Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính Càn
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53
Chân Nguyệt đáp: "Lát nữa tam đệ lấy giấy bút cho ta, ta sẽ vẽ ra cho cha xem có thể làm được không."
Chân Nguyệt gật đầu: "Vậy thôi, lát nữa chúng ta trở về."
Chân Nguyệt nhìn hài tử, rồi nói: "Ta đi rửa tay trước, Kiều Đại, huynh đem đồ đạc sắp xếp cho tốt."
Kiều Triều đáp: “Được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chân Nguyệt cười nói: "Tối nay lại có gà ăn."
Cả ba đứa nhỏ đều reo lên: "Vâng ạ!"
Kiều Trần thị đứng ở cửa, lo lắng chờ đợi: "Các ngươi cuối cùng cũng về, ta đã bảo về sớm mà!"
Chân Nguyệt nói: "Bắt sống mang về nuôi."
Chân Nguyệt đáp: “Cứ để đó, lát nữa ta sẽ xử lý.”
Chỉ một lúc sau, họ bắt gặp một ổ thỏ rừng, hai người hợp sức bắt được ba con.
Chân Nguyệt cười nhạt: "Chắc là làm chuyện xấu nên gặp báo ứng."
Ai nấy đều kinh ngạc, Tiền thị thắc mắc: “Đại tẩu, ngươi biết vẽ sao? Ngươi đâu có biết chữ?”
"Phải làm một cái xe đẩy cho hài tử," Chân Nguyệt nói khi nhận hài tử.
Những ngày trước, việc có bữa ăn như vậy là điều không ai dám nghĩ tới, vậy mà giờ đây, Kiều Đại Sơn thậm chí còn có thể nhấp một ngụm rượu thô.
Tiểu Hoa nhanh nhẹn nói: "Con sẽ cắt cỏ cho thỏ ăn mỗi ngày."
Khi ăn cơm, hài tử được Kiều Trần thị bế bên cạnh trong lúc bà vừa ăn. Sau khi Chân Nguyệt ăn xong, bà mới trao lại hài tử cho nàng để nàng cho bú.
Chân Nguyệt hỏi: "Huynh nói trong núi có sông, ở đâu vậy?"
Kiều Triều vốn định vặn cổ thỏ ngay tại chỗ, nhưng nghe vậy liền dừng lại, không c.ắ.t c.ổ chúng nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kiều Triều:...
Chân Nguyệt cười: "Cứ nuôi cho tốt, về sau g.i.ế.c thịt, mỗi người đều có phần."
Mọi người đều ngạc nhiên: "Xe đẩy?"
Trên đường đi về nhà, hai người còn phát hiện một ổ trứng vịt hoang và chạm trán với một con rắn xanh không độc. Tuy nhiên, vì cả hai không ăn thịt rắn nên họ cũng không g.i.ế.c con rắn.
Dây nho thì nàng trồng ngay trước sân, nghĩ rằng về sau, khi nho mọc cao, có thể làm thành một giàn nho đẹp mắt.
Sau đó, hai người không tìm thêm được gì ngoài một số quả và rau dại. Khi họ về đến nhà, thì bầu trời đã gần tối.
"Đúng rồi, ta thấy Mã thị khập khiễng trở về, không biết có phải bị té xuống mương nào không."
Khi Chân Nguyệt ôm hài tử trở lại, Kiều Trần thị đã bắt đầu xử lý con gà rừng. Bà đã quen với việc mỗi lần lão đại vào núi đều mang về rất nhiều thứ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Kiều Triều rửa tay rồi ôm lấy Tiểu A Sơ. Hiện giờ hắn đã rất thành thạo trong việc bế hài tử.
Chân Nguyệt mang mớ thực vật ra mảnh đất trống sau nhà. Một lát sau, nàng lấy cuốc ra đào hố, trồng từng loại cây rồi tưới nước cho chúng.
"Được."
Mọi người trong nhà thấy Kiều Triều cõng về sọt đầy đồ vật thì không khỏi kinh ngạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kiều Triều nhìn đống thực vật Chân Nguyệt mang về và hỏi: "Còn mấy thứ này thì sao?"
Con thỏ thì được nhốt vào lồng sắt. Kiều Trần thị hỏi: "Mấy con thỏ này nuôi thế nào?"
Tiểu Thảo và Tiểu Niên cũng vội vàng hưởng ứng, nói sẽ phụ giúp cắt cỏ như cách các nàng vẫn làm khi nuôi gà bằng giun đất.
Bận bịu đến bữa cơm tối mới xong, bữa cơm ngày hôm nay thật là ngon lành, mọi người ai nấy đều ăn rất no nê.
Bé A Sơ trong lòng Kiều Trần thị nghe thấy tiếng quen thuộc liền quay mắt nhìn về phía Chân Nguyệt.
Trên đường về, họ bắt gặp một con gà rừng. Kiều Triều chưa kịp ra tay thì Chân Nguyệt đã nhanh tay vung khảm đao, một nhát gọn, "lạch cạch" một tiếng, con gà rừng bị c.h.é.m c·h·ế·t.
Chương 53
Kiều Trần thị cũng gật đầu: "Đúng, đúng thế." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chân Nguyệt đáp: "Chỉ cần cho chúng ăn cỏ mỗi ngày là được."
"Ừ."
Kiều Triều đáp: "Khá xa, hôm nay thời gian không đủ."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.