Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 460
Ăn xong bữa chính, điểm tâm ngọt được đưa lên, là bánh pudding xoài.
“Canh sườn hầm, chân gà, thịt bò sốt tương tôm xào, canh búp bê, xào Song Như…”
Trong tay có nhiều tiền như vậy, để không cũng sẽ rất uổng phí, nên Tề Thiệu đã lấy nó đi mở mấy tài khoản ở Wall Street, lợi nhuận hiện tại cũng rất khả quan. Chỉ trong một năm ngắn ngủi, số tiền ấy đã tăng lên gấp đôi.
Daisy khiếp sợ mở to hai mắt, nói: "Đây là chân gà sao? Hai người cũng ăn chân gà sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Là do bọn họ đã điều chỉnh lại theo khẩu vị chung ở đây.” Cố Vân Khê gắp lên một cái chân gà, nhẹ nhàng nhấp một cái. Thịt gà đã được chế biến rất mềm, đưa vào trong miệng liền tan, ăn rất ngon miệng.
Chương 460 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đều là món cô thích ăn.
Người tới là Daisy, vừa nhìn thấy mỹ thực trên bàn, ánh mắt sáng lên, nói: "Tôi cũng chưa ăn cơm.”
Thức ăn đã được mang lên, khi bọn họ đang chuẩn bị ăn, thì chuông cửa bỗng vang lên: "Leng keng, leng keng.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô ngủ thẳng một giấc đến hơn mười một giờ, mới lười biếng đứng lên rửa mặt.
Người ta làm thêm thường là đi đến các cửa hàng tựa như KFC, Mc. Donald’s…Còn nếu học tài chính thì sẽ tìm một công ty chứng khoán nào đó thực tập. Còn hắn thì ngược lại, trực tiếp đi thẳng vào thị trường chứng khoán, mấy vào mấy ra, kiếm được không ít.
Mà giáo sư Miller đã đồng ý nhận lấy người học trò tên Cố Vân Khê này, chỉ chờ cô học xong, lấy được học vị thạc sĩ là có thể tiếp tục học lên tiến sĩ rồi.
Bọn họ trước giờ không bao giờ ăn những bộ phận có xương và tuyệt nhiên cũng không ăn n·ộ·i· ·t·ạ·n·g của động vật.
Nhưng, không nghĩ tới cô ấy lại thật sự yêu đồ ăn của TQ.
Bất quá, dù bình thường có bận rộn đến mức nào, Cố Vân Khê cũng sẽ nghỉ ngơi một ngày vào cuối tuần, để thư giãn.
Chỉ trong một kỳ nghỉ hè mà đã có thể kiếm được gấp đôi số tiền mình có được. Qủa nhiên là lợi hại!!!!
Từ khi quen biết với Cố Vân Khê, vì muốn nhanh chóng hòa hợp được với môi trường của cô, Daisy cũng đã nhanh chóng học được cách dùng đũa ăn cơm của người TQ. Cô ấy cũng nghe nói người TQ đã quen bồi dưỡng tình cảm trên bàn cơm, nên cô cũng ráng học theo một chút.
Cô đi xuống cầu thang liền ngửi thấy mùi thức ăn, Tề Thiệu ngồi trên sô pha xem báo cáo vẫy tay với cô: "Tiểu Khê, đói bụng chưa, ăn điểm tâm lót dạ trước đi, lát nữa là có thể ăn rồi.”
Sau khi cô ấy thử ăn một miếng chân gà, cả người như ngây dại, tư vị này... còn ngon hơn cả tưởng tượng của cô.
Trận chiến đầu tiên bọn cô đã giành thắng lợi. Nói đúng hơn là, bọn họ đã thừa dịp hai công ty Tùng Thượng và Sinh D·ụ·c Đường quay vòng vốn không được, nên đã thành công đầu tư cổ phần vào trong đó.
Tâm tư muốn đánh người của hắn quá rõ ràng, Daisy vẫn cố tỏ ra không biết, im lặng nhìn Cố Vân Khê say sưa gặm chân gà, không hiểu sao cô ấy cũng có chút tò mò. Hình như là nó rất ngon. Vậy, cô ấy cũng muốn ăn thử xem!!!
Tề Thiệu rất không kiên nhẫn: "Nếu cô không muốn ăn, có thể đi ngay bây giờ.”
Tề Thiệu hơi nhíu mày, lạnh lùng nhìn Daisy, thật vất vả mới có cơ hội ở riêng một mình với cô, cái người tên Daisy này đến làm loạn cái gì chứ?
“Tôi phải đi học, trước đây phần lớn mua trung và dài hạn, nhân dịp nghỉ hè sẽ đến Wall Street làm thêm, nên tôi quyết định mua dây ngắn hạn.”
Cố Vân Khê chậm rãi ăn đồ ngọt, bên tai truyền đến giọng Daisy: "Cô Cố, xe Toyota đã nhả rồi.”
Hôm nay, thứ cô để mắt nhất chính là xe Toyota.
Cố Vân Khê thò đầu nhìn báo cáo thu nhập trong tay anh, không khỏi phấn khởi: "Oa, thành tích đầu tư cổ phiếu của anh cũng không tệ nha.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ có thể nói, hiện tại nền kinh tế của nước R đang trong giai đoạn khủng hoảng: Mấy ngàn cái công ty đóng cửa, các công ty lớn cũng liên tiếp gặp phải khó khăn, dòng tiền mặt trên thị trường thì bị gián đoạn, khắp nơi đều muốn đi vay tiền... Vì thế mới nói, lúc này là thời cơ để đầu tư tốt nhất.
“Ai vậy?” Tề Thiệu khẽ nhíu mày, ai lại tới cửa vào giờ cơm chứ? Thật là không biết điều nha.
Cố Vân Khê tiện tay cầm lấy một miếng bánh hoa quế lên ăn: "Hôm nay chúng ta ăn gì vậy?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Daisy làm như không nhìn thấy thái độ của hắn, mặt dày ngồi xuống, vội vã cầm đũa lên ăn.
Cô ấy một lòng tập trung vào công việc, cũng đã ly hôn. Vì thế bình thường cũng không ăn cơm ở nhà là mấy, thậm chí vì để tiết kiệm thời gian cô ấy đều là ăn thức ăn nhanh được giao tới. Cố Vân Khê trước giờ đối với thủ hạ của mình rất chiếu cố, nên nói: "Vậy ngồi xuống cùng nhau ăn đi.”
Cố Vân Khê giơ ngón tay cái lên với anh, nói: "Lợi hại, anh là người làm thêm lợi hại nhất.”
“Cố tiểu thư, đồ ăn nhà cô ngon quá, ngon hơn mấy món ở nhà hàng TQ nhiều. Khẩu vị họ nấu tôi ăn không quen.”
Cố Vân Khê không thích người khác gọi cô là ông chủ, cho nên cấp dưới gọi cô là Cố tiểu thư.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.