Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Điềm Cao Miêu Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 189: Chương 189
Tống Thời Hạ ngồi xổm xuống hỏi hai đứa nhỏ:
Trần Học Nhân thi toán được hẳn mười điểm nên cực kỳ có niềm tin vào bản thân, không bằng Trần Tuyết Yến thì thôi, lẽ nào còn thua cả con nít ư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
DTV
Tống Thời Hạ hỏi: “Vậy hôm nay mợ cho hai đứa ăn cháo trắng là đang ngược đãi hai đứa à?”
Nếu hôm nay hai đứa có thể đọc hết bảng cửu chương thì cũng có thể ăn gà rán.
Em trai không thuộc bảng cửu chương, không ăn được thịt chắc chắn sẽ khóc nhè.
Trần Học Nhân tức đỏ mắt:
Chương 189: Chương 189
“Anh không chơi thì em chơi, ngày mai em sẽ ăn gà rán một mình, không chừa cho anh miếng xương nào luôn.”
“Cháo trắng không ngon à? Chẳng phải mợ còn hấp một nồi màn thầu sao? Mới đó đã ngán?
“Chứ còn gì nữa, chúng cháu đã kém môn toán rồi. Mợ cố tình làm khó làm dễ cho chúng cháu thì có.”
“Hai đứa có muốn thi với anh họ không? Nếu thua thì ngày mai chỉ có thể ăn cơm, không được ăn thịt.”
“Bài tập của hai đứa nó đơn giản như vậy, khác nào bất công với bọn cháu đâu.”
Cô lại tiếp tục nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Học Dân không phục:
Trần Học Nhân còn định kiếm cớ:
Tống Thời Hạ dạy bọn nhỏ theo cách giáo d·ụ·c giải trí, dạy bảng cửu chương theo nhạc thiếu nhi, chỉ cần thuộc là có thể đọc và viết ra giấy ngay.
Quý Dương gật đầu cái rụp: “Con sẽ thi với anh họ, em trai không cần thi đâu.”
Tống Thời Hạ giơ ngón trỏ lên lắc lắc nói:
Bảo hai đứa học bảng cửu chương đã cảm thấy ấm ức à? Đây không phải kiến thức học ở tiểu học à?”
Ở nông thôn có thể ăn màn thầu mỗi ngày đã là may mắn lắm rồi. Hay là đưa hai đứa về nông thôn ở thử nhé?”
“Được rồi, hai đứa cảm thấy không công bằng thì bắt đầu từ hôm nay, mợ sẽ để cho em họ học cùng với hai đứa, nếu thua thì đừng khóc nhè nhé.”
Trần Học Nhân cắn môi đồng ý: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sao Tống Thời Hạ chẳng tin nổi câu này khi nó được nói ra từ trong miệng cậu nhóc vậy vậy nhỉ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nhưng rõ ràng mợ với em họ đều ăn thịt, mọi người ăn gà rán thơm phưng phức lại không cho tụi cháu miếng nào.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Học Nhân lớn tiếng nói: “Anh, chúng ta lớn hơn mà còn sợ thua hai đứa con nít à!”
Cũng tại mợ không nói rõ, nhà mợ đều dựa vào thành tích để nói chuyện, ai biểu hiện kém thì không xứng được ăn thịt.”
Trần Học Dân không đồng ý: “Đàn ông con trai tụi cháu cạnh tranh công bằng, không bắt nạt con nít.”
Bốn đứa nhỏ lập tức bắt cặp với nhau chia ra hai phe.
“Nhưng em họ hai đứa đã làm xong bài tập hôm nay, đó là phần thưởng của các em ấy mà.
Tống Thời Hạ kinh ngạc:
Tống Thời Hạ lập tức quyết định:
“Không nhé, chẳng những toán học mà ngữ văn của hai đứa cũng cực kỳ tệ, nên có rất nhiều cách để làm khó làm dễ hai đứa.
Trần Học Dân không đáp, cậu bé sợ thua sẽ mất mặt, còn không bằng cả một đứa con nít.
Quý Nguyên hục hặc muốn tham gia, lại bị anh trai dùng cái cớ là đàn ông đích thực, muốn một chọi một để ngăn cản.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.