Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 147

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 147


"Không có việc gì, cháu đi nói với xưởng trưởng Vũ một tiếng, trong xưởng sẽ phát cho chú."

Chư Thành cũng không lớn, lái xe chỉ tầm mười phút là đã đến nhà máy Tiền Tiến, người đàn ông ở phòng thường trực gọi điện thoại cho xưởng trưởng Tiền, hưng phấn nói: "Xưởng trưởng, tôi đã mời được đồng chí Đường tới rồi."

Chỉ cần anh ta có thể cướp được đại bảo bối của nhà máy Hồng Tinh về thì ngày sau khẳng định bay xa vạn dặm.

Từ trước đến nay ông ta cho rằng, muốn con ngựa chạy nhanh thì phải cho nó ăn ngon ăn no, nếu đồ ăn ở nhà ăn không ngon, công nhân viên chức làm việc sẽ không có tí sức lực nào, trực tiếp ảnh hưởng đến hiệu suất công việc, càng sẽ ảnh hưởng đến công trạng của người xưởng trưởng là ông ấy.

"Lên xe đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đường Niệm Niệm cũng không bất ngờ, cô đã chờ từ sớm rồi.

Phải cầm một con thỏ đem qua tặng, quan hệ của ông ấy và sư phụ Chương cũng không tệ lắm, trước kia còn từng đến tổ thợ điện giúp đỡ một chút, chỉ là ——

Hiện tại chính là giờ cơm, Đường Niệm Niệm đi theo người đàn ông lên lầu hai nhà ăn, đến phòng riêng chuyên chiêu đãi khách quý. Xưởng trưởng Tiền tới rất nhanh, đứng đằng xa vươn tay lên, đầy nhiệt tình nói: "Đồng chí Đường, nghe đại danh như sấm bên tai đã lâu!"

Đường Niệm Niệm cũng không từ chối, vốn dĩ cô đã muốn gặp xưởng trưởng Tiền rồi, lằng nhà lằng nhằng không phải phong cách của cô.

Cho tới bây giờ, người chị vợ kia cũng không tỏ thái độ tốt với ông ta (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xưởng trưởng Tiền vèo cái đứng lên, thần sắc hưng phấn.

Người đàn ông ngồi ở bên cạnh ánh mắt càng ngày càng khâm phục, kỹ năng lái xe còn trâu bò hơn cả lão sư phụ trong xưởng, đồng chí Đường Niệm Niệm này tuổi còn nhỏ nhưng bản lĩnh thật là lớn, khó trách xưởng trưởng Tiền phải tốn giá cao để cướp về!

Ông ta lại gọi điện thoại cho nhà ăn, "Chuẩn bị một bàn đồ ăn quy cách lãnh đạo cấp thành phố, bàn hai người."

"Đồng chí Đường, là xưởng trưởng Tiền nhà máy Tiền Tiến phái tôi tới, xưởng trưởng Tiền bảo tôi nói với cô, chỉ cần cô đến xưởng chúng tôi thì tiền lương sẽ nhiều hơn Hồng Tinh gấp đôi, xưởng trưởng Tiền đang ở trong xưởng chờ cô..."

"Đợi chút, tôi chuyển xe lên!"

Người đàn ông cưỡi xe tới, anh ta chuyển xe đạp lên toa xe, bản thân thì ngồi ở vị trí kế bên tài xế, sờ lên ghế da mềm mại, cảm thấy cực kỳ mới lạ, xe này còn cao cấp hơn xe trong xưởng bọn họ rất nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đường Niệm Niệm cười cười, bắt tay với ông ta, ấn tượng đầu tiên đối với xưởng trưởng Tiền cũng không tệ lắm.

Sau khi sắp xếp xong xuôi, ông ta liền nhanh chân đi đến nhà ăn, nụ cười trên mặt càng ngày càng rạng rỡ, thậm chí còn muốn hát một ca khúc.

Ngay cả chị vợ ông ta, ông ta cũng không nể mặt, khai trừ một cách công chính liêm minh.

Chương 147

"Tiền Nguyên Nguyên bảo chú tới?"

Người đàn ông sửng sốt một chút, lập tức vô cùng vui mừng, không nghĩ tới Đường Niệm Niệm thế mà đồng ý nhanh chóng như vậy, anh ta còn tưởng rằng ít nhất phải ba lần mới mời được cơ.

Đồ ăn được bưng lên nhanh chóng, gồm: thịt kho tàu, canh cá trích đậu hũ, rau xanh xào váng đậu, tam tiên hấp, ba món ăn một món canh, vừa đủ cho hai người ăn.

Đường Mãn Ngân lập tức an tâm, nhìn cháu gái bằng ánh mắt vô cùng khâm phục, quả nhiên cha ông ấy nói trúng, trong nhà đều phải dựa vào bé Niệm để ăn cơm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đường Mãn Ngân nhớ tới một vấn đề quan trọng, tiền lương của ông ấy là người họ hàng của Tuyên Trân Châu phát, chính là người bị thoát vị đ ĩa đệm kia, người ta cần thợ nguội thế chỗ, giờ ông ấy đi tổ thợ điện, khẳng định người ta sẽ không phát tiền lương.

Đường Niệm Niệm dặn dò xong, liền rời khỏi nhà máy Hồng Tinh, xe còn dừng ở cửa nhà máy, cô khởi động xe lái về phía rừng cây thành tây, trên nửa đường bị một người đàn ông ngăn cản.

Người đàn ông kia như không muốn sống, đứng ở giữa đường dùng sức phất tay, còn sợ cô không nhìn thấy, nhảy lên cao ba thước mà vẫy.

Xưởng trưởng Tiền cũng không nhắc đến vấn đề công việc, đồ ăn còn chưa lên, ông ta liền nói chuyện về đồ ăn.

Xưởng trưởng Vũ có chút tính cách không quá thực tế, thuộc về phái bảo thủ, xưởng trưởng Tiền rõ ràng là tính cách chủ động tiến công, cô thích hợp tác làm việc với loại người này.

Nhưng mà người ta có bản lĩnh thật sự, cho dù gọi thẳng ở trước mặt xưởng trưởng Tiền thì xưởng trưởng cũng sẽ không tức giận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người đàn ông yên lặng chảy mồ hôi, lại dám gọi thẳng tên thật của xưởng trưởng, cô gái này thật to gan.

Đường Niệm Niệm khởi động xe, thuần thục chuyển tay lái, lái đến nhà máy Tiền Tiến.

"Ăn cơm trước đã, đại sư phụ của nhà ăn Tiền Tiến chúng tôi tay nghề coi như không tệ, nấu món thịt kho tàu đỉnh của chóp, đồng chí Đường nhất định phải nếm thử."

Nhìn sơ qua chính là người theo phái hành động, không giống xưởng trưởng Vũ.

Người đàn ông chạy tới, cố gắng hết sức thuyết phục.

Một đầu ăn thịt hơi ít, cô muốn ăn cả hai đầu.

"Nếu chú đến tổ thợ điện, sẽ không ai phát tiền lương."

"Không phải tôi khoác lác chứ, những nhà ăn khắp cái Chư Thành này cũng không nấu ngon bằng nhà ăn Tiền Tiến chúng tôi, đại sư phụ của nhà ăn Tiền Tiến chúng tôi là tôi cố ý cướp về từ tiệm cơm Quốc Doanh, tổ tiên là đầu bếp của Lâu Ngoại Lâu, chiến tranh mới trở về quê quán Chư Thành, nấu đồ ăn Chiết Giang rất ngon."

"Đúng đúng đúng, là xưởng trưởng Tiền phái tôi tới, đồng chí Đường, nếu không bây giờ cô cùng tôi trở về một chuyến? Xưởng trưởng Tiền đang chờ cô đấy."

Đường Niệm Niệm thắng xe khẩn cấp, hạ cửa sổ xuống, thò đầu ra, nổi giận nói: "Anh không muốn sống nữa?"

Cho nên, chuyện đầu tiên xưởng trưởng Tiền làm sau khi nhậm chức chính là chỉnh đốn nhà ăn, ông ta thường xuyên đến nhà ăn tuần sát, nếu như có người dám ăn bớt cắt xén nguyên vật liệu, ông ta tuyệt đối sẽ khai trừ không chút lưu tình nào.

Xưởng trưởng Tiền thao thao bất tuyệt, tài ăn nói vô cùng tốt, lời ông ta nói đều là sự thật.

"Trực tiếp mang đến phòng riêng ở nhà ăn, bây giờ tôi tới ngay!"

Hai mắt Đường Mãn Ngân lập tức tỏa sáng, dùng sức gật đầu: "Chú hai liền đi tìm sư phụ Chương, điều đi tổ điện!"

"Xưởng trưởng Tiền!"

Đường Niệm Niệm cho chú hai uống viên thuốc an thần, chút chuyện nhỏ này xưởng trưởng Vũ khẳng định sẽ giải quyết được.

Chuyện cô và nhà máy Hồng Tinh hợp tác không giấu được bao lâu, con người Tiền Nguyên Nguyên dã tâm bừng bừng, khôn khéo tài giỏi, nhất định có thể thăm dò được, hơn nữa cô đã sớm chuẩn bị xong dự án hợp tác cùng nhà máy Tiền Tiến rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 147