Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã
Manh Linh Thiên Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 269: Chương 269
Nghĩ đến việc tắm phải đun nước đổ vào bồn tắm, nếu không thì chỉ có thể lấy chậu tắm.
Ăn no rồi, lười nhác không muốn cử động.
Khóe miệng Thủy Lang cong lên: "Không nói nhảm nữa, chị cả, chị cũng đừng giấu giếm suy nghĩ nữa, chị có gì thì họ nên biết, sớm muộn gì cũng biết, ngày kia cuối tuần này nghỉ, em lái xe đưa mọi người đến Dương Nam."
Chương 269: Chương 269
Thủy Lang: "..."
Nghĩ đến vàng ròng sáng loáng.
Lại nghĩ đến bình nóng lạnh chạy bằng gas nhà họ Chu.
Thủy Lang vẫn chưa tắm, chưa thay quần áo, dựa vào chiếc ghế sofa được chuyển từ phòng của Kim Xảo Chi trước đây.
Thủy Lang nhìn số tiền trong túi giấy, ánh mắt chậm rãi đờ đẫn.
"Xe của em, đương nhiên là có thể lái đi được." Thủy Lang nhấc tách trà nóng lên, uống để giải ngấy: "Không những lái đi được, mà còn phải lái thật phô trương trên phố nữa, ngày mai em sẽ đi mua sắm lớn, chở mọi người đi hóng gió, đi không?"
Chu Hủy sửng sốt: "Lái xe?!"
Rồi lại nghĩ đến số tiền mình lấy về, lập tức thấy phấn chấn.
"Đi chơi với mợ nhỏ đi." Chu Hủy vuốt tóc Đại Nha: "Có mợ nhỏ, không những các con không phải quanh quẩn bên mẹ, mà mẹ cũng không bị trói buộc nữa.”
"Mợ nhỏ lợi hại nhất!"
"Đi!" Nhị Nha là người giơ tay đầu tiên.
Nghỉ đến tiền trong két sắt.
"Nếu thực sự có thể thì chị cả đã không nhíu mày khi nói đến chuyện này rồi." Thủy Lang xúc một miếng bánh sô cô la lớn cho vào miệng: "Chung vợ, con dâu nuôi, thoạt nhìn thì tư tưởng lạc hậu, phong kiến, nhưng cũng có nghĩa là họ rất táo bạo, dân quân vẫn chưa bị xóa bỏ, hầu hết mọi người vẫn chưa có khái niệm về công an, những nơi sâu trong núi như vậy thì pháp luật càng mơ hồ, đi theo con đường chính thống, chỉ bị bọn chúng hét giá cắt cổ, mãi mãi bị chúng nắm thóp." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ừm, tôi muốn đi gặp những người thân của Ô Thiện Bình.”
"Cười cái gì!" Thủy Lang tát vào mặt anh: "Tôi là loại người hét giá cắt cổ, thì sao nào?"
Thật là đột nhiên quá. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chu Quang Hách quay đầu nhìn cô, trong mắt đột nhiên xuất hiện ý cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thủy Lang "ừ" một tiếng, từ trong ghế sofa bò ra, nhìn chiếc bánh kem trên bàn, ợ một cái: "Tiêu hóa tiêu hóa, lát nữa trước mười hai giờ, tôi sẽ ước thêm ba điều ước nữa, rồi ăn thêm một cái bánh kem nữa, tiền của tôi đâu?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngày mai đi đến Trại thanh niên xin lương thực trước, hỏi thăm về công tác hộ khẩu và chỉ tiêu đại học, sau đó đi mua sắm!" Thủy Lang vươn vai: "Em về phòng trước đây.”
"Mợ nhỏ là anh hùng!"
Bất ngờ khen ngợi liên hồi, khiến cô choáng váng.
Chu Hủy gật đầu: "May nhờ Thủy Lang, giúp chị đòi được nhiều tiền như vậy từ vợ chồng Phục Hưng, đưa một ít cho họ, như vậy hẳn là được..."
Bỗng nhiên tiếng của Chu Quang Hách vang lên: "Năm đó, mẹ cô, hình như cũng là vì ơn cứu mạng mới ở bên cạnh Ô Thiện Bình?"
"Cháu..." Đại Nha nhìn mẹ, cũng do dự như thường lệ.
"Mợ nhỏ là người tốt!"
Chu Quang Hách mở ngăn kéo bàn làm việc, lấy ra hai túi tiền: "Cô thực sự muốn đến Dương Nam sao?"
Còn nữa, những người thân của Lý Lan Quỳnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cô với bọn chúng sao có thể giống nhau được." Chu Quang Hách rót một tách trà, đặt trước mặt Thủy Lang: "Cô là anh hùng, phân biệt đúng sai, hành hiệp trượng nghĩa, ghét cái ác như cừu, trong lòng có nhân dân, có quốc gia, có tầm nhìn, có giác ngộ, hôm đó chủ nhiệm Hoa của phòng thanh niên trí thức nói một câu rất hay, nếu cô là nhà tư bản, thì cũng là nhà tư bản đỏ."
"Đi!" Tam Nha như thường lệ giơ cả hai tay.
"Lái xe?" Chu Quang Hách nhìn chiếc ô tô màu đen đỗ bên ngoài: "Xe này có thể lái đi được sao?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.