Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 133
Chương 133
[+1, rất lạnh nhạt nha, rõ ràng trước đó còn rất tốt mà!]
[Là ảo giác của tôi sao? Sao lại cảm thấy hai người này là lạ?]
[Tất cả đều giống như một giấc mơ, giấc mơ rất đẹp nhưng đều là giả.] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Nụ cười này đã cuớp hồn tôi đi mất rồi.]
Để không bị khán giả nhìn ra sự khác thường, cô khẽ hạ mi mắt giả vờ ngủ, trên thực tế là đang che giấu cảm xúc.
[Woa woa woa tôi lại có thể rồi, rốt cuộc là ai nói Nại Sâm sẽ BE? Ra ngoài chịu đòn!] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy rằng điều này trong nhóm fan CP vẫn ngọt ngào như cũ nhưng vẫn có một số người không tiếp thu được loại “chênh lệch” vô cùng rõ ràng này. Không ít người mẫn cảm đều cảm thấy... Thái độ của hai người như thế nào đột nhiên trở nên xa cách? Còn chưa có thân mật trước khi đắp chăn đâu, càng miễn bàn là bầu không khí ở chung trên đảo.
Hướng gió của màn bình luận thay đổi trong chớp mắt, và khi nhiều người trở nên bi quan, họ không hay biết rằng bàn tay nhỏ bé của Kiều Nại đang bị ai đó nắm chặt. Giống như một con cá bất ngờ bị móc câu, dù muốn thoát ra cũng gần như không thể. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Cho dù là nhìn từ góc độ nào, Sâm Sâm vẫn cưng chiều như mọi khi, nhe răng!]
Hơn nữa ánh mắt hai người vẫn như thường lệ, mặc dù là đắp cùng một cái chăn nhưng đều nhìn ra biển. Ánh mắt hai người cũng không giao tiếp, ngược lại là cùng ở trên đảo cùng nhau ngắm mặt trời mọc, trạng thái lúc dùng bữa sáng, chênh lệch khá xa.
Điều này cũng làm cho Kiều Nại vẫn kiên trì nhắm mắt giả c·h·ế·t, không thể nhìn thấy nụ cười nhàn nhạt xuất hiện trên môi Hình Sâm sau khi nhịn không được nữa.
Nhìn thấy một màn như vậy, cư dân mạng vốn đang chán nản vì bị tiết tấu màn bình luận mang đến, lập tức lại căng thẳng.
Chú nai nhỏ hoảng loạn nhảy loạn xạ, cuối cùng lại đâm vào tận đáy lòng.
[Vừa mới rời khỏi hoang đảo, tôi cảm thấy như mình vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ban đầu, Kiều Nại còn thử cử động ngón tay một chút, nhưng ngay lập tức bị giữ chặt tại chỗ. Trong khoảnh khắc ấy, tâm trạng cô trở nên vô cùng phức tạp, có lẽ ngay cả làn gió biển lạnh lẽo cũng không thể che giấu được khuôn mặt đang nóng bừng của cô.
Đối với sự thay đổi này, khán giả chỉ tưởng rằng Hình Sâm lấy được chăn, khiến cô ấm hơn, làm sao có thể nghĩ đến chuyện đã xảy ra dưới chăn.
Nhưng mà kẻ chủ mưu lại không muốn dễ dàng buông tha cô như vậy. Hình Sâm quay đầu lại như cảm nhận được điều gì đó, anh nhìn Kiều Nại thấp giọng nói: “Đừng ngủ ở đây, sẽ bị cảm.”
[Mẹ ơi, CP mà mẹ đang đẩy thuyền đã sống trở lại!]
[Đừng mắng đừng mắng, vừa rồi bị ăn cơm c·h·ó mà no c·h·ế·t, không liên quan gì đến tôi]
Kiều Nại nghe vậy cũng không có phản ứng gì, giả vờ như không nghe thấy gì làm như mình đang ngủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.