Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính Càn
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 751
Trong phòng, Kiều Triều vừa cởi áo, Chân Nguyệt đã nhận ra những vết thương mới. Nhìn mấy vết đỏ trên vai và cẳng chân hắn, nàng cau mày: "Sao không nói gì?"
A Sơ đứng bên nghe: ... Nó một chút cũng không tin nương sẽ làm vậy.
"Đến khi sốt lên rồi sẽ biết thế nào là ngại." Nàng đi lấy thuốc và băng bó cho hắn.
Ở phía Kiều Triều, nhờ tin tức của Uất Trì Thịnh, hắn đã biết được vị trí quặng sắt gần đó và nhanh chóng tổ chức chế tạo thêm vũ khí, mong rằng trong huyện có thể trang bị đầy đủ cho mọi người, kể cả nữ nhân.
Bên kia không nghĩ tới bọn họ bên này lợi hại như vậy, hơn nữa Phùng Thiết Hùng vậy mà lại bị g.i.ế.c c·h·ế·t.
"Rốt cuộc là ai!"
Chân Nguyệt hiểu ý, nắm lấy tay Kiều Triều, khẽ đùa: "Chỉ mong chàng bình an, chàng mà có mệnh hệ gì, ta đành mang A Sơ mà tái giá thôi."
Xong xuôi, hai người lên giường, nhưng Kiều Triều lại ôm chầm lấy nàng rồi xoay người đè nàng dưới thân... Chân Nguyệt không rõ có phải do hôm nay hắn g.i.ế.c người quá mức hưng phấn không, vậy mà buổi tối còn có sức lực lăn lộn nàng, hơn nữa đặc biệt hung ác, nàng cảm giác n.g.ự.c đều đau.
Lộ Đại Thiết cùng nhi tử Lộ Bưu hiện tại được bố trí đi làm vũ khí, hai người rất là cẩn trọng, hiện tại thông gia lợi hại như vậy, bọn họ cũng không thể kéo chân sau.
"Vâng, con đi ngay." A Sơ nhanh chóng chạy đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 751
Sau khi Kiều Triều rửa sạch người, Chân Nguyệt nhẹ nhàng thoa thuốc lên vết thương. Dù không nặng, nhưng thấy từng vết sẹo đỏ trên vai và chân Kiều Triều, lòng nàng vẫn không khỏi nhói đau.
Chân Nguyệt đẩy nhẹ hắn: "Được rồi, đi nghỉ ngơi thôi. Ta đã bảo người chuẩn bị nước ấm. Vào phòng, hôm nay cần nghỉ ngơi đầy đủ."
Trừ mấy chuyện này ra, đất hoang cũng nhanh chóng cho người khai khẩn làm ruộng, lương thực là điều sống còn cho trận chiến.
"Chỉ vết thương nhỏ, không đáng ngại." Kiều Triều đáp.
Chân Nguyệt đứng dậy: "Đi bếp lấy chút đồ ăn cho phụ thân con." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kiều Triều: Nói rất là có lý...
Kiều Triều ăn uống no đủ, thả lỏng ngồi tựa vào ghế, nắm lấy tay Chân Nguyệt,"Cảm ơn nàng đã cứu ta một mạng."
Trương gia bên kia cũng được Chân Nguyệt sắp xếp ủ một ít rượu mạnh, rượu mạnh tiêu độc, quan binh bị thương có thể dùng đến.
Chân Nguyệt: "Nếu trên đời thật có quỷ, thì còn đâu có án oan."
Ngày thứ hai, Chân Nguyệt còn đang ngủ thì Kiều Triều đã dậy sớm đi làm việc, tuy rằng bọn họ đánh thắng một trận, nhưng chuyện về sau còn không biết có những người khác lại đây đánh bọn họ không.
Chân Nguyệt bảo người chuẩn bị nước ấm cho Kiều Triều rửa mặt. Kiều Triều ngồi xuống, uống vài ngụm nước cho tỉnh táo, cũng vừa lúc A Sơ mang đồ ăn đến,"Phụ thân, ăn đi."
"Ta nhớ rõ huyện lệnh huyện Thương Quận là gọi là Triệu Ngạn, hắn ta cũng không còn trẻ. Hình như là còn là hạng người tham sống sợ c·h·ế·t, chẳng lẽ lúc trước đều là giả vờ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đi đi."
Nhìn Chân Nguyệt chìm vào giấc ngủ, Kiều Triều hôn lên trán nàng đã lấm tấm chút mồ hôi, hắn liền rời giường lau cho nàng, sau đó lại ôm người mà ngủ thiếp đi.
"Không rõ lắm, ta hiện tại lập tức phái người đi điều tra."
"Ừ."
Không có điều tra rõ ràng, bên phía Nam Dương vương liền không dám coi thường mà dụng binh, bọn Kiều Triều ở huyện Thương Quận bên này cũng có thể nghỉ ngơi
Kiều Triều thật thà ôm lấy nàng,"Không được, ta có thành quỷ cũng đi theo nàng." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó, Kiều Triều theo Chân Nguyệt vào phòng. A Sơ thì tự giác ra ngoài, đi thăm hỏi các binh lính bị thương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lăn lộn một canh giờ, Chân Nguyệt đạp một chân hắn liền rất nhanh chìm vào giấc ngủ, một ngày mệt mỏi thật là điên rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.