Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 154
Du khách bên cạnh có người vội vàng né tránh, có người thì hóng hớt xem kịch, còn có người lớn tiếng la hét: “Bọn mày đừng đánh nhau nữa!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Để mỗi sự quan tâm đều nhận được hồi đáp, Nại Nại như vậy tôi quá yêu]
Khách mời nhìn mà sửng sốt ngẩn người, cảm thấy dở khóc dở cười. Còn Hình Sâm, từ khi hươu sao có hành động bất thường thì đã nhanh chóng kéo Kiều Nại lùi lại, đứng ở vị trí hết sức an toàn.
Chỉ thấy Hình Sâm một tay nắm tay Kiều Nại, một tay ôm chặt cô vào lòng. Cả hai đứng cách “chiến trường” vài mét, cùng nhau quan sát cục diện cuộc chiến. Kiều Nại nhìn với vẻ mặt tò mò, còn Hình Sâm thì mặt không cảm xúc nhưng vẫn xen lẫn vào một chút cảnh giác nào đó.
So với hươu cao cổ, hươu sao dù về kích thước hay chiều cao thì đều nhỏ hơn nhiều. Đặc biệt là tính cách của những chú hươu con đều rất hiền lành, chỉ cần cho củ cà rốt là có thể thoải mái vuốt đầu chúng, nhưng cũng không loại trừ có một số con hươu sao tinh nghịch.
Sầm Lâm Vũ ở bên cạnh bổ sung: “Tôi sợ đến nỗi nói lắp luôn, cô có nghe được không?”
Các khách mời cũng đều yên tâm và nhanh chóng trở lại trạng thái vui vẻ hòa thuận, còn Kiều Nại, lần này đã thể hiện kỹ năng cân bằng giữa mọi người đến mức bậc thầy.
Nhìn thấy ánh mắt rất chăm chú của Hình Sâm khi nhìn Kiều Nại, trong lòng mọi người đều hiểu rõ hơn bao giờ hết.
Mặc dù trông có vẻ hơi nguy hiểm, nhưng đối với Kiều Nại thì đó chỉ là chuyện xảy ra trong chớp mắt. Hình Sâm hành động rất nhanh, cô còn chưa kịp sợ hãi thì người đã hạ cánh an toàn rồi.
Nghe vậy, Kiều Nại vừa nói với Nguyễn Ti Anh rằng cô không sao, vừa nắm lại tay Từ Giai Mạn, đồng thời nói với Sầm Lâm Vũ rằng cô nghe thấy rồi.
Trong lúc đó, Hình Sâm đáng lẽ ra phải buông tay cô thì lúc này vẫn siết chặt tay Kiều Nại. Bất kể người khác nói gì với cô, anh đều không hề nhúc nhích, kiên quyết không buông tay.
Một loạt hành động đó diễn ra một cách hết sức trôi chảy nhanh chóng, hoàn toàn là phản ứng bản năng. Dáng vẻ che chở người trong lòng như thể sợ Kiều Nại bị hươu cao cổ cắn đi mất vậy, qua màn hình cũng có thể cảm nhận được sự căng thẳng của anh.
Chuyện cũng kết thúc như vậy, các khách mời thu dọn đồ đạc rồi đến điểm tiếp theo để xem hươu sao.
Nhưng mà… hình như chương trình này vốn dĩ là do Tinh Ngu tổ chức mà :) (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Chu toàn mọi mặt, Kiều Nại nghiêm túc đáp lại lời của mỗi người]
Từ Giai Mạn cũng nắm lấy tay phải của Kiều Nại: “Đúng vậy, đột ngột quá.”
Điều này dẫn đến việc, Nguyễn Ti Anh vô thức muốn vòng tay qua để ôm lấy cánh tay trái của Kiều Nại, nhưng vì sự hiện diện của Hình Sâm nên lại đành phải chuyển sang bên kia, vòng tay qua cánh tay phải và đồng thời quan tâm hỏi: “Nại Nại, em có sao không? Lúc nãy chị sợ gần c·h·ế·t.”
Thấy Kiều Nại thực sự không sao, Triệu An Kha mới thở phào: “Không sao là tốt rồi.”
Cảm nhận được tâm trạng của anh, Kiều Nại cũng đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình ra. Cô bắt chước dáng vẻ của anh lúc nãy, vỗ nhẹ lên lưng anh, rồi bị anh nắm lấy tay và siết chặt trong lòng bàn tay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trước kia ít nhất thì còn có thể che giấu sau lưng họ một chút, bây giờ thậm chí còn không thèm che giấu nữa! Anh có còn nhớ mình đang tham gia chương trình gì không hả?
[Càng là lúc nguy cấp thì phản ứng của con người lại càng chân thật]
Chương 154
Sự việc xảy ra đột ngột, những khách mời khác sau khi hồi phục tinh thần thì đều lần lượt kéo đến vây quanh Kiều Nại, muốn xem cô có sao không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Do vụ việc cho hươu cao cổ ăn xảy ra trước đó, những vị khách mời khác cũng vô thức tìm kiếm xem Kiều Nại đứng ở đâu, nghĩ rằng cô đừng bị cuốn vào cuộc đánh nhau của đám động vật. Nhưng sau đó họ phát hiện mình đã lo lắng quá thừa, cô đã được bảo vệ rất tốt rồi!
[+1, đây là lần đầu tiên tôi thấy Nại Nại có cái tài cân bằng không thiên vị một ai như vậy]
Giữa những con hươu sao cũng có sự cạnh tranh. Khi Kiều Nại đang sờ vào hươu con, gần đó có hai con hươu trưởng thành không biết vì thức ăn hay vì lý do gì mà đột nhiên đánh nhau. Cả hai con đứng thẳng đứng dậy, vung chân trước và đánh nhau không ngừng nghỉ.
[Hu hu hu, tại sao mắt anh ấy lại biết nói chuyện thế hả!]
[Bé Nại mau mau đến an ủi anh ấy đi, anh ấy bị dọa đến nỗi sắp sang chấn tâm lí luôn rồi]
[Lúc nãy Hình Sâm thực sự chính là người đầu tiên lao lên đấy!]
Sau khi biết được tình hình của Kiều Nại, ánh mắt của các vị khách mời bắt đầu không thể kiểm soát được hướng về phía Hình Sâm, chủ yếu là nhìn vào bàn tay anh đang nắm lấy tay Kiều Nại. Trong lòng họ như có vạn câu chửi thề vút bay qua, thế này cũng quá mức quang minh chính đại rồi đấy chứ….!
Anh cúi đầu nhìn cô, đôi mắt mờ tối không rõ cảm xúc, nhưng lại khiến lòng người nóng ran.
Nhân viên đứng phía sau các khách mời hoàn toàn không chen vào được, lúc này cuối cùng cũng tìm thấy một khoảng trống, vội vàng chen vào xin lỗi, đồng thời cho biết sẽ cải thiện phần tiếp theo của hoạt động cho ăn để tránh chuyện tương tự xảy ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.