Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Điềm Cao Miêu Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 639: Chương 639
Bạch Thu Thụy vội vã chạy về nhà, vừa mới vào cửa đã bị ba mình tát cho một cái đau điếng.
“Ba, ông nội, hôm đó con không vui nên ở nhà uống rượu, đúng lúc Cát Tình tới tìm con.
Các cháu đừng có xem thường ông ấy, lão Tạ chỉ ước gì thím có thể đi ra ngoài tiêu tiền nhiều một chút đấy.”
“Thím biết ngay là cháu rào trước đón sau mà! Đi ăn tiệm một bữa, chẳng lẽ lão Tạ lại mắng mỏ thím được chắc? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Lời này thốt ra từ miệng cháu, thím không tin được câu nào nhé, tiền lương của giáo sư Quý nhà cháu đều đưa hết cho cháu quản lý.
Chương 639: Chương 639
Cậu ta chỉ nhớ lúc uống say hình như mình có ôm lấy một người, ký ức sau đó cứ ngắt quãng mơ hồ, cậu ta hoàn toàn không nhớ rõ.
...
Bạch Thu Thụy hoảng sợ giải thích với ông nội và ba mình: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thím Phùng đỏ mặt nói: “Các cháu nói chuyện không biết ngại là gì thế, lo ăn mì đi.”
Cậu ta không để ý lắm, đây chẳng phải dấu hiệu thường thấy trong mấy tháng đầu của thai kỳ ư?
Thím Phùng mỉm cười lắc đầu:
“Cả nhà bảo con quen con bé Cát Tình, con lại khiến con gái nhà người ta chưa cưới đã chửa.
Con nhớ lúc mình mơ mơ màng màng, có ai đó ôm lấy con, sau khi con tỉnh lại thì Cát Tình không nói gì cả.
Cậu ta lập tức phủi sạch quan hệ: “Không thể nào, con chưa từng làm chuyện đó.”
DTV
Thím Phùng cười trêu: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông Bạch tức giận trừng mắt nhìn thằng quý tử:
Ba của con bé đang ở trong giai đoạn mấu chốt, con nói xem bây giờ phải làm sao đây?”
Chúng ta tiêu tiền cho bản thân thấy vui, quay về niềm nở vui vẻ với chồng con, lẽ nào họ lại không vui à?”
Cháu cũng có thể mời hai người ăn bữa cơm này, nhưng cháu biết thừa hai người nhất định sẽ không chịu ăn không đồ của cháu như thế đâu.”
Tống Thời Hạ xấu hổ cười cười:
“Thím phát hiện, kể từ sau khi kiếm được tiền thì hai đứa tự tin hơn hẳn nhé, thím cũng phải học theo các cháu mới được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thím Phùng cười nói:
“Không ngờ giáo sư Tạ lại có một mặt không muốn để người khác biết như thế đấy.”
Trần Kiều cố ý trêu chọc:
Cậu ta đột nhiên nhớ tới cái ngày cãi nhau với Cát Tình ở ký túc xá, lúc đó cô ta tức giận tới mức nôn khan.
“Ông nội, ba, rốt cuộc cháu đã làm sai chuyện gì mà hai người lại vội vàng gọi cháu về nhà để đánh cháu một trận như thế?”
Con cũng không biết gì, cũng không muốn để cô ta mang thai, con hoàn toàn không muốn chạm vào cô ta.”
Bạch Thu Thụy như sét đánh ngang tai, cậu ta làm Cát Tình mang thai khi nào chứ?
Tự nhiên lại bị đánh như thế, cậu ba mím môi quỳ trước từ đường.
Sau đó lại bị ông nội cầm gậy nện ngay đầu gối, không đứng dậy nổi.
“Đây gọi là đầu tư cho bản thân đấy ạ, tiền tiêu cho bản thân mình sao có thể gọi là lãng phí được?
Thím chưa từng thấy người đàn ông nào lo cho gia đình như giáo sư Quý nhà cháu đấy.”
Tống Thời Hạ cười nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thì tại cháu sợ thím tiêu tiền xong sẽ thấy tiếc với tự trách bản thân, về nhà không tiện ăn nói với chồng mà.
Ông Bạch hừ lạnh: “Sao ba lại sinh ra thứ hèn nhát, dám làm không dám nhận như con chứ!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.