Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Triệu Linh Nhi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 397: Chương 397
Nói xong, cô vung chổi đuổi hai người đi.
Lâm Lạp Bắc thấy vậy, cũng không kịp né tránh, lao đến, giật lấy cây chổi trong tay Tô Ý: "Cô là đồ nhà quê thô lỗ! Không có chút giáo d·ụ·c nào cả, sao cô có thể đánh người?"
Nói xong, anh đi về phía Lâm Lạp Bắc.
Tô Ý cười lạnh: "Ai đến trước cửa nhà tôi sủa bậy, người đó là c·h·ó, anh không cần phải chột dạ đâu."
Tô Ý ngẩng đầu lên nhìn, khóe miệng nhếch lên: "Cận Xuyên, anh về rồi à!"
"Họ Tô kia, bây giờ cô lập tức xin lỗi Tiểu Tuyết, nếu không sau này cô vào nhà họ Lâm, tôi đảm bảo cô sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu."
Lâm Thư Tuyết thấy vậy, lao về phía Tô Ý: "Chị ơi, chị đừng như vậy, chúng ta thật sự..."
Anh ta bỗng nhiên hiểu ra: "Ra là vậy, cô đã cướp bạn trai của Tiểu Tuyết, bây giờ còn muốn cướp cả người nhà của Tiểu Tuyết, người phụ nữ này sao lại độc ác như vậy chứ!"
Cô ta đau đến mức nhăn nhỏ, miệng vẫn không ngừng kêu: "Chị ơi, sao chị lại đánh người?"
Anh ngồi xổm xuống, trầm giọng hỏi: "Đây là nhà bạn gái tôi, vừa nãy cậu cầm chổi định làm gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Lạp Bắc không thể tin nổi nhìn Chu Cận Xuyên rồi lại nhìn Tô Ý, người đang cầm bữa sáng đứng bên cạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Ý thầm mắng một tiếng, định đưa tay giật lại thì thấy Lâm Lạp Bắc vừa nãy còn hùng hổ nói muốn thay ba mẹ dạy dỗ cô đã bị đá ngã xuống đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Ý trực tiếp phun nước bọt vào mặt anh ta: 'Mắt anh bị mù à? Cô ta tự ngã đấy chứ, lại còn nói là tôi đánh, đã nói là tôi đánh, tôi không thể bị đổ oan như vậy được?"
Lâm Lạp Bắc bị đá một cú bất ngờ, cả người nằm sấp trên đất, một lúc sau mới cảm thấy đỡ hơn.
DTV (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Ý thấy hai người kẻ xướng người hát, cô còn chưa kịp nói gì đã bị đổ oan.
Tô Ý thấy cô ta sắp nhào vào người mình, nhanh chóng xoay người tránh đi.
Lâm Thư Tuyết không ôm được ai, trọng tâm không vững, ngã nhào xuống đất.
Thấy cô không sao, Chu Cận Xuyên mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đưa bữa sáng cho cô, dặn dò: "Em tránh ra xa một chút."
Chu Cận Xuyên nghe anh ta mắng Tô Ý như vậy, túm lấy cổ áo anh ta: "Độc ác? Từ đầu đến cuối, tôi và Lâm Thư Tuyết chưa từng có bất kỳ quan hệ gì, ngược lại là cô ta biết rõ Tô Ý là bạn gái tôi, vậy mà còn nhiều lần gây sự với cô ấy, muốn chia rẽ chúng tôi, rốt cuộc là ai độc ác?"
Tô Ý nghe vậy vừa cảm thấy tức giận vừa cảm thấy buồn cười, cô thuận tay cầm lấy cây chổi trong sân: "Hai người lập tức cút khỏi nhà tôi ngay, nếu không tôi đảm bảo bây giờ hai người sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu."
Nói xong, anh ta lại vỗ vai an ủi Lâm Thư Tuyết: "Tiểu Tuyết, em yên tâm, anh sẽ không cho cô ta cơ hội bắt nạt em nữa đâu, em không được đi đâu cả."
Tô Ý nghe vậy quay người lại, vung chổi quất vào người cô ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó, anh ta chỉ tay vào Tô Ý, quát mắng: "Giờ thì cô hài lòng rồi chứ? Khiến nhà chúng tôi gà bay c·h·ó sủa, chắc hẳn cô đang rất đắc ý đúng không?"
Chu Cận Xuyên nghe anh ta gọi mình là "anh Cận Xuyên", nhìn kỹ một chút lúc này mới nhận ra anh ta là Lâm Lạp Bắc.
Chu Cận Xuyên vội vàng kéo cô lại, quan sát từ trên xuống dưới: "Cậu ta không đánh trúng em chứ?"
Chương 397: Chương 397
Lâm Lạp Bắc trừng mắt nhìn cô: "Cô mắng ai là c·h·ó đấy?"
Cô không khỏi tức cười: "Sáng sớm tinh mơ, không phân biệt phải trái, chạy đến trước cửa nhà người khác sủa loạn lên, xui xẻo!"
Lâm Thư Tuyết thấy hai người sắp sửa cãi nhau, vội vàng chạy đến kéo tay Lâm Lạp Bắc vừa khóc vừa nói: "Anh tư, hai người đừng cãi nhau vì em nữa, không đáng đâu, nhỡ đâu sau này điều tra rõ ràng, chị ấy thật sự là em gái của anh..."
Lời còn chưa dứt, Lâm Lạp Bắc đã hừ lạnh một tiếng: "Cho dù cô ta thật sự là người nhà họ Lâm, anh cũng không thể trơ mắt nhìn cô ta bắt nạt em được."
Lâm Lạp Bắc cãi không lại cô, tức đến mức đầu óc nóng lên, giật lấy cây chổi trong tay Tô Ý, nắm chặt định đánh cô.
Anh ta định đứng dậy thì thấy một bóng người cao lớn đi về phía mình.
Nhìn thấy ánh mắt chán ghét trong mắt Tô Ý, Lâm Lạp Bắc không khỏi tức giận, vội vàng kéo Lâm Thư Tuyết đến bên cạnh mình.
Tô Ý lắc đầu: "Không có."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.