Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Điềm Cao Miêu Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 538: Chương 538
Hai nhóc con hôm nay vui lắm, cả hai đều không hiểu đính hôn là gì, chỉ biết nay bếp nhà thơm nhức mũi, nhiều loại mùi đồ ăn quá, đếm sơ cũng phải 5, 6 món rồi.
Tống Đông Đông cẩn thận theo sát hai cháu nhỏ, không để chúng quấy rầy chị gái nấu cơm.
Đại đội trưởng nghe nói có ô tô vào thôn liền biết Tống Thu Sinh và người bên kia đã tới.
Cậu chàng vui mừng reo lên, hai nhóc con cũng ngoan ngoãn chào cậu lớn.
Trước có nghe em gái nói rằng cha mẹ tính sửa chữa lại một chút, anh ấy còn tưởng họ chỉ thuê thợ mộc đánh bộ gia cụ mới mà thôi, ai dè đến cả sàn nhà cũng lát mới.
Tống Thu Sinh vỗ vai em trai, nhấc Quý Nguyên đặt lên vai mình: “Tiểu Bảo, mẹ cháu đâu?”
Ông Diêu đã có tuổi, khẩu vị thiên về thanh đạm dưỡng sinh, mấy hôm trước cùng ăn cơm.
Quý Nguyên lảnh lót cảm ơn: “Cháu cảm ơn ông ạ, cháu với anh cháu thích ô tô ông mua lắm ạ.”
Cả nhà đều đang bận rộn không ngừng, chợt nghe ngoài cổng có tiếng ai gõ mạnh.
Mong rằng đồ ăn ngon có thể giúp tâm trạng ông Diêu vui vẻ, chuyện của anh cô được thuận lợi hơn.
Ông ấy quay sang hỏi con gái: “Đây là chủ nhân của chiếc ô tô nhỏ đó hả?”
Mọi người đều xấu hổ, đều là người cả đời chưa ra khỏi lũy tre làng, trông thấy một đám thế kia, sợ hãi cũng là điều dễ hiểu mà.
“Nào nào, đừng xúm lại chỗ này, Thu Sinh đưa người nhà bạn gái tới bàn chuyện đám cưới thôi, các người tò mò làm cái gì, có cái gì mà phải sợ.”
Chương 538: Chương 538
Tống Thu Sinh bóp nhẹ chân Quý Nguyên: “Ông ấy chính là người tốt đã mua ô tô cho các cháu đấy.”
Cậu út đang nhổ giò, người gầy teo, trông rõ là nhu nhược, nhưng nhóc con lại hết sức tin tưởng cậu út nhà mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quý Dương cũng thò đầu ra: “Cháu cảm ơn ông.”
Ông ấy vội vàng chạy ra, cố gắng giải tán đám thôn dân tò mò.
Tống Thời Hạ đã quan sát được thói quen ẩm thực của ông ấy nên hôm nay cô làm toàn những món ông ấy thích.
Phòng bếp bày đầy nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn sàng, cô chỉ cần trổ tài nấu nướng là được.
Bài trí trong nhà thay đổi nhiều quá khiến chính anh ấy cũng thấy lạ mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tống Thu Sinh rất mừng vì điều đó, mà sự thay đổi này không chỉ mình anh ấy thấy mừng, cả ông Diêu và Diêu Tuyết cũng vừa lòng vui vẻ.
“Dương Dương, ôm cổ cậu, cẩn thận đừng để ngã.”
Ông Diêu mỉm cười nhìn hai cậu nhóc láu lỉnh xinh xắn, mặc dù chúng sợ người lạ, chưa chào ông ấy nhưng ông không hề bực bội.
Tống Thời Hạ hôm nay đứng bếp nấu chính, mẹ và chị gái ở trong sân nhặt rau rửa rau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tống Đông Đông dắt hai cháu ra mở cổng.
Khách vào nhà, ông bà Tống đã kịp thay đồ, Tống Thu Sinh trông thấy mẹ đang chỉnh lại tóc cho cha. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quý Dương vòng tay ôm cổ cậu út: “Vâng!”
Tống Đông Đông muốn học anh trai bế cháu nhưng hì hục mãi vẫn chưa nhấc Quý Dương lên vai được, bèn ngồi luôn xuống bảo:
Quý Nguyên chỉ vào bếp: “Mẹ đang nấu cơm, hôm nay làm nhiều món thơm lắm cậu ạ.”
Ông Tống đã cắt tiết vịt, trụng con gà mới g.i.ế.c vào nước nóng để vặt lông, bên cạnh còn có con cá to đang chờ đánh vảy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Anh, anh về rồi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.