Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc
Triệu Linh Nhi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 200: Chương 200
Cồn rượu khiến thần kinh tê dại, vậy nên tối qua Giang Minh Viễn không vì kích động mà mất ngủ, nhưng cảm giác ngủ vì say rượu không hề dễ chịu. Lúc anh tỉnh lại đầu vẫn còn đau, tứ chi cũng cảm thấy hơi tê, chắc là cồn rượu vẫn chưa tan biến hết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 200: Chương 200
Giang Minh Viễn đưa Tinh Tinh ra ngoài, trước khi đi còn để lại tờ ghi chú. Hai ba con ăn sáng xong, lại mang về cho người ngủ ở nhà một phần, kết quả đến khi đồ ăn sáng nguội lạnh, cửa phòng ngủ chính cũng chưa có dấu hiệu mở ra. ...
Giang Minh Viễn vừa kích động vừa lo lắng Trình Hoan hôm qua chỉ miễn cưỡng với anh, vì vậy vừa tỉnh lại liền dùng tốc độ nhanh nhất để rửa mặt sau đó đi xuống lầu.
Trong lòng Giang Minh Viễn đã nghĩ đến rất nhiều lời muốn nói khi gặp được Trình Hoan, nhưng đến khi anh thực sự đi vào, cũng không gặp được người mà trong lòng anh nhiệt tình muốn gặp.
DTV
Động tác của anh rất nhanh, nhưng lúc đến cửa lại có chút căng thẳng, anh hiếm khi để ý đến ngoại hình của mình, soi vào tấm kính có thể soi gương trong thang máy sửa lại phần tóc lộn xộn ở bên thái dương rồi mới mở cửa đi vào.
"Mẹ đang ngủ, con không gọi được." Tinh Tinh lại xúc một miếng bánh ngọt lớn, còn chưa kịp nhét vào miệng thì đã bị người khác túm lấy tay.
Dù sao những thứ khác cũng rất ngon. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Hoan ngủ một giấc đến tận chiều, lúc tỉnh lại mặt trời cũng đã ngả về tây, cô ngồi dậy vươn vai, lấy điện thoại ra xem thời gian. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết vấn đề vệ sinh cá nhân xong, Trình Hoan đẩy cửa ra ngoài.
Nguyệt
Cậu nhóc nhìn thấy anh, chào anh một tiếng, rồi lại leo lên ghế tiếp tục ăn bánh ngọt của mình. Giang Minh Viễn nhìn thứ mà cậu đang ăn, cau mày hỏi: "Sao bữa sáng lại ăn cái này, mẹ đâu?"
Bánh ngọt thật là ngon.
Giang Minh Viễn rút cái thìa từ trong tay con trai ra, đặt sang một bên, rút khăn giấy lau sạch miệng cho cậu: "Ba đưa con đi ăn sáng." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ồ, được ạ" Tinh Tinh tiếc nuối nhìn phần bánh ngọt vẫn chưa ăn xong rồi gật đầu đồng ý.
Mặc dù cơ thể khó chịu, nhưng tinh thần của Giang Minh Viễn lại rất tốt, anh vẫn còn nhớ những việc xảy ra tối qua, nhớ rằng Trình Hoan đã đồng ý để anh theo đuổi, nhớ lại những cảnh tượng đó, trong lòng anh như có một ngọn lửa thiêu đốt.
Giường trong phòng ngủ chính có diện tích không nhỏ, đẩy cửa ra là có thể thấy phần chăn đang nhô lên trên giường, Tinh Tinh đi đến đầu giường rồi leo lên, cuối cùng cũng thất được nửa gương mặt của mẹ trong chăn. Cậu tiến lại gần, nhỏ giọng gọi hai câu, thấy mẹ vẫn không tỉnh bèn không gọi nữa, dẩu môi bò xuống giường, rón rén đi ra ngoài đóng cửa lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vì suy nghĩ cho sức khỏe của cậu, thường ngày Trình Hoan sẽ không cho cậu ăn quá nhiều đồ ngọt, vậy nên Tinh Tinh vô cùng quý trọng cơ hội được ăn đồ ngọt. Nhưng cậu vừa ăn được hai miếng, ngoài cửa đã có tiếng động truyền đến. Cậu bé cảnh giác quay đầu lại, đặt cái thìa xuống bàn leo xuống ghế, vừa mới quay lại thì thấy Giang Minh Viễn đi vào.
Hai ba con đều đang ở phòng khách, nghe thấy tiếng động thì đồng thời nhìn qua. Ánh mắt đó quá nóng bỏng, Trình Hoan theo bản năng cúi xuống nhìn quần áo trên người, chắc chắn là không có vấn đề gì mới ngẩng đầu lên, mỉm cười với hai người đang ngồi trên sofa.
Nhìn chằm chằm con số trên màn hình, Trình Hoan suýt chút nữa thì ngã xuống giường. Sau khi xác định nhiều lần là không sai, cô mới vội vàng vén chăn lên để chân trần xuống giường.
Mà là một cậu nhóc con miệng còn dính bơ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.