Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 710: Chương 710

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 710: Chương 710


…..

"Vả lại, con gián này dường như mới quá, chẳng lẽ là hai người bắt ngay lúc này sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mọi người vốn dĩ đang xếp hàng dài trong sự mong đợi để thử xem sao.

“Đúng vậy, chúng tôi đã đến nhà máy này, bên trong quả thực là hơi bẩn, nhưng tình huống này không phải lúc nào cũng có, mọi người nếu không yên tâm thì trước khi ăn nhìn xem một chút là được.”

Chỉ sợ cần dùng đến, không chỉ vậy, báo chí về vụ án trước đây cô cũng mang theo.

Thấy thực phẩm Tô Ký bị mọi người chỉ trích, liền lập tức chen vào.

Tô Ý gật đầu với hai người, sau đó quay về phía đám đông đang xôn xao, nói: “Mọi người hãy yên lặng một chút, chúng tôi sẽ giải thích rõ ràng chuyện này, xin mọi người nghe tôi nói vài câu trước."

Hai người đó thấy vậy, càng kêu gào om sòm: “Mấy người muốn làm gì? Chẳng lẽ còn muốn g.i.ế.c người diệt khẩu sao?”

Hai người vừa nói, vừa đem con gián trong cốc cho mọi người xem.

Tô Ý đứng phía trước phát mì cốc cho người xếp hàng đột nhiên thấy hai người địa phương hôm quan cũng đến.

Hơn nữa, ngày sản xuất của cốc mì này là vào mùa đông lạnh giá, không thể nào có gián xuất hiện được."

Nghe nói mì cốc này có gián, lập tức nhao nhao tản ra khỏi hàng.

'Nó động đậy rồi, nó thật sự động đậy rồi!"

Nghe vậy, mọi người đều chen nhau tới trước để xem.

Chương 710: Chương 710

DTV

Một người khác lập tức phụ họa: “Phần của tôi cũng có! Lố lăng thật, sao mấy người có thể bỏ thứ kinh tởm như vậy vào cốc! Công ty của mấy người là cái loại gì vậy!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm Thư Thư gật đầu ngay lập tức: “Đã chụp hết rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc hai người giãy giụa, Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ bên góc chéo đối diện đã đứng ở vòng ngoài xem náo nhiệt từ lâu.

“Mọi người đừng hoảng, chỉ là gián thôi, không c.h.ế.t người được.”

Chốc lát sau, quả nhiên thấy hai người đó vội vàng rời đi rồi lại chạy quay lại, đồng thời la hét ầm ĩ.

Mọi người thấy Tô Ý lên tiếng đều lập tức im lặng.

Trước gian hàng không biết náo nhiệt hơn hôm qua bao nhiêu lần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Sao mì cốc của mấy người lại có gián?! Chúng tôi vừa định mở ra để đổ nước nóng vào, đã phát hiện ra con này, đáng sợ quá!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hoá ra là mới bắt! Tôi đã thấy con gián này có gì đó không đúng, nếu thật sự ở trong cốc mì thì nó đã c.h.ế.t từ lâu rồi.".

Đến trưa vẫn là phần ăn thử, chắc là hôm qua nhiều người không xếp hàng kịp, lần này chưa đến giờ đã có không ít người đến xếp hàng ăn thử.

"Đã ghi hình lại hết chưa?"

Tô Ý lại nhìn về phía Lâm Thư Thư đang cầm máy ảnh: “Đã chụp hết chưa?"

Tuy bề ngoài Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ đến để giúp đỡ, nhưng ngay cả người ngốc cũng có thể nhìn ra được hai người này đến để đổ thêm dầu vào lửa.

Đến ngày thứ hai của triển lãm.

Buổi sáng thì yên bình, mọi việc suôn sẻ.

Mọi người đều lập tức cảnh giác, đều nói hôm nay nhất định sẽ cẩn thận hơn.

Thoáng chốc, trước gian hàng thực phẩm của Tô Ký toàn người xem náo nhiệt, ngay cả mấy người nước Nghệ Hồng bên cạnh cũng chạy qua xem.

Tô Ý ra hiệu cho Lâm Trạch Tây, người sau lập tức khống chế hai người kia cùng với cốc mì.

Tô Y ừ một tiếng, nghĩ đến mâu thuẫn trước đây giữa công ty này và Tô Ký, nếu họ thực sự dám chủ động gây sự, thì đừng trách cô không khách sáo.

May mà trước khi đến đây cô đã để nhiều tài liệu ở văn phòng vào không gian.

Đồng thời lập tức ra hiệu cho Lâm Trạch Tây và mấy người khác.

“Thật không vậy? Sao lại có gián?”

Tô Ý nhìn thấy hai người đang nói xấu thực phẩm Tô Ký, khẽ nhếch môi, quay sang nhìn Bạch Miêu Miêu.

Thấy hai người đó có vẻ chột dạ không dám nhìn thẳng vào cô, Tô Ý lập tức đoán ra điều gì, vẫn phát mì cho hai người như thường lệ.

“Ai biết được, xem ra nhà máy của họ không vệ sinh sạch sẽ rồi!”

Sau đó giơ cốc mì lên trước mặt mọi người: “Những người chưa từng đến miền Bắc có thể không biết, ở Bắc Kinh của chúng tôi không có gián.

Tô Ý nhận lấy cốc mì từ tay Lâm Trạch Tây, bí mật nhỏ một giọt nước suối linh tuyền vào con gián bên trong.

Tô Ý xuất phát từ khách sạn, ở trên xe liền kể lại tình hình hôm qua và phỏng đoán của Chu Cận Xuyên cho mọi người nghe.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 710: Chương 710