Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Tiểu Bàn Cam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 97
Tần Du cầm theo đồ, đi đến ghế phụ, nhìn vào bên trong liền thấy một bác trai trung niên điển trai hạ cửa kính ô tô nhìn cô.
"Cha, con đã nói là đồng ý đón tiểu thư Tần và người cung cấp trang thiết bị nước Đức. Cha ở trên xe, có thể người ta sẽ cảm thấy không được thỏa mái?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đúng vậy!" Nói xong Phó lão gia đi qua rửa tay: "Gia Thụ, xe của cha hôm nay đem đi sửa rồi, mẹ con chút nữa muốn đi đánh mạt chược, cha không dùng xe của bà ấy nữa. Vừa hay đã lâu không đi thăm xưởng sản xuất, cha đi cùng với con xem sao."
"Chào buổi sáng."
"Có điều chẳng qua cũng chỉ như nuôi mèo nuôi c·h·ó mà thôi." Phó lão gia sớm đã đem bùn trong thùng lắp đầy rồi.
"Tiểu thư Tần tạm thời không muốn suy nghĩ về phương diện này, con mà theo đuổi người ta chẳng phải là làm phiền họ hay sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong ấn tượng của ông ấy, mặc quần đó đều nữ công nhân trong xưởng dệt may, đầy tớ trong nhà và những người phụ nữ tam giáo cửu lưu* trên thành phố. Hễ là nhà có chút tiền, phụ nữ đều mặc váy, người nào người nấy đều so váy này váy kia.
Phó Gia Thụ nhìn người cha đã ngồi ổn định trên ghế phụ, bất đắc dĩ khởi động xe, nghe ông ấy gõ ba nhịp, rung đùi đắc ý xướng kinh kịch ở bên tai, anh bực bội gấp đôi, nhưng còn có thể làm thế nào, đây là cha ruột của anh đó.
*Tam giáo cửu lưu dùng để chỉ đủ mọi hạng người trong xã hội.
Phó gia Thụ vội vàng giới thiệu: "Tiểu thư Tần, đây là cha tôi, hôm nay ông ấy cùng tôi đi đến xưởng sản xuất."
Phó thái thái lấy gáo múc nước từ trong thùng ra: "Thời điểm này rất tốt, Gia Ninh đã hết hy vọng với Tống Thư Ngạn, mẹ thực sự là a di đà phật! Cảm ơn Phật Tổ phù hộ. Cuối cùng trái tim cũng về đúng chỗ."
Chương 97 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tại sao?"
"Tống Thư Ngạn đã có gia đình rồi."
"Có cái gì mà cảm thấy không thỏa mái? Cha đâu phải lão hổ ăn thịt người."
Tiểu cô nương ăn mặc rất đặc biệt, áo sơ mi và quần dài, bên ngoài mặc một chiếc áo len dệt kim.
Phó thái thái tiếp tục chỉ huy người đàn ông: "Cho bùn sông vào trong lu đi."
"Nghe Gia Ninh nói, con không theo đuổi tiểu thư Tần nữa?" Phó thái thái hỏi anh.
Phó Gia Thụ đi vào rửa tay, một tay cầm sữa bò, một tay cầm bánh sandwich, đi đến bên cạnh cha mẹ, nhìn hai người phu xướng phụ tùy*.
DTV
Phó Đức Khanh đào bùn sông ra khỏi thùng gỗ cho vào trong lu cá vàng. Phó thái thái cũng bỏ một củ sen vào trong đó.
"Tống Thư Ngạn muốn theo đuổi cô ấy?"
Hóa ra là Phó lão gia, khó trách Tần Du cảm thấy quen thuộc. Tần Du tiến đến chào hỏi: "Chào buổi sáng, Phó lão gia."
Cô gái này ăn mặc như vậy, vẫn sang trọng và quý phái, chuyện này cũng rất hiếm, con gái của Cẩm Minh lão đệ hóa ra lại xuất sắc như thế.
"Tiểu thư Tần trái lại có thể suy nghĩ được như thế." Phó thái thái đứng lên, đi đến chỗ vòi nước rửa tay, rồi lại đi tới: "Cô gái như vậy thật sự rất hiếm. Bây giờ những cô gái ngoài kia thì, haiz! Mặc kệ người có gia đình hay chưa, chỉ cần là một người đàn ông có tiền là được! Cho dù làm vợ bé cũng không sao. Tống lão gia kia có tới bốn di thái thái, còn có thể cưới mười mấy phòng. Sinh ba bốn năm đứa con mẹ thật sự nghi ngờ liệu kiểu người như vậy có nhận ra tất cả các con của mình hay không." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tiểu thư Tần không có khả năng thích Tống Thư Ngạn." Phó Gia Thụ nói chắc như đinh đóng cột. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xe đến trước cửa quán cơm Vân Hải, Tần Du đã đứng chờ sẵn ở đó.
*Nghĩa là chồng làm gì vợ làm theo, trong câu này thì đảo ngược thành vợ làm gì chồng làm theo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.