vội vàng tránh ra: "Cảm ơn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đám người còn sống xung quanh chạy tán loạn, không có trật tự. Mọi người giẫm đạp lên nhau chạy trốn, nhưng cứ chạy mãi mà không có mục đích, khung cảnh hỗn loạn cực kì, tựa như địa ngục trần gian, kinh hoàng đến tột độ.
Cô rút con d.a.o còn cắm trên đầu ra, nhắm mắt hít một hơi thật sâu. Chịu đựng cảm giác buồn nôn, dùng tay mò vào miệng vết thương tìm kiếm.
"Sở Dao! Đi mau! Nhanh!!!"
Đầu ngón tay lần mò, đào khoét nửa ngày. Rốt cục đụng phải một vật thể cứng như đá. Diệp Vãn Thanh vui mừng, đem vật kia lấy ra. Không thèm để ý vết bẩn vẫn còn lưu lại ở phía trên, cô thuận tay bỏ vào trong túi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay chính cô cũng không biết mình đã thoát ra như thế nào, khi cô giật mình hoảng hốt lại, xe đã đỗ dưới lầu.
Từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, sự tấn công liên tục khiến Diệp Vãn Thanh không kịp trở tay.
Dù đã cách siêu thị một khoảng cách khá xa rồi, nhưng Diệp Vãn Thanh vẫn bị ảnh hưởng.
"Phập!" Lập tức một dòng m.á.u xanh lục phun ra, mang theo mùi hôi thối nồng nặc văng tung tóe lên mặt cô. Người đàn ông nằm trên mặt đất dần dần ngừng giãy giụa, không còn động đậy nữa.
Muốn sống sót phải dựa vào người khác, rất hiển nhiên nam nữ chính trong nguyên tác là sự lựa chọn tốt nhất.
Bất quá, bây giờ không phải là lúc để hồi tưởng lại kịch bản. Diệp Vãn Thanh rất nhanh bị tiếng gào thét thảm thiết xung quanh kéo trở lại hiện thực.
Tay cầm d.a.o của cô đang run lẩy bẩy, toàn bộ sức lực trong cơ thể như thể đều bị rút cạn. Diệp Vãn Thanh lập tức ngồi bệt xuống đất.
Xe của cô bị nảy lên dữ dội, mặt đất theo tốc độ mắt thường có thể thấy vỡ ra một khe nứt lớn. Ngay lúc đó, người và xe cách gần đó đều bị rơi vào vết nứt này.
Sự mềm mại trong lòng đột nhiên biến mất, Sở Dao sững sờ trong chốc lát.
Biến cố đột ngột khiến xã hội hoàn toàn mất đi trật tự vốn có. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thu dọn xong, cô vội vàng rời khỏi chỗ cũ. Sau khi đi ra, một màn trước mắt khiến cô ngây ngẩn cả người.
Nguyên thân trước kia đã từng thi lấy bằng lái. Tuy không phải là tay lái lụa, nhưng kỹ thuật lái xe vẫn không đến nỗi tệ.
Diệp Vãn Thanh cảm thấy mình như đang quay phim tốc độ cùng k.ích thích vậy. Ngay cả đi trên con đường nhỏ cũng phải tập trung cao độ, thời thời khắc khắc nâng cao mười hai phần tinh thần để đề phòng các xe lao tới từ mọi hướng.
Cô nắm chặt con d.a.o trong tay, một đường vượt mọi chông gai xông ra khỏi siêu thị.
Bất quá, Vãn Thanh vẫn không dám thả lỏng, nắm chặt con d.a.o trong tay rồi từ từ xuống xe.
Chương 3
Cô run rẩy dữ dội, nhưng thời gian cấp bách không cho phép cô đứng đó thở dài.
Trên đường đi, Diệp Vãn Thanh vừa đi vừa suy nghĩ rất nhiều. Việc Zombie xuất hiện khiến cô suýt bị hại đã chứng minh rằng, nếu không có hào quang nhân vật chính cùng năng lực, cô gần như không thể sống sót trong thế giới này.
Chỉ mới qua một lúc, bên ngoài đã thay đổi hoàn toàn. Cô nhìn còn tưởng mình đi lạc vào thế giới khác rồi chứ!
Sở...... Sở Dao? Anh là Sở Dao sao? Nam phụ trong truyện ư?
Tiếng thét không cam lòng vang lên tựa như tiếng búa đập mạnh vào tim, bước chân của Diệp Vãn Thanh như bị trói lại, nặng nề không thể nhấc nổi bước chân.
Đôi mắt cô hơi tối lại, cảnh giác nhìn quanh nhưng không phát hiện điều gì bất thường.
Vốn thời tiết đang vào mùa hè, nắng nóng chói chang, giờ tuyết trắng phủ đầy. Nhiệt độ trong nháy mắt xuống mấy chục độ. Dù Diệp Vãn Thanh đã chuẩn bị kỹ càng cũng không khỏi bị sự thay đổi đột ngột này làm choáng váng.
Lúc này cô mới phát hiện, đây là chàng trai mà mình gặp được hôm qua đây mà, không ngờ hôm nay lại gặp lại rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.