Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính Càn

Chương 126

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126


Kiều Triều nuốt lại lời muốn nói, quyết định không hỏi nữa cho đỡ bị mắng.

Kiều Triều mệt mỏi khi nghĩ đến công sức của mình, lăn lộn mãi mới được hai con cá, trong khi nàng lại dễ dàng bắt được cả lũ.

Chân Nguyệt mang sọt và lưới đánh cá đi về phía bờ sông, trong khi Kiều Triều đang dùng nĩa xiên cá, mãi mới bắt được một con cá nhỏ. Đặt cá sang một bên, hắn nhìn thấy Chân Nguyệt đang ném thứ gì đó xuống sông rồi bỏ mặc không quan tâm. Sau đó nàng lại đi lay động mấy viên đá như thể đang chơi đùa.

Kiều Triều thở hắt ra,"Sao nàng lại bắt được nhiều cá vậy?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đây là cái gì?" Kiều Triều chỉ vào lưới đánh cá. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng khi hắn vừa bắt được thêm một con cá lớn hơn và quay lại, đã thấy Chân Nguyệt kéo lưới lên. Bên trong lưới có ba con cá – hai con lớn, một con nhỏ – và còn có cả tôm sông.

Sau khoảng 15 phút, nàng đã đan xong một cái lưới đánh cá đơn giản. Dù lưới không lớn, nhưng với nàng, vậy là đủ.

Chân Nguyệt ném tất cả vào sọt rồi lại ném lưới sang chỗ khác.

Hắn chỉ vào mấy con tôm sông: "Cái này là gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi Kiều Triều mang hai con cá định bỏ vào sọt, hắn bất ngờ nhìn thấy số cá trong đó. Đôi mắt hắn mở to, ngạc nhiên hỏi: "Cái gì đây?"

Kiều Triều đồng ý: "Được rồi."

Kiều Triều cảm thấy ngán ngẩm, trong khi hắn mất bao nhiêu công sức chỉ được hai con cá, thì nàng chỉ tung lưới một lần đã bắt được nhiều hơn. Còn những thứ khác trong sọt là gì?

Chương 126

Hai người đặt sọt xuống cạnh bờ sông."Huynh định xuống sông à?" Chân Nguyệt nhíu mày hỏi.

Kiều Triều nghĩ thầm: "Thôi kệ, miễn là không gây rắc rối là được."

Chân Nguyệt không để ý đến hắn nữa, tự mình cắt lấy dây mây bên cạnh, rồi bắt đầu đan.

Khi thấy trời đã không còn sớm, Chân Nguyệt nói: "Chắc cũng đủ rồi. Một hồi nữa chúng ta còn phải đi xa về. Ta giấu lưới đánh cá ở đây, lần sau huynh có thể dùng, chỉ cần ném lưới rồi kéo lên là được. Bây giờ chúng ta về thôi."

Chân Nguyệt trả lời: "Ta vừa bện lưới đánh cá xong."

"Ăn được không?" Kiều Triều hỏi.

Chân Nguyệt: "Đó là tôm sông." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chân Nguyệt ngước lên, nhíu mày,"Nhiều chỗ nào? Có ba con thôi mà."

Kiều Triều lắc đầu: "Không, ta chỉ định đứng gần bờ xem thôi." Nói rồi, hắn tìm một cây gậy gỗ, làm thành cái nĩa, rồi tiến về phía bờ sông.

Sau khi cất củ mài vào sọt, hai người tiếp tục hành trình.

Chân Nguyệt không ngẩng lên, vẫn đang lay đá, đáp lại: "Rõ ràng là cá mà, mắt huynh bị mù à?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chân Nguyệt nhìn hắn đầy thách thức: "Huynh hỏi gì kỳ vậy, không ăn được thì ta bắt nó làm gì?"

Chân Nguyệt nhìn thấy trong lòng sông có vài con cá c·h·ế·t, tỏa ra mùi tanh, xung quanh còn có cả muỗi bay.

Rồi hắn thấy Chân Nguyệt lôi ra thêm hai con cua từ dưới đáy cục đá. Thì ra nàng không chỉ đang chơi đùa. Tiếp đó, nàng kéo lưới lên và trong đó lại có thêm vài con cá tung tăng và một ít tôm sông nữa.

Đi thêm khoảng một canh giờ, cuối cùng họ đến bờ sông lớn, nhưng lúc này sông đã vào mùa khô, nên chỉ còn là một dòng sông nhỏ, dù vậy vẫn rộng khoảng 3 mét. Dòng sông lớn trước đây từng rộng hơn 10 mét, giờ chỉ còn lại lòng sông cạn và những tảng đá lớn trơn trượt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126