Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 192: Chương 192

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 192: Chương 192


"Hai mẹ con bà, một người cướp, một người lừa, còn muốn dìm c.h.ế.t con gái nhà bọn tôi, mau lấy tiền ra bồi thường!"

Nào ngờ, người nhà họ Tô chỉ đợi giây phút này.

Nói xong, ông lại nhìn về phía Tần Vân Phong: "Bọn bác là người nhìn cháu trưởng thành, không ngờ vậy mà cháu lại học theo Trần Thế Mỹ, cháu hồ đồ quá! Nếu không phải Tiểu Ý lương thiện, tiền đồ của cháu đã tiêu tan hết rồi!"

Bạch Nhược Lâm thấy vài ba câu của Tô Ý đã nện c.h.ế.t mình và Tần Vân Phong.

Tần Vân Phong mím môi: "Đám cưới có thể không tổ chức, mẹ lấy ra 100 tệ bồi thường cho bọn họ trước đi!"

Số tiền đính hôn trước đây coi như là bồi thường, không cần trả lại."

Nghe vậy, Tần Vân Phong lập tức cúi đầu xuống: "Trưởng thôn chuyện này đều là lỗi của cháu, không liên quan gì đến Tô Ý, là cháu đã phụ lòng cô ấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù hai ba con Tô Hưng Phát và Tô Đại Hải không lên tiếng chỉ trích nhưng cũng đứng bên cạnh những người có uy tín nhất làng, lên án nhà họ Tân làm việc không ra gì.

Khó khăn lắm giành được thể thượng phong, làm sao bọn họ có thể dễ dàng bỏ qua?

Chương 192: Chương 192

Thấy tình thế nghiêng hẳn về phía nhà họ Tô, mẹ Tần lập tức hoảng hốt: "Bọn tôi không bắt các người trả lại tiền sinh lễ đã là tốt lắm rồi, còn muốn chúng tôi bồi thường à? Đạo lý ở đâu?"

"Hai mẹ con bà, một người cướp, một người lừa, còn muốn dìm c.h.ế.t con gái nhà bọn tôi, mau lấy tiền ra bồi thường!"

Nghe vậy, mẹ Tần lập tức đứng dậy: "Tại sao lại là lỗi của con? Con trai, con hồ đồ rồi, rõ ràng là nó không xứng với con, còn bám lấy con không buông." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tần Vân Phong bị ồn ào đến mức không chịu nổi, vội vàng kéo mẹ đứng dậy: "Mẹ, mẹ lấy tiền ra bồi thường cho bọn họ trước đi, sau này con sẽ trả lại cho mẹ."

Mẹ Tần nghe mà tức đến nỗi nói không nên lời, chỉ trừng mắt chỉ tay vào mặt Tần Vân Phong khóc nấc lên.

Mẹ Tần tức giận trừng mắt nhìn con trai: "Tiền trong nhà đều dùng để chuẩn bị đám cưới cho con rồi, còn đâu ra tiền nữa?"

Con trai thứ hai và con trai thứ tư cũng đứng bên cạnh Trương Quế Lan, chống lưng cho bà ta: "Phải bắt nhà họ Tần bồi thường, nếu không bọn tôi sẽ đến đơn vị của nó làm ầm ĩ, xem xem nó còn có thể tiếp tục ở lại đó hay không?!"

Thấy mọi chuyện đã sáng tỏ, Tô Ý cũng không định ở lại lâu, cất tờ giấy hủy hôn chuẩn bị rời đi.

Mặc dù hai ba con Tô Hưng Phát và Tô Đại Hải không lên tiếng chỉ trích nhưng cũng đứng bên cạnh những người có uy tín nhất làng, lên án nhà họ Tân làm việc không ra gì.

Vốn dĩ Bạch Nhược Lâm trốn trong nhà, vẫn luôn nghe trộm ở cửa, nghe nói phải đưa 200 tệ, cô ta lập tức chạy ra: "Vân Phong, sao lại phải đưa tiền? Lúc trước ở đơn vị chẳng phải đã đưa rồi sao?".Cô lấy tờ giấy hủy hôn ra, đưa cho trưởng thôn đang đứng trong đám đông: "Trưởng thôn đây là tờ giấy hủy hôn mà Tần Vân Phong và đối tượng của anh ta viết cho cháu lúc cháu đến đơn vị, trên đó giấy trắng mực đen viết là do bọn họ v* v*n nhau trước, vì xin cháu tác thành mà ép cháu hủy hôn."

Trương Quế Lan là người đầu tiên nhảy dựng lên: "Hay lắm, thì ra là bà đã biết từ trước, còn lừa cả nhà bọn tôi, còn muốn bọn tôi trả lại tiền, phi!"

"Đủ rồi!" Tần Vân Phong nghe được một nửa thì không nhịn được mà cắt ngang: "Mẹ, mẹ đừng nói nữa, chuyện này vốn dĩ là chúng ta sai."

Con trai thứ hai và con trai thứ tư cũng đứng bên cạnh Trương Quế Lan, chống lưng cho bà ta: "Phải bắt nhà họ Tần bồi thường, nếu không bọn tôi sẽ đến đơn vị của nó làm ầm ĩ, xem xem nó còn có thể tiếp tục ở lại đó hay không?!"

Tần Vân Phong không những không biện minh, còn nhận lỗi của mình ngay trước mặt mọi người, cô ta lập tức cảm thấy người của cả làng đều đang chỉ chỉ trỏ trỏ mình, tức giận dậm chân bỏ vào nhà.

Trưởng thôn run run cầm tờ giấy lên xem, ngẩng đầu nhìn về phía Tô Ý: "Con bé ngoan, khổ cho cháu rồi."

Trương Quế Lan đắc ý: "Con gái của tôi có giấy trắng mực đen đây này, nếu bà không bồi thường sau Tết tôi sẽ đến đơn vị của nó làm ầm ĩ, tôi không tin là không ai quản lý." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mẹ Tần nghe mà tức đến nỗi nói không nên lời, chỉ trừng mắt chỉ tay vào mặt Tần Vân Phong khóc nấc lên.

Thấy mọi chuyện đã sáng tỏ, Tô Ý cũng không định ở lại lâu, cất tờ giấy hủy hôn chuẩn bị rời đi.

Trương Quế Lan đắc ý: "Con gái của tôi có giấy trắng mực đen đây này, nếu bà không bồi thường sau Tết tôi sẽ đến đơn vị của nó làm ầm ĩ, tôi không tin là không ai quản lý."

"Cháu vì tác thành cho bọn họ, cũng vì giữ thể diện cho cả làng chúng ta, không để người ngoài chê cười, nên mới nhẫn nhịn đến bây giờ, bác cảm thấy số tiền đó có cần trả lại không?"

Trương Quế Lan hừ lạnh: "100 tệ mà cũng muốn đuổi bọn tôi đi à? Phải đưa 200 tệ!"

Tần Vân Phong không những không biện minh, còn nhận lỗi của mình ngay trước mặt mọi người, cô ta lập tức cảm thấy người của cả làng đều đang chỉ chỉ trỏ trỏ mình, tức giận dậm chân bỏ vào nhà.

Nghe vậy, mẹ Tần lập tức đứng dậy: "Tại sao lại là lỗi của con? Con trai, con hồ đồ rồi, rõ ràng là nó không xứng với con, còn bám lấy con không buông."

"Đủ rồi!" Tần Vân Phong nghe được một nửa thì không nhịn được mà cắt ngang: "Mẹ, mẹ đừng nói nữa, chuyện này vốn dĩ là chúng ta sai."

Nghe vậy, Tần Vân Phong lập tức cúi đầu xuống: "Trưởng thôn chuyện này đều là lỗi của cháu, không liên quan gì đến Tô Ý, là cháu đã phụ lòng cô ấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Cháu vì tác thành cho bọn họ, cũng vì giữ thể diện cho cả làng chúng ta, không để người ngoài chê cười, nên mới nhẫn nhịn đến bây giờ, bác cảm thấy số tiền đó có cần trả lại không?"

Bạch Nhược Lâm thấy vài ba câu của Tô Ý đã nện c.h.ế.t mình và Tần Vân Phong.

Trưởng thôn run run cầm tờ giấy lên xem, ngẩng đầu nhìn về phía Tô Ý: "Con bé ngoan, khổ cho cháu rồi."

Vốn dĩ Bạch Nhược Lâm trốn trong nhà, vẫn luôn nghe trộm ở cửa, nghe nói phải đưa 200 tệ, cô ta lập tức chạy ra: "Vân Phong, sao lại phải đưa tiền? Lúc trước ở đơn vị chẳng phải đã đưa rồi sao?".

Số tiền đính hôn trước đây coi như là bồi thường, không cần trả lại."

Tần Vân Phong bị ồn ào đến mức không chịu nổi, vội vàng kéo mẹ đứng dậy: "Mẹ, mẹ lấy tiền ra bồi thường cho bọn họ trước đi, sau này con sẽ trả lại cho mẹ."

Khó khăn lắm giành được thể thượng phong, làm sao bọn họ có thể dễ dàng bỏ qua?

DTV

Trương Quế Lan là người đầu tiên nhảy dựng lên: "Hay lắm, thì ra là bà đã biết từ trước, còn lừa cả nhà bọn tôi, còn muốn bọn tôi trả lại tiền, phi!"

Tần Vân Phong mím môi: "Đám cưới có thể không tổ chức, mẹ lấy ra 100 tệ bồi thường cho bọn họ trước đi!"

Thấy tình thế nghiêng hẳn về phía nhà họ Tô, mẹ Tần lập tức hoảng hốt: "Bọn tôi không bắt các người trả lại tiền sinh lễ đã là tốt lắm rồi, còn muốn chúng tôi bồi thường à? Đạo lý ở đâu?"

Mẹ Tần tức giận trừng mắt nhìn con trai: "Tiền trong nhà đều dùng để chuẩn bị đám cưới cho con rồi, còn đâu ra tiền nữa?"

Trương Quế Lan hừ lạnh: "100 tệ mà cũng muốn đuổi bọn tôi đi à? Phải đưa 200 tệ!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô lấy tờ giấy hủy hôn ra, đưa cho trưởng thôn đang đứng trong đám đông: "Trưởng thôn đây là tờ giấy hủy hôn mà Tần Vân Phong và đối tượng của anh ta viết cho cháu lúc cháu đến đơn vị, trên đó giấy trắng mực đen viết là do bọn họ v* v*n nhau trước, vì xin cháu tác thành mà ép cháu hủy hôn."

Nào ngờ, người nhà họ Tô chỉ đợi giây phút này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 192: Chương 192