Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Điềm Cao Miêu Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 416: Chương 416
Sau này Tống Thời Hạ ngâm rượu toàn dùng rượu đế bình thường.
Diêu Tuyết giúp bạn trai xả giận xong, xem như song hỷ lâm môn, vui vẻ khỏi phải nói.
Sau đó cô ấy lại vội vàng bổ sung:
“Rượu ngon, đây là dùng rượu Mao Đài ngâm à?” Ông Diêu chỉ thử một hớp đã nhận ra là mùi rượu Mao Đài.
Có thể tranh thủ được một cơ hội cho Tống Thu Sinh như thế thật sự nằm ngoài dự kiến của cô ấy.
Ông Diêu nhìn bao bì cũng không thấy hứng thú gì, nhưng lại không thể chống đỡ nổi ánh mắt chờ mong của con gái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông Diêu lắc đầu: “Quà này không ít đâu, em gái của Tống Thu Sinh không tệ chút nào.”
Diêu Tuyết cũng kinh ngạc, em gái Tiểu Tống đúng là chu đáo mà.
Diêu Tuyết cầm hộp quà lên:
Dù sao cô ấy cũng đã 25 tuổi rồi, cũng chẳng để ý chuyện 25 hay 30 mới kết hôn.
“Em gái của anh ấy thú vị lắm, không phải kiểu dân quê như tưởng tượng của ba đâu.
“Tự con biết là được rồi, mảnh đất kia thật sự không tệ, con lấy được nó ba cũng bất ngờ đấy, còn tưởng là con được di truyền đầu óc kinh doanh của ba nữa chứ.”
Nhưng vì là tặng cho ba vợ tương lai của anh trai nên mới đặc biệt dùng Mao Đài ngâm rượu thuốc.
“Tính ra cũng là nhờ em gái của Tống Thu Sinh cả, em ấy giỏi lắm, chứ con làm sao lấy được mảnh đất đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người ta bỏ học lâu năm, giờ thi lại một cái cũng hơn 600 điểm, chồng là giáo sư đại học, đừng có xem thường người ta.”
Chương 416: Chương 416
“Được rồi, xem như ba nể mặt con.”
Rượu thuốc này là em gái của anh ấy tự mình ngâm, trà cũng là trà hiếm mà em gái anh ấy mua được, trên thị trường không có đâu.”
Diêu Tuyết nhân cơ hội thổi gió bên tai:
Hai cha con năm nào cũng cãi nhau vì chuyện hôn nhân của cô ấy.
Tâm trạng của ông Diêu rối như tơ vò:
“Tống Thu Sinh là dân quê, em gái của cậu ta có thể quen được lãnh đạo à?”
... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đây là quà tết Tống Thu Sinh chuẩn bị cho ba đó, bao bì có vẻ đơn giản, ba đừng có chê.
Cô ấy thật lòng cảm thấy Tống Thu Sinh có thể gầy dựng được sự nghiệp.
“Con nói đúng, để ba gọi điện cho ông Vương, không thể bạ đứa nào cũng thuê được.”
Có điều em gái của anh ấy quen lãnh đạo địa phương, người ta mới nể mặt mà chừa phần cho.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diêu Tuyết cho rằng chuyến này về nhà sẽ lại cãi nhau với ba.
“Cái thằng Hoàng gì đó, ba bảo chú Vương đuổi nó đi, loại người có thể phản bội bạn bè, sau này nhất định sẽ phản cả chủ nữa.
Lúc trước anh ấy mềm lòng, giúp đỡ người cùng thôn nên mới để kẻ xấu có cơ hội phá mình.
Ba nhìn đi, đến nhà thầu chú Vương giới thiệu cho con cũng là lừa đảo, chú Vương nhìn người tệ quá.”
“Bây giờ ba đã biết người ta có thành ý thế nào chưa, quà tuy ít nhưng nhiều tâm ý.”
Ông Diêu đang thử rượu, cũng hơi xây xẩm mặt mày:
“Bản thân anh ấy có mục tiêu riêng, sau khi hạng mục kia kết thúc thì anh ấy đã có vốn riêng, không nhúng tay vào việc làm ăn của nhà mình nữa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.