Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Triệu Linh Nhi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 653: Chương 653
Tên đó nghẹn họng, mím môi: "Không có gì."
Ông ấy giả vờ tức giận nói: "Kiểm tra cũng được nhưng nếu không tìm thấy người, các anh muốn tìm thì đừng trách tôi trở mặt."
Chỉ là lộ trình trở về của Chu Cận Xuyên và ông Thẩm phải lên kế hoạch lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người đều là nhân vật có m.á.u mặt ở Hong Kong, ai cũng không thể đắc tội.
Nhưng bây giờ xem ra, ông ấy đã bị người ta theo dõi, nếu đi cùng nhau chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
Tên cầm đầu thấy hai người bình tĩnh như vậy, nghĩ rằng có lẽ tin tức mình nhận được là sai.
Quả nhiên như cô dự đoán, nhóm người kia sau khi lên lầu lục soát một hồi, nhanh chóng chạy xuống.
Nhìn là biết không tìm thấy gì.
Anh ta ra lệnh cho thuộc hạ: "Cẩn thận khi lục soát, đừng làm hỏng đồ của ông chủ Liêu!"
Chương 653: Chương 653
Tên cầm đầu đi thẳng đến trước mặt Tô Ý: "Vừa rồi cô làm gì ở trên lầu? Có nhìn thấy người khả nghi nào không?"
Thấy hai người đang thản nhiên trò chuyện, ông Thẩm thở phào nhẹ nhõm: "Không sao rồi chứ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lên đến lầu hai, cô chạy vào phòng mà ông Thẩm đang nghỉ ngơi, đưa hai người ra ngoài.
Tô Ý mỉm cười gật đầu: "Mọi chuyện đã qua rồi! Bọn họ cũng đã đi rồi."
Ông Thẩm sợ hãi gật đầu cũng không hỏi thêm gì nữa.
Thấy không thể đi cùng nhau, Tô Ý lại muốn đi đường tắt.
Sau khi lên tàu, quả nhiên có người đến kiểm tra.
Thấy cô bình tĩnh đi xuống lầu, Liêu Chính Dân biết Chu Cận Xuyên chắc chắn đã đưa ông Thẩm đi nơi khác.
Tô Ý thấy vậy, tìm cớ dìu bà ấy lên lầu.
Ai ngờ vòng vèo một hồi, bọn họ lại đến thẳng bến tàu, chuẩn bị lên tàu.
Dọc đường đi mấy người vòng vèo, giả vờ như đang đi gặp gỡ.
Khi mọi người lên lầu, Tô Ý đi xuống, đến trước mặt mấy người, gật đầu với Tô Nhân đang lo lắng: "Không sao đậu mẹ, lát nữa họ sẽ xuống ngay."
Tô Ý sững người, giả vờ ngây thơ: "Tôi đi vệ sinh, sau đó xuống ngay, tôi không nhìn thấy ai cả, sao vậy?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng tất nhiên là vô ích.
Sau một đêm vất vả, cuối cùng mấy người cũng lên bờ an toàn rồi chuyển xe đến Quảng Châu..
Mọi người đều muốn nhanh chóng về nhà sau khi bữa tiệc kết thúc, bọn họ bắt đầu chuẩn bị khởi hành.
Nhưng Chu Cận Xuyên kiên quyết không đồng ý để cô mạo hiểm, hơn nữa thời gian trên tàu rất dài căn bản không thể đảm bảo ông Thẩm sẽ không tỉnh lại giữa đường.
Liêu Chính Dân cũng không làm khó anh ta nữa: "Anh nhớ kỹ lời này là được."
Chỉ có Tô Nhân giả vờ như bị dọa, muốn lên lầu nghỉ ngơi.
Nói xong, anh ta nhìn Liêu Chính Dân: "Chuyện này, họ Lâm tôi nợ ông một ân tình, sau này nhất định sẽ báo đáp."
Nhưng đối phương đến với khí thế hung hãn dường như đã điều tra ra được điều gì đó, nhất quyết muốn lên lầu kiểm tra.
Sau khi nhóm người kia rời đi, những người từng trải nhanh chóng bình tĩnh lại.
Mọi người thấy tình hình hiện tại chỉ có cách này, bèn quyết định khởi hành trước để dụ những người đang theo dõi.
Tô Ý thấy vậy, vén váy đi xuống lầu: "Ba nếu họ muốn kiểm tra thì cứ để họ kiểm tra đi, kiểm tra xong sớm bọn họ sẽ đi sớm, đỡ làm ảnh hưởng đến bữa tiệc."
Ban đầu Liêu Chính Dân định đưa hai người bọn họ đi cùng.
Liêu Chính Dân hừ lạnh: "Không có gì? Các anh xem đây là nơi nào, muốn đến là đến muốn đi là đi sao? Hay là các anh biết tối nay tôi tổ chức tiệc chia tay nên cố ý đến đây gây sự?"
Trước khi đến đây, anh đã ghi nhớ kỹ lộ trình trở về, ở bến tàu cũng sẽ có người tiếp ứng.
Sau khi Chu Cận Xuyên đặt ông Thẩm lên giường, một lúc sau ông ta mới dần dần tỉnh lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
DTV
Vừa dứt lời những người đến dự tiệc đều lên tiếng đòi công bằng.
Nhưng đã đến đây rồi lại đắc tội với người ta, nếu không kiểm tra, anh ta cũng không thể báo cáo.
Nói xong, cô dẫn bà ấy đi ăn uống.
Liêu Chính Dân và những người khác thuận lợi lên tàu, an toàn rời khỏi Hong Kong.
Hành lý đã được đóng gói từ trước.
Thấy vậy tên cầm đầu cúi gập người: "Xin lỗi, đã làm phiền mọi người, tôi, họ Lâm, thành thật xin lỗi mọi người." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
…..
Hai phương án đều không khả thi, Chu Cận Xuyên quyết định đưa ông Thẩm đi riêng.
May mà thuốc mê vẫn còn tác dụng, ông Thẩm vẫn đang hôn mê.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.