Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Điềm Cao Miêu Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 451: Chương 451
Chuyện thế này không thể nói rõ đúng sai được, dù sao làm người cũng phải leo lên chỗ cao.
Hoàng lười còn cố ý nói Tống Thu Sinh làm ăn thất bại là vì Diêu Tuyết, muốn chia rẽ nội bộ của liên minh thanh niên đại đội họ Tống.
Bao gồm cả chuyện gọi điện hôm nay, ban đầu bà chủ tiệm tạp hóa cứ léo nhéo, sợ cô ấy làm hỏng điện thoại.
Nếu như bản thân Tống Thu Sinh anh ấy có được kỳ ngộ như thế, nói không chừng anh ấy cũng sẽ lựa chọn như thằng Hoàng lười mà thôi.
Diêu Tuyết không hề bị ảnh hưởng gì, từ khi người trong thôn kháo nhau rằng cô ấy là con gái nhà tư bản, cô ấy đã không thèm mặc mấy bộ đồ giản dị nữa.
Ân oán giữa Tống Thu Sinh và Hoàng lười một lời khó nói hết, chủ yếu là không có chứng cứ chứng minh Hoàng lười đã làm ra những chuyện khốn nạn kia.
Lần đầu tiên Tống Thời Hạ thể hiện thái độ chán ghét người nào đó ra mặt như thế:
“May mà anh với chị dâu về nhà, nếu như ba mẹ mà đụng phải người như thế thì làm sao xử lý được.”
Quả nhiên, nửa đêm anh ấy không ngủ ngồi canh, rốt cuộc cũng bắt quả tang ngay tại chỗ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 451: Chương 451
Gã từng gặp Diêu Tuyết, bèn cho rằng tất cả những gì Tống Thu Sinh có được bây giờ là nhờ quen Diêu Tuyết.
“Bà Hoàng kia nên ngồi tù chung với con trai của bà ta mới đúng, người đáng thương tất có chỗ đáng hận.”
Nửa đêm, Hoàng lười mò vào trộm gà bị Tống Thu Sinh trùm bao tải đánh cho một trận.
Tống Thu Sinh vốn không định nói hết những chuyện Hoàng lười đã làm.
Hoàng lười không chạy tội được.
Ban đầu người trong thôn không tin, mãi tới khi phát hiện Diêu Tuyết mỗi ngày mặc một bộ đồ khác nhau, bọn họ cũng tin hơn phân nửa.
Nhưng hôm Hoàng lười đi nghiên cứu địa hình đã nhìn thấy Diêu Tuyết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc Tống Thu Sinh nhìn thấy Hoàng lười trong thôn đã hoài nghi gã có liên quan tới chuyện nhà mình mất gà rồi.
Diêu Tuyết bèn đập hai tờ 10 đồng lên bàn, bà chủ tiệm tạp hóa lập tức đổi thái độ ngay.
Hoàng lười lại cố ý tung tin đồn trong thôn, nói Tống Thu Sinh ăn bám, Diêu Tuyết là con của nhà tư bản độc ác...
Cô ấy muốn ăn diện lồng lộn vào, nếu mọi người đều biết thân phận của cô ấy rồi, cô ấy còn giả vờ làm gì nữa chứ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người đều nghĩ thôi thì đường ai nấy đi, Hoàng lười xem như tìm được chỗ dựa dẫm tốt hơn mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
DTV
“Bắt được rồi, mẹ của nó ngày nào cũng tới cửa nhà mình ngồi than khóc kể lể, gà mình bán ba đồng một cân, hai con gà cộng lại ba cân, tương đương với trộm hết mười đồng, để nó ngồi tù là đúng tội rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhắc tới chuyện này thì Tống Thu Sinh lại buồn bực:
Sở dĩ gã có thể chạy thoát là vì nằm ễnh ra giả c·h·ế·t, nhân lúc Tống Thu Sinh không để ý mà chạy mất.
Tống Thời Hạ cảm thấy may mắn:
Đồng chí công an phát hiện xương gà ở sau tường nhà gã, nhà Hoàng lười lại không nuôi gà, trong thôn cũng không ai nhìn thấy gã mua gà về ăn bao giờ.
Ba mẹ cô đều là nông dân chân đất, Hoàng lười thì có tiếng lưu manh, nếu ba mẹ đụng phải thì chỉ có nước ngậm bồ hòn làm ngọt mà thôi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.