Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc
Triệu Linh Nhi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 178: Chương 178
"Không cần không cần đâu, chúng ta quay về đi." Trình Hoan cười gượng: "Tinh Tinh ở dưới đó một mình tôi không yên tâm lắm."
Trình Hoan thầm mắng một tiếng óc heo, vội vàng nói sang chuyện khác mà quên mất chuyện này. Đúng như dự đoán, bọn họ đứng ở ngoài cửa, Giang Minh Viễn dừng lại, có chút khó xử nói: "Chìa khóa căn phòng này, tạm thời tôi chưa thể cho cô."
"Cũng được." Giang Minh Viễn gật đầu: "Vậy thì đi xuống thôi."
Chương 178: Chương 178
Từ khi chuyển kiếp đến nay, cô vẫn luôn xoay quanh việc kiếm tiền và Tinh Tinh, lúc này không cần cân nhắc đến cả hai điều đó, cứ như vậy để trống đầu óc, thành thật mà nói cũng rất thoải mái, cứ muốn buông xuôi xuống như vậy.
Thực ra sắp xếp lại quần áo là một công việc rất mất thời gian, đợi đến khi chuẩn bị xong toàn bộ, trời cũng đã sắp tối, trong nhà cũng tối dần, Tinh Tinh không có nhà. Trong nhà vừa vắng vẻ vừa yên tĩnh, Trình Hoan ôm tay làm tổ trên sofa, hiếm khi được thưởng thức hương vị của tịch mịch.
Nhưng trên thực tế điều này là không thể, cô trời sinh đã có số vất vả, vừa ngồi một lúc lại nghĩ đến việc đứng dậy nấu cơm, tuy rằng đã nói với bản thân Giang Minh Viễn sẽ không để con đói bụng, nhưng cũng không thể bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không sao, không sao." Trình Hoan thở phào nhẹ nhõm, vội vàng khoát tay: "Vậy chúng ta quay về..."
"Có cần tôi giúp một tay không?"
Thu lệ phí đắt như vậy, không phục vụ tốt một chút cũng không được.
Nhà của Giang Minh Viễn trên dưới ba tầng, những phòng khác đều đã tham quan, trừ một căn phòng khách không có phòng ngủ ra, căn phòng này có tính chất gì, thực sự không thể rõ ràng hơn.
"Chỗ này của tôi.... vừa không tiện lại vừa không có gì đặc sắc lắm." Cô cau mày nói: "Để tạo thành danh tiếng thì không dễ, như vậy thì sẽ không có nhiều người gia nhập liên kết, cho dù gia nhập liên kết rồi, tôi cũng không thể đảm bảo mùi vị món ăn của người ta giống với của tôi, nếu như không ngon, đến lúc đó chẳng phải sẽ đập bảng hiệu sao?"
Giang Minh Viễn hơi ngẩn ra một chút, gật đầu đồng ý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyệt
Trình Hoan lấy hộp sữa tươi ra, lại lấy từ trong đó một túi bột yến mạch, cân nhắc xem nên dùng sữa bò trộn với bột yến mạch ăn cho qua bữa hay là dùng óc c·h·ó nấu một ít cháo.
Tầng trên cùng tổng cộng có ba căn phòng, một căn phòng tập thể thao, một thư phòng, còn có một căn phòng dựa vào gần cửa cầu thang. Vì những điều mà Giang Minh Viễn nói khiến đầu óc của Trình Hoan có chút rối loạn, đợi đến lúc đi đến cửa, mới bừng tỉnh phát giác ra mình đã quên điều gì.
Trong tủ lạnh chứa rất nhiều thứ, Giang Minh Viễn nói đây là do bên quản lý tài sản mua, căn hộ này có một nhóm chủ nhà, hộ có thể nói những thứ mình cần mua cho quản lý tài sản, ngày hôm sau sẽ có người đưa thức ăn tươi ngon đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Hoan chưa từng ở kiểu nhà cao cấp này bao giờ, nghe mà kinh ngạc cảm thán, nhưng khi nghe đến phí quản lý tài sản và tiền nhà được tính vào cùng nhau, cảm giác thán phục đó dần dần tan biến.
"Nếu như tự kinh doanh thì sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Minh Viễn: "... Được."
Đồ trong tủ lạnh phần lớn là hoa quả khô hoặc là ngũ cốc, cộng thêm sữa bò hoa quả gì đó, không có rau xanh cũng không có thịt.
"Tự kinh doanh... tôi không có tiền."
"Nếu như cô muốn xem thì cũng được."
DTV
Anh không nói là mình tự có tiền cho cô mượn, khiến Trình Hoan thở phào nhẹ nhõm, cô cười cười đi đến: "Đi xem thử phòng khác đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi chắc chắn cậu không xảy ra chuyện gì, Trình Hoan cũng yên tâm. Cô giao Tinh Tinh cho Giang Minh Viễn, tỏ ý mình phải quay về, trong nhà còn chưa thu dọn xong.
Giang Minh Viễn dừng lại một lúc, sau đó lên tiếng: "Cứ làm từ từ, không cần nóng vội."
Mặc dù là kiếm cớ nhưng Trình Hoan cũng thực sự lo lắng cho Tinh Tinh, sợ cậu ở một mình có chuyện gì xảy ra, trong lòng chất chứa tâm sự, Trình Hoan vội vàng bước xuống dưới nhà, đợi đến khi xuống dưới nhìn thử, Tinh Tinh vẫn đang đắm chìm trong đại dương đồ chơi của mình, không biết trời trăng gì cả.
Trình Hoan thở dài, đứng dậy rút tay ra khỏi túi, đi về phía tủ lạnh xem xem phải làm gì.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.