Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Điềm Cao Miêu Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 656: Chương 656
Nhị Cẩu hâm mộ vô cùng:
Bà Tống đi ra từ dưới bếp: “Cháu vào nhà đi, đứng ngoài sân lạnh lắm.”
Tống Đông Đông lập tức xụ mặt:
Nhị Cẩu ôm mặt, nói với vẻ hâm mộ:
Lúc trước cậu ta thường tới ngủ cùng với Tống Đông Đông, thỉnh thoảng chơi mệt rồi, không muốn về nhà thì sẽ đứng trong sân bên này gọi vọng về nhà báo một tiếng, ba mẹ không cần phải để cửa cho cậu ta.
Nhìn nền nhà, Nhị Cẩu do dự đứng trước cửa nhà, gọi với vào trong: “Đông Đông ơi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng từ khi Tống Đông Đông lên thủ đô học, cậu ta xem như mất đi một người bạn thân, bình thường đi học chỉ lủi thủi có một mình.
DTV
“Thuốc thì không có, mỗi ngày tôi đều ăn thịt ăn cá, uống thêm cả sữa tươi, cao lên là chuyện thường thôi.”
Chương 656: Chương 656
Người trong thôn mình đều nói cậu có anh rể giỏi giang như thế, học đại một tí thôi cũng có thể đậu đại học.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nhiều người nói như vậy lắm, nhất là người nhà của Vương mặt rỗ không ưa bọn mình đấy.
Tống Đông Đông đắc ý nói:
Nhị Cẩu phịch m.ô.n.g ngồi dưới đất: “Tống Đông Đông, cậu khác thế!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh ấy cũng đâu phải hiệu trưởng trường đại học, mấy người nói kiểu đó đúng là độc ác mà.”
“Chị gái cậu tốt với cậu thật đấy, dẫn cậu lên thành phố đi học, còn cho cậu ăn toàn đồ ngon.”
Nhị Cẩu lập tức đứng lên: “Ai nói!”
Nhị Cẩu không hiểu, rõ ràng cậu ta và Tống Đông Đông là anh em tốt mà.
“Cậu có phát hiện tôi đã cao hơn cậu một cái đầu chưa? Bây giờ cậu thành quả bí lùn rồi nhé.”
Tống Đông Đông nói vọng ra: “Nhị Cẩu đấy hả, cậu vào đi, tôi đang thay đồ.”
Nhị Cẩu ở cách vách nghe thấy giọng Đông Đông thì vội chạy tới tìm cậu, thấy Tống Thu Sinh, cậu ta vô thức lùi ra sau: “Anh Thu Sinh, em tới tìm Đông Đông ạ.”
“Sao cậu lại cao lên nhanh thế? Có phải cậu lén tôi uống thuốc gì không?”
“Đông Đông vào nhà thay đồ rồi, em vào phòng nó mà tìm, nó có mang đồ chơi về cho em đấy.”
Cậu đừng có so đo với bọn họ làm gì, tôi chỉ nói cho cậu biết thế thôi, cậu nhất định phải đem vinh quang về cho tiểu hổ đội bọn mình nhé.”
Chiều cao của cậu ta chỉ tới cằm của Tống Đông Đông, Nhị Cẩu không khỏi chán nản.
Nhị Cẩu vội vàng chạy đi tìm Tống Đông Đông.
Tống Đông Đông giơ ngón trỏ lên lắc lắc:
Anh Thu Sinh bây giờ nhìn lạ quá, cậu ta không dám nói chuyện với anh Thu Sinh nữa.
Ngày nào cậu ta cũng tới hỏi xem lúc nào Tống Đông Đông mới về, dì Tống cũng không biết rõ.
Nhị Cẩu khẽ khàng đi vào phòng của Tống Đông Đông.
Nhị Cẩu sợ giẫm dơ nhà: “Tôi đứng ở cửa chờ cậu nhé.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi đi học rồi ở lại ký túc xá trường, thứ bảy thì tới cửa hàng của anh trai tôi phụ giúp, anh ấy làm xong sẽ chở tôi tới nhà chị gái ăn cơm.
“Tôi không có tới làm phiền chị gái tôi, chị gái của tôi cũng kết hon rồi, ai lại mặt dày tới đó được.
Khó khăn lắm mới chờ được tới khi nghỉ lễ, nhưng Tống Đông Đông mãi vẫn chưa về nhà.
“Ai nói thế? Anh rể tôi giỏi thì liên quan gì tới chuyện tôi có thể thi đậu đại học hay không chứ.
Nhà Tống Đông Đông bây giờ giàu rồi, mẹ cậu ta không cho cậu ta thường xuyên chạy tới đây chơi nữa, dặn dò cậu ta đừng chiếm hời của Tống Đông Đông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cuộc sống học sinh cấp 3 của cậu có vẻ thú vị ghê, tôi còn tưởng là cậu ở cùng với chị gái chứ.
Tống Đông Đông vịn vai cậu ta:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.