Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã
Manh Linh Thiên Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 380: Chương 380
“Quan hệ bây giờ giữa cô và đội trưởng Chu là gì?”
Thái độ này, muốn anh ta không nghĩ gì nhiều cũng khó.
Thấy cô đã bắt đầu đuổi người, hơn nữa, cũng đã trở nên phòng bị.
Thủy Lang dừng bước, cô quay sang nhìn Trâu Luật: “Sao anh lại tới đây?”
Nhưng bây giờ khi nhìn thấy Thủy Lang có cảm giác khác với anh ta, nên bản thân anh ta cũng hỏi ra nhẹ nhàng hơn, sảng khoái nói thẳng vào vấn đề.
Trâu Luật do dự một hồi rồi nói: “Từ hai nhà biến thành người một nhà.”
“Đầu óc của anh có vấn đề à?” Thủy Lang cố gắng chịu đựng, trên mặt cô lộ ra vẻ ghét bỏ: “Dù tôi có vứt bỏ cái mã tư bản ra đi chăng nữa thì tương lai của tôi vẫn còn tốt chán, tôi còn sắp sửa được ở nhà biệt thự thì tại sao tôi phải hàn gắn lại với tên em trai thối tha của anh, người không giúp gì được cho tôi vào thời điểm mấu chốt, được việc mình cần rồi phản bội tôi, còn hại tôi phải xuống nông thôn, nhiều năm giả dối tình chàng ý thiếp với tôi hả?”
Nhưng bây giờ tới lượt anh ta yêu cầu, Thủy Lang vậy mà thật sự bảo Chu Quang Hách đi ra chỗ khác!
Trâu Luật suy nghĩ thật lâu, anh ta như bất chấp tất cả mà nói: “Là với tôi.”
Anh ta không kiềm được lại nhớ tới thái độ Thủy Lang đã từng dành cho em trai nhà mình, lúc ấy sơ hở là cô gọi một tiếng chồng, còn không thì cũng sẽ gọi ông xã nhưng khi cô đứng ở trước mặt anh ta, dường như là sợ anh ta hiểu lầm nên mới phải giải thích rõ ràng như thế.
Bầu không khí chợt trở nên căng thẳng.
Trâu Luật dừng một chút, cuối cùng vẫn lên tiếng nói: “Nếu như cô sợ sau khi ly hôn không có nhà để ở nhưng cũng không muốn ở chung với người khác, tôi sẽ sắp xếp cho cô vào sống ở một căn chung cư, không cần phải sống buồn tủi ở phố Ngô Đồng nữa.”
“Cô...”
“Nếu như lời thề có tác dụng thì đâu cần công an can thiệp vào làm gì.” Thủy Lang lui ra sau một bước: “Anh đi đi, sau này người nhà các anh đừng có xuất hiện ở trước mặt tôi thêm một lần nào nữa.”
Chu Quang Hách nhìn về phía Thủy Lang, thấy cô khẽ gật đầu, anh mới đi ra bãi đỗ xe đạp.
Trâu Luật đứng lặng im tại chỗ, qua hai giây anh ta mới nói: “Nếu sau khi mối quan hệ đã đổ vỡ, cô vẫn lo lắng cho an toàn cá nhân của mình, không bằng chúng ta đổi biện pháp giải quyết, để cả hai bên đều có lợi.”
Thủy Lang nghi hoặc nhìn anh ta: “Biện pháp gì?”
Thủy Lang nhìn bóng dáng cao thẳng đứng bên cạnh xe đạp: “Thì là như vậy thôi.”
“Quá khứ không, hiện tại cũng không, tương lai càng không.” Trâu Luật nhấc tay ra thủ thế bảo đảm: “Tôi tuyệt đối sẽ không nảy sinh ý định muốn làm tổn thương cô.”
Bước chân tiến tới của Trâu Luật hơi ngập ngừng, nếu như là trước đây anh ta chắc chắn sẽ dạy dỗ cho người này một bài học nhưng bây giờ không biết là do chột dạ khiến cho anh ta không được tự nhiên, hay là do có nguyên nhân khác. Giờ đây anh ta cũng không biết phải nói chuyện với Thủy Lang thế nào, vì thế mới liếc mắt nhìn về phía Chu Quang Hách: “Anh có thể để tôi nói chuyện riêng với Thủy Lang được không?”
Cô không nói lời nào, Trâu Luật lại đột nhiên sinh ra một ít tự tin: “Tôi biết, tuổi tác của hai ta kém nhau bảy tám tuổi, nếu như cô nhất thời không chấp nhận được, chúng ta cũng có thể kết hôn theo hợp đồng, cứ từ từ sống chung với nhau trước, như vậy cô sẽ không cần phải lo lắng mà còn có người trợ lực cho cô nữa.”
Sắc mặt Thủy Lang hơi thay đổi, cô đánh giá anh ta từ trên xuống dưới: “Vậy thì với ai?”
Trâu Luật: “Không phải là với Tiểu Khải.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một phần cảm giác vui sướng này, Trâu Luật nhất thời không hiểu vì đâu mà có, rốt cuộc là do sống bao nhiêu năm quen được đối xử đặc biệt rồi có một người yêu thương mình thật lòng xuất hiện, hay là do nguyên nhân khác.
Nghe được giọng điệu hoài nghi quen thuộc này, Trâu Luật ngược lại đã thoải mái hơn rất nhiều, anh ta cười nói: “Sao mà tôi có thể hãm hại cô được chứ, cô đã trở về lâu như vậy, chúng ta cũng đã gặp mặt nhau rất nhiều lần, cô nhớ xem tôi đã bao giờ từng có ý muốn tổn thương cô chưa?”
Trâu Luật cũng có hơi bất ngờ, anh ta nhớ đến có lần em trai của mình muốn nói chuyện riêng với Thủy Lang, anh ta hỏi gì thì Thủy Lang trả lời đó, cô hoàn toàn không bảo Chu Quang Hách đi ra chỗ khác.
“Chưa.” Thủy Lang ăn ngay nói thật đáp.
Huống chi, nếu có lần sau thì anh ta không chắc là mình sẽ mở được miệng ra để nói đến một bước giống như hiện tại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thủy Lang dạo bước, cô nhìn thoáng vào bên trong tiệm chụp hình, khi nhìn thấy bộ áo len da dê màu xanh da trời phía sau bức màn đang run rẩy, hình như người kia còn chưa định bước ra ngoài: “Anh trai à, anh cũng đã kết hôn, có vợ rồi, sao anh dám nói ra mấy lời này với tôi chứ, cho dù anh có không sợ bị đồn là quan hệ nam nữ bừa bãi, nhưng anh đã kết hôn nhiều năm như vậy, nói ly hôn là ly hôn, anh nghĩ chị dâu có đồng ý không? Chẳng lẽ anh không còn tình cảm nào với vợ của anh sao?”
Trâu Luật lại không cảm giác được, những lời khó nói anh ta cũng đã nói ra hết rồi, nếu hôm nay không có một kết quả như ý, sợ là sau khi anh ta trở về vẫn sẽ bị áp bức như trước đây.
Nhưng cảm giác của anh ta không quan trọng, quan trọng là Thủy Lang cũng có phần tình cảm đó với anh ta giống như những gì bố mẹ mong muốn.
Mà sự căng thẳng này giống như không phải từ trên người Thủy Lang toát ra, mà là từ ai đó đang ở bên trong tiệm chụp hình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thủy Lang nhìn anh ta, nghe anh ta kéo chữ cô nửa ngày mà không định nói gì tiếp, cô nhíu chặt mày lại: “Rốt cuộc anh muốn nói gì đây?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Điều này có nghĩa là gì?
Thủy Lang hơi hơi nhướng mày: “Anh đòi sắp xếp cho tôi hả? Tôi với nhà anh bây giờ đang ở hai chiến tuyến khác nhau, tôi không muốn phát sinh bất cứ quan hệ nào với em trai của anh nữa, sao nào, anh định dùng viên đ·ạ·n bọc đường này để mê hoặc tôi, để hãm hại tôi chứ gì?”
Thủy Lang sớm đã đoán được người nhà họ Trâu muốn làm cái gì, nhưng khi cô chính tai nghe được Trâu Luật nói ra, vẫn bị sự mặt dày của người nhà này làm cho không nói nên lời.
Chương 380: Chương 380
Cùng lúc đó, anh ta phát hiện một chút cảm giác vui sướng đang bừng lên từ tận sâu đáy lòng mình.
“Quá khứ là quá khứ, hiện tại là hiện tại.”
Trong lòng Trâu Luật đột nhiên xuất hiện ảo tưởng, có khi Thuỷ Lang cũng có chút tình cảm với mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trâu Luật im lặng một lúc: “Quan hệ giữa hai người vẫn còn là quan hệ hợp tác à? Chưa có phát triển thành thật sao?”
Trâu Luật đã tiếp xúc với vô số người, nên anh ta liếc mắt một cái là nhìn ra được Thủy Lang không hề nói dối.
Không biết có phải là do ảo giác hay không, anh ta cảm giác như tiếng hít thở ở gần tiệm chụp hình đã trở nên nặng nề hơn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.