Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Triệu Linh Nhi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 786: Chương 786
Mọi người vừa nói chuyện vừa đi, xe nhanh chóng đến nhà hàng.
Thấy vẻ mặt anh ấy ghen tị, Chu Cận Xuyên cười: "Nếu Bắc Kinh tốt như vậy thì anh cũng xin điều về đây đi!"
Chu Cận Xuyên khịt mũi: "Hay là bây giờ tôi gọi điện thoại cho chị dâu, hỏi xem giờ này chị ấy có cho anh ra ngoài không?"
Nhìn sang Tạ Tiểu Quân và Bạch Miêu Miêu, anh ấy càng ngạc nhiên hơn, trêu chọc: "May mà Tiểu Quân được điều về Bắc Kinh cùng lão Chu, nếu không, làm sao có được phúc phận này!"
Chương 786: Chương 786
"Gia đình lão Trịnh và lão Diêu bây giờ cũng ra thị trấn buôn bán nhỏ, nhà hàng ở thị trấn cũng làm ăn rất tốt."
Ánh mắt Tô Ý lấp lánh: "Vâng."
"Chị Trịnh và chị Diêu vẫn khỏe chứ?"
"Anh, anh thấy nhà hàng của chúng em thế nào? Mỗi ngày đều đông khách lắm!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Anh, sắp tới chúng em sẽ mở chi nhánh, chị Tô Ý nói chi nhánh mới sẽ do em và Thiên Hoa phụ trách, bây giờ chị ấy bận lắm, không có thời gian quản lý."
Nghĩ đến việc hôm nay trời hơi lạnh, cô ấy còn thêm món lẩu thịt dê.
Lục Trường Chinh: “...”
Lục Trường Chinh muốn nói Tạ Tiểu Quân đúng là "c·h·ó ngáp phải ruồi", nhưng lại nghĩ, đây là Bắc Kinh chứ không phải Tây Bắc, đừng làm cô sinh viên kia sợ.
Sau cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, mọi người lại bắt đầu bận rộn với công việc của mình.
Sau khi sắp xếp cho hai người xong, Chu Cận Xuyên mới đưa Tô Ý về nhà.
Chu Cận Xuyên nhìn Tô Ý đang mỉm cười, lắc đầu: "Thôi, tôi cũng hơn mười ngày chưa về nhà, người hôi rình rồi, tôi phải về tắm rửa đã, mai chúng ta gặp lại!"
Nay có người từ đó đến, cô tranh thủ hỏi thăm về khu tập thể ở Tây Bắc.
Từ Tiểu Cần hào hứng kéo Từ Bân, từ trước cửa nhà hàng đã bắt đầu giới thiệu:
Từ Tiểu Cần vì quá vui mừng nên đã chuẩn bị sẵn một bàn đồ ăn thịnh soạn.
Lục Trường Chinh khịt mũi: "Thôi đi, tôi thô kệch thế này, cứ ở Tây Bắc cho thoải mái, tự do tự tại, không ai quản!"
Nhà hàng cũ tuy rộng rãi, nhưng đến giờ ăn vẫn luôn đông khách..
"Anh Trịnh ở nhà hàng có khỏe không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không ngờ trong thời gian ngắn như vậy mà anh ấy cũng đã tìm được nửa kia.
Ăn uống no say, Lục Trường Chinh đã lâu không về Bắc Kinh, nên muốn rủ Từ Bân đi dạo.
"Anh, cuối cùng anh cũng đến, em đợi anh lâu lắm rồi."
"Đoàn trưởng Lục..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn thấy xe của Chu Cận Xuyên, hai người vội vàng chạy đến.
Tô Ý đáp: "Cứ từ từ, rồi sẽ có cơ hội."
Mấy năm nay, tuy Tô Ý luôn ở Bắc Kinh, nhưng cô vẫn rất quan tâm đến tình hình ở Tây Bắc.
Từ Bân và Từ Tiểu Cần chỉ gặp nhau vào dịp Tết ở Tây Bắc, lúc này, hai anh em có rất nhiều chuyện để nói.
Đặc biệt là Từ Bân, đây là lần đầu tiên anh ta tận mắt chứng kiến nơi em gái sống ở Bắc Kinh.
Chu Cận Xuyên vạch trần: "Anh sợ xa chị dâu phải không?"
Từ Bân vừa nhìn xung quanh, vừa gật đầu: "Tốt hơn anh tưởng tượng quả nhiên Bắc Kinh khác với thị trấn nhỏ của chúng ta, em và Thiên Hoa đến đúng nơi rồi."
Lục Trường Chinh và Từ Bân đều là lần đầu tiên đến đây, hai người đều khen ngợi vị trí của nhà hàng.
Chu Cận Xuyên nghe vậy, nắm tay cô: "Khi nào em rảnh, anh xin nghỉ phép rồi chúng ta cùng về đó."
Chu Cận Xuyên kéo Lục Trường Chinh lại: "Từ Bân, cậu mau đưa cậu ấy đi nghỉ ngơi đi! Cậu ấy say rồi."
Lục Trường Chinh vội vàng chỉ tay vào anh: "Anh đúng là trọng sắc khinh bạn! Thôi không nói với anh nữa, đi nào, Từ Bân, chúng ta đi dạo."
Đầu đông, khi Bắc Kinh bắt đầu đón nhận trận tuyết đầu mùa thì chi nhánh của nhà hàng Tô Ký cũng chính thức khai trương.
Lục Trường Chinh vừa uống hai ly rượu đã lộ nguyên hình: "Lão Chu, anh sợ vợ à?"
Lúc này, cô ấy và Trương Thiên Hoa đang đứng ở cửa nhà hàng, ngóng trông.
"Lão Chu, anh cũng đi chơi với chúng tôi đi! Còn sớm mà!"
"Căn nhà của hai em vẫn còn trống, anh giữ lại cho hai em, lần sau hai em đến Tây Bắc thì có thể ở lại đó." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trên đường về, Tô Ý không khỏi cảm thán: "Vừa nãy nghe hai anh ấy nói về chuyện ở Tây Bắc, em cũng muốn quay lại đó xem một chút."
DTV (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Trường Chinh và Từ Bân lần lượt trả lời: "Mọi người đều khỏe, chỉ là từ khi hai người đi, khu tập thể không còn náo nhiệt như trước nữa, hai năm nay, khu tập thể không có gì thay đổi."
Nói xong mọi người cùng nhau lên lầu ăn cơm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.