Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 117

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117


[Thật sự là quá ngọt rồi!]

[Nắm rồi! Nắm rồi! Cuối cùng cũng! Nắm tay rồi!]

[Họ đang nhìn nhau sao?]

Lời này khiến cho không ít cư dân mạng đều phải kêu lên “EQ cao”. Anh không hề nhắc đến chuyện Kiều Nại sợ hãi, rồi lại giải vây cho cô, thực sự là cẩn thận chu đáo quá đi mất.

[Tôi có thể hiểu đây là đang ngủ chung một giường không!]

[Hai người này có thể nhìn trong bóng tối à?]

Giờ phút này cả lều trại đều chìm trong im lặng, nhưng phòng livestream lại không thể chờ đợi được nữa, bắt đầu một cuộc phấn khích mới.

[Rõ ràng rất ngây thơ nhưng lại làm tôi phấn khích gần c·h·ế·t đi được!]

Bàn tay trắng trẻo vỗ vài cái lên đệm giường để tìm kiếm mục tiêu. Bởi vì không nhìn thấy được nên cô cũng không biết bàn tay của Hình Sâm ở đâu, Kiều Nại s* s**ng trong không khí mất vài giây, Hình Sâm thực sự không nhịn được nữa nên chủ động nắm lấy bàn tay nhỏ đang lo lắng hoang mang của cô, nắm chặt tay cô trong lòng bàn tay mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Bốn bỏ lên năm, coi như Nại Nại và Sâm Sâm ngủ chung rồi]

Có thể biết là cảm xúc có thể lan truyền cho nhau, nếu hai người đều sợ sấm sét thì sẽ trở thành nỗi sợ gấp đô Vì vậy, Kiều Nại quyết định tạm thời đứng yên, dù là giả vờ cũng phải giả vờ như không sợ!

Hai người đối mặt nhau. Rõ ràng trong lều trại không có đèn nhưng Kiều Nại vẫn cảm nhận được dường như Hình Sâm đang nhìn mình. Rồi cô cũng theo cảm giác đó mà nhìn lại. Trong khoảnh khắc ấy, ánh mắt của hai người họ giao nhau trong sự bất ngờ của tất cả mọi người, cư dân mạng nhìn qua ống kính ban đêm cũng thấy mà ngạc nhiên.

Khác với sự ấm áp mà Kiều Nại cảm nhận được, Hình Sâm chỉ cảm thấy bàn tay nhỏ bé này lạnh buốt, thậm chí lòng bàn tay của cô còn hơi đổ mồ hôi lạnh. Nhận ra được điều này, Hình Sâm cũng đổi từ nằm ngửa sang nằm nghiêng, một bàn tay khác thì tự nhiên đặt lên mu bàn tay cô. Anh muốn nắm tay để sưởi ấm bàn tay cô một chút.

Mà Hình Sâm cũng nhìn thấy ánh sáng loang loáng lóe lên, động tác khiêng giường của anh cũng dừng lại. Anh nhớ lại mình vừa mới có thêm một hình tượng mới là “sợ sấm sét”, nên đang suy nghĩ có nên diễn cảnh sợ hãi hay không? Mặc dù anh làm theo tình hình, nhưng nếu bị lộ thì cũng không dễ giải thích chút nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Gạch chân nhấn mạnh, đây là một bước tiến lớn để Nại Sâm đi tới HE] (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hình Sâm đang suy nghĩ, lúc anh quay đầu lại thì trông thấy một cục tròn quen thuộc, trông khá tròn trịa và đáng yêu đến mức lòng người tan chảy.

Chương 117 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn thấy thế, Kiều Nại vốn định giúp một tay nhưng cô sợ lát nữa lại có sấm sét, mình sẽ bị lộ tẩy.

Có bậc thang để đi xuống, Kiều Nại cũng từ từ chui ra khỏi chăn. Mái tóc cô càng thêm xù xù hơn, vì bị nắm tay phải mà Hình Sâm lại nằm bên trái, khiến cho Kiều Nại cũng phải nằm nghiêng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Đậu má, đối mặt nhau rồi!]

[Ha ha ha, thanh xuân của già đây đã trở về rồi, mơ về đêm đầu tiên phát sóng!]

Cũng may là sau đó Kiều Nại nhanh chóng không nhìn anh nữa. Những sợi tóc lộn xộn rơi xuống mặt khiến cô hơi ngứa, cô muốn dùng bàn tay trái chưa bị nắm để sửa lại tóc một chút. Nhưng tư thế nằm nghiêng sang bên trái lại hạn chế khả năng cử động của cô, cánh tay bị đè lên khiến cho Kiều Nại cố gắng mãi mà không chỉnh được, thậm chí còn ngứa hơn.

Quả nhiên vừa nghĩ đến chuyện sắp có sấm sét thì trong lều trại chợt lóe sáng một cái. Cơ thể con người thường thành thật hơn cái miệng nhiều, giây trước còn quyết định không sợ, giây sau Kiều Nại lại chui vào chăn khiến cho cư dân mạng cười ngất.

Cứ im lặng một lúc như vậy, Kiều Nại đúng là thực sự hơi nóng. Cô chần chừ do dự muốn thò đầu ra khỏi chăn, còn Hình Sâm vẫn đang chờ đợi cô thả lỏng người thì cũng đúng lúc nói: “Đừng đắp chăn kín quá, không thở được đâu.”

Hiển nhiên là Hình Sâm đã suy nghĩ quá nhiều rồi. Anh không cần phải diễn nữa bởi người thực sự sợ sấm sét lại đang rất cần anh. Anh cũng không lãng phí thời gian nữa, động tác càng nhanh hơn, khi tiếng sấm kết thúc thì Hình Sâm đã nằm xuống lần nữa. Khác với lúc nãy chỉ đơn độc có mỗi một người trên giường, lần này anh nằm cạnh Kiều Nại, hai người chỉ cách nhau một cánh tay.

Thỏa thuận xong, Hình Sâm lập tức quay người đi khiêng giường, động tác rất nhanh, có thể thấy rõ ràng rằng anh rất “sợ hãi”.

Nhìn thấy mình đã nằm xuống rồi mà Kiều Nại vẫn không có phản ứng gì, Hình Sâm cũng không định vạch trần chuyện cô sợ sấm sét, chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ cục chăn tròn nhỏ này. Có lẽ là do tiếng sấm lúc nãy đã để lại trong cô một nỗi sợ, lần này Kiều Nại cẩn thận đến mức không dám thò cả đầu ra nữa mà chỉ đưa một bàn tay từ trong chăn ra.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117